Tô Ngọc Tình nghe thấy người gọi mình thì quay sang, trong mắt nàng lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc, tiếp theo thì nở nụ cười tươi rói: “Chị Mỹ Hồng!”
Trước đó, Cao Mỹ Hồng này vẫn luôn tranh giành với nàng, nhưng bây giờ, mở miệng đóng miệng đều Ngọc Tình Ngọc Tình, khiến cho người ngoài nhìn vào cứ tưởng hai người là chị em tốt.
Người ở bên cạnh cũng khách khí chào một tiếng: “Chị Cao!”
Mặc dù vị này không bằng Tô Thiên Hậu, nhưng dù sao cũng là ‘chị hai’ trong giới âm nhạc, địa vị khá bất phàm.
“Ngọc Tình, hôm nay em xinh đẹp quá! Người đẹp, quần áo cũng đẹp, em mua ở đâu thế?” Cao Mỹ Hồng cười nhiệt tình, sau đó lại tiến lên nắm tay của Tô Ngọc Tình, đôi mắt đẹp của cô ta dò xét một phen rồi thở dài.
Có người ở bên cạnh cũng nói theo, bọn họ cũng đã chú ý đến bộ lễ phục xinh đẹp này từ lâu rồi, “Đúng thế! Bộ lễ phục này quá đẹp!”
“Là tự làm!” Tô Ngọc Tình mỉm cười, khi nàng thấy những ánh mắt hâm mộ ở xung quanh thì trong lòng cảm thấy rất tự hào.
“Tự làm á?”
Cao Mỹ Hồng khẽ giật mình, cô ta cảm thấy hơi kỳ lạ, từ bao giờ mà Tô Ngọc Tình này lại biết làm lễ phục rồi?
“Đúng thế!” Tô Ngọc Tình mỉm cười, “À đúng rồi, chị Mỹ Hồng, sao hôm nay chị cũng đến đây, em mới ký hợp đồng đóng một nhân vật khách mời trong phim điện ảnh của bọn họ cho nên mới đến đây.”
“Ừ! Chị khá rảnh rỗi, cho nên đến đây chơi! Bọn họ cũng mời không ít người mà, em xem kìa, họ phải mời một nửa làng giải trí của Đế Kinh rồi, xem ra dã tâm của công ty YP này không nhỏ đâu! Nghe nói bọn họ đã ký không ít người rồi, không chỉ có minh tinh, ngôi sao, mà còn có người mẫu và idol trên mạng nữa.” Cao Mỹ Hồng cười nói.
“Đúng là rất nhiều!” Tô Ngọc Tình nhìn hai bên một chút rồi mỉm cười.
“Sao tự nhiên em lại muốn đóng phim? Nếu muốn đóng thì cũng phải làm nhân vật chính chứ, với thực lực của em bây giờ thì chuyện này khá đơn giản mà!” Cao Mỹ Hồng đưa tay lấy một ly rượu từ người nhân viên phục vụ đi ngang qua, rồi nhấp một ngụm.
“Em nào có thời gian!” Tô Ngọc Tình cũng cầm một ly rượu, uống một hớp nhỏ, “Em còn phải chăm sóc bọn nhỏ nữa mà!”
“A! Đúng đúng!” Cao Mỹ Hồng khẽ giật mình, rồi mới phản ứng lại.
Người này đã có con rồi, hình như còn chưa được một tuổi nữa, nếu như diễn nhân vật chính thì phải mấy vài tháng, cho nên không diễn cũng đúng.
Cao Mỹ Hồng thuận miệng cười nói: “Ngọc Tình, hôm nào cho chị gặp bọn nhỏ nhé!”
Tô Ngọc Tình mỉm cười, nói với ý từ chối: “Sau này sẽ có cơ hội!”
“Cũng được!”
Cao Mỹ Hồng mỉm cười, một bên uống rượu, một bên trò chuyện với Tô Ngọc Tình.
Lúc này, có vài người đi vào cửa hội trường, người đi đầu là một thanh niên có thân hình cao lớn, trên người mặc một bọ Tuxedo màu đen, người này có một khuôn mặt phong thần tuấn lãng, anh tuấn bất phàm.
Khí chất của anh ta khá tiêu sái và thong dong, nhưng lại không mất vẻ ưu nhã.
Anh ta vừa vào cửa, lập tức hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của người trong hội trường.
“Là Kwon Jea Woo người nước H!”
“Đẹp trai quá!”
Bốn phía nổi lên một trận xôn xao.
Không ít cô gái đã lộ ra vài phần thán phục, hai mắt họ còn sáng rực lên.
Kwon Jea Woo này chính là một trong những diễn viên nổi tiếng nhất nước H, cũng từng tham gia rất nhiều bộ phim của Hollywood, nên cũng rất có danh tiếng trên quốc tế, cũng coi như là ngôi sao cấp quốc tế.
“Đúng là rất đẹp trai!”
Cao Mỹ Hồng liếc mắt nhìn qua một chút thì sáng mắt lên, nhưng sau đó lại hơi lắc đầu.
Từ khi cô ta gặp vị Diệp tiên sinh kia thì cô ta cảm thấy tất cả những người đàn ông khác đều tẻ nhạt vô vị, cho dù là những tiểu thịt tươi kia thì cũng vậy, khiến cho cô ta chẳng buồn chạm vào.
Tô Ngọc Tình dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn qua bên đó một chút.
Nàng nhìn mấy người ở phía sau rồi nói khẽ: “Đều là người nước H à!”
Nàng cũng biết nam chính bộ phim mà mình đóng là Kwon Jea Woo, chắc phía sau anh ta cũng đều là diễn viên trong phim, trong đó còn có vài người khá quen mắt, và có vài phần danh tiếng.
“Người nước H!” Cao Mỹ Hồng thì thào một câu.
Thật ra thì cô ta không thích người nước H lắm, cũng không hiểu vì sao có một ít nữ ngôi sao rất thích người nước H, còn chủ động dán lên, rồi muốn gả cho bọn họ.
Cao Mỹ Hồng tiến lại gần, nhỏ giọng cười nói: “Chị nghe nói, chỗ đấy của người nước H đều rất nhỏ, còn có động tác tay để hình dung bọn họ đấy!”
Cao Mỹ Hồng nói xong còn giơ tay lên làm động tác đó.
“A? Gì cơ?”
Đầu tiên thì Tô Ngọc Tình hơi giật mình, tiếp đó nàng mới bình tỉnh, thì trên mặt đã hiện lên một vệt đỏ ửng.
Nàng chỉ nhếch môi lên cười chứ không dám nói tiếp.
Cái đề tài này cũng quá to gan rồi!
“Thật sao?” Có người ở bên cạnh cảm thấy tò mò.
“Thật hay giả thì tôi không biết, nhưng không có lửa thì sao có khói!” Cao Mỹ Hồng rất hưng phấn mà trò chuyện với cô gái bên cạnh.