Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 720 - Chương 720: Lưu Vân Siêu: Đúng Là Tên Ngu Xuẩn! (2)

Chương 720: Lưu Vân Siêu: Đúng là tên ngu xuẩn! (2) Chương 720: Lưu Vân Siêu: Đúng là tên ngu xuẩn! (2)

Người bình thường không biết em gái của Tô Trạch Phong là Tô Thiên Hậu, nhưng anh ta lại biết, cũng chính vì thế nên anh ta mới nguyện ý làm bạn và hơi nhiệt tình với Tô Trạch Phong, nếu như không có mối quan hệ đó, thì anh ta cũng lười kết bạn với Tô Trạch Phong!

Gia đình của Tô Trạch Phong rất bình thường, căn bản không có gia thế gì cả, cũng nhờ một cô em gái lợi hại nên Tô Trạch Phong này mới được thơm lây, mới mở được công ty, rồi lên làm ông chủ.

Nhưng mà, Tô Trạch Phong này cũng chẳng có bản lãnh gì cả, công ty kinh doanh cũng rất tầm thường, nghe nói hai năm trước còn có nguy cơ đóng cửa, chắc là cũng phải dựa vào cô em gái kia mới may mắn thoát được.

Chẳng qua là, Tô Trạch Phong này khá đẹp trai, miệng lưỡi cũng ngọt, nên rất được phụ nữ ưa thích, chắc cũng là vì điều này nên Hạ tiểu thư mới mời Tô Trạch Phong đến đây.

Tô Trạch Phong thì không phát giác được vẻ mặt biến hóa của Lưu Vân Siêu, anh ta tiếp tục cười nói: “Cậu em rể này của tôi rất lợi hại đấy!”

Trái lại thì Diệp Mặc liếc mắt đánh giá người này một chút thì lông mày của hắn hơi cau lại, hắn đã nhìn ra vài thứ.

“Thật sao?” Sắc mặt của Lưu Vân Siêu cứng ngắc, anh ta mỉm cười một cái, nhưng rất nhanh, ánh mắt của anh ta đã trở nên lạnh nhạt, ý cười trên mặt cũng biến mất.

Lưu Vân Siêu liếc mắt nhìn Tô Trạch Phong một chút, trong mắt đã có vài phần giễu cợt.

Chẳng lẽ họ Tô này không biết là, anh ta có thể kết bạn với mình cũng là vì cô em gái kia à? Thế mà còn dám dẫn bạn trai của em gái đến trước mặt mình, thật sự là ngu xuẩn!

Còn cả tên này nữa. . .

Sau đó, ánh mắt của Lưu Vân Siêu liếc nhìn về phía Diệp Mặc, lông mày của anh ta dần dần cau lại.

Lưu Vân Siêu lại cười nhạo một tiếng, trong mắt anh ta lóe lên một tia khinh thường.

Anh ta chưa từng nhìn thấy gương mặt này, với lại, gương mặt này cũng quá đẹp trai, rất giống với đám người mẫu, minh tinh thần tượng gì đó!

Chắc là vậy rồi!

Em gái của Tô Trạch Phong chính là Thiên Hậu! Cho nên cũng sẽ tìm bạn trai ở trong vòng!

“A! Xin lỗi, không tiếp được rồi!”

Lưu Vân Siêu thấy Tô Trạch Phong vẫn còn muốn nói tiếp thì lộ ra nụ cười lạnh nhạt, sau đó, anh ta không chờ Tô Trạch Phong lên tiếng mà đã trực tiếp quay người rời đi.

Tô Trạch Phong há miếng cứng đờ tại chỗ, anh ta vẫn không hiểu là chuyện gì đang xảy ra.

Sắc mặt của Tô Trạch Phong cũng hơi đỏ lên vì xấu hổ.

Một lát sau, Tô Trạch Phong mới nghĩ ra vài chuyện, liền cười gượng vài tiếng.

“Vị Lưu thiếu gia này vẫn luôn như vậy!”

Tô Trạch Phong nhìn thoáng qua cậu em rể bên cạnh, anh ta cảm thấy hơi mất mặt, nên sắc mặt cũng đỏ hơn vài phần, “Chúng ta đi qua bên kia đi! Em chưa ăn cơm đúng không, qua ăn một chút đi!”

Tô Trạch Phong nói xong thì dẫn Diệp Mặc đi qua một cái bàn, sau đó bắt đầu chọn vài phần bánh ngọt bỏ vào đĩa.

Tô Trạch Phong cầm đĩa thức ăn rồi quay sang nói với Diệp Mặc.

“Ngồi bên này đi!”

Anh ta tìm một vị trí rồi ngồi xuống.

Diệp Mặc cũng cầm một ly đồ uống rồi ngồi xuống theo.

Hắn vừa nhấp nháp vừa ngước mắt lên đánh giá bốn phía.

Thỉnh thoảng, lại có ánh mắt từ bốn phía quét về phía bên này, mà những người này đều ăn mặc hết sức gọn gàng, xinh đẹp.

Trong không khí tràn ngập mùi vị rượu cồn, nước trái cây và các loại đồ ăn, cộng thêm các loại mùi nước hoa hỗn tạp trên người những người này, khiến cho Diệp Mặc cảm thấy hơi gay mũi.

Bỗng nhiên, Diệp Mặc nghe thấy tiếng ồn ào ở bên một góc khác, hắn quay đầu nhìn qua, chỉ thấy một cô gái mặc gái dạ hội hoa lệ đang cất bước đi vào, cô gái này khoảng tầm 25 26 tuổi, dung mạo khá là xinh đẹp.

“Hạ tiểu thư!”

“Thi Di!”

Hạ Thi Di cầm ly rượu chậm rãi bước qua, thỉnh thoảng lại mỉm cười lễ phép đáp lại những người xung quanh.

“Chính là cô ấy!” Tô Trạch Phong cũng ngước mắt nhìn qua rồi nói với Diệp Mặc: “Đó chính là Hạ Thi Di tiểu thư, thiên kim của tập đoàn Vinh Lập!”

“Ăn trước đi! Lát nữa chúng ta qua bên đó chào hỏi!”

Tô Trạch Phong nói xong thì uống một hớp rượu, rồi lại cắm đầu ăn tiếp.

Diệp Mặc nhìn một lát rồi thu hồi ánh mắt, sau đó, ánh mắt của hắn lại nhìn lướt qua bốn phía, bỗng nhiên, Diệp Mặc nhìn thấy mấy người đàn ông đang ngồi ở trong góc, trong đó còn có Lưu Vân Siêu lúc nãy.

Mấy người này tuổi tác không chênh lệch lắm, tất cả đều mặc âu phục đắt đỏ.

Mấy người đang vừa uống rượu vừa trò chuyện, thì bỗng nhiên Lưu Vân Siêu quay đầu chỉ về phía bên này, gương mặt anh ta còn hiện lên vẻ mỉa mai và giễu cợt.

“Đang ngồi bên kia kìa! Thấy chưa? Đúng là tên ngu xuẩn!”

“Bên đối diện là em rể mà anh ta đã nhắc đến!”

Mấy người còn lại cũng ngẩng đầu nhìn qua bên này.

“Gương mặt này. . . đúng là rất đẹp trai!” Một người đàn ông có thân hình cao lớn ngồi ở giữa hừ một tiếng, hai mắt anh ta híp lại, trong mắt tràn đầy vẻ ghen ghét, sau đó lại lộ ra vẻ khinh thường.

“Chắc là một tên mặt trắng nhỏ mà thôi!”

“Đúng thế!”

Mấy người còn lại cũng cười nhạo một tiếng, ánh mắt bọn họ cũng tràn đầy khinh thường.

Bình Luận (0)
Comment