Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 735 - Chương 735: Diệp Mặc: Nghĩ Hay Lắm!

Chương 735: Diệp Mặc: Nghĩ hay lắm! Chương 735: Diệp Mặc: Nghĩ hay lắm!

Một lúc sau, Sử Quế Phân mới hồi phục tinh thần.

Phải rất vất vả thì bà ta mới thu hồi được ánh mắt của mình.

“Phòng làm việc . . .Minh Ngọc? Kỳ lạ, đây không phải là công ty Phác Ngọc sao?”

Khi thấy tên phòng làm việc ở bên trong thì Sử Quế Phân ngây người một lúc.

Bà ta nhớ rất rõ, công ty của cháu gái tên là tập đoàn Phác Ngọc mà.

“Đúng là Phác Ngọc!” Diệp Mặc bình tĩnh nói: “Phòng làm việc này cũng thuộc về tập đoàn Phác Ngọc!”

“Ra là vậy!” Sử Quế Phân kinh ngạc nói, tiếp theo lại cười, “Vậy thì cũng là của nhà mình rồi! Nhất Minh, Trạch Vũ, đi, chúng ta đi vào xem một chút, hai cháu thấy cái cửa này có cao cấp không này! Vừa nhìn đã thấy có phong cách rồi!”

Sử Quế Phân vừa liếc mắt nhìn hai bên vừa sợ hãi than.

Diệp Mặc nghe thấy thế thì hơi nhướn mày.

Của nhà mình?

Hắn lại nhìn về phía Phương Trạch Vũ thì đã mơ hồ đoán được thân phận của hai người này, chắc là họ hàng thân thích của Quan Tuyết rồi.

“Anh làm việc ở đây?” Phương Trạch Vũ nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc, lúc này mới mở miệng nói một câu, sắc mặt anh ta rất không tốt, lại còn dùng giọng điệu chất vấn nữa.

Diệp Mặc cũng nhìn Phương Trạch Vũ, rồi lạnh nhạt nói: “Cũng có thể nói như vậy!”

“Được, được lắm!”

Phương Trạch Vũ siết chặt nắm đấm, sắc mặt anh ta đỏ bừng lên vì phẫn nộ và ghen ghét.

Nhất định là người đàn bà kia đã sắp xếp cho người này vào công ty rồi, thế mà lại sắp xếp cho tình nhân của mình vào công ty, thật sự là không biết xấu hổ, chẳng lẽ không sợ người bên dưới nói xấu sao! Hay là . . . mặt cô ta quá dày, nên cản bản không quan tâm mấy thứ này.

Phương Trạch Vũ nghiến răng, nhỏ giọng mắng một câu: “Con đàn bà không biết xấu hổ!”

“Trạch Vũ, sao thế? Cháu biết anh ta à?” Sử Quế Phân vừa đi được mấy bước đi quay người lại nhìn.

“Biết chứ! Đương nhiên là biết!” Phương Trạch Vũ hung hăng lườm một cái, cười nhạo nói: “Trước kia, khi cháu đến đón Tiểu Tuyết tan làm, thì nhìn thấy anh ta đang ở cùng với Tiểu Tuyết.”

Sử Quế Phân nghe xong thì hơi giật mình, Trạch Vũ có ý gì, người này có quan hệ đó với Tiểu Tuyết ư?

Sử Quế Phân chau mày, sắc mặt bà ta cũng hơi trầm xuống.

Chẳng lẽ vì lý do này, cho nên Trạch Vũ mới không thể tiến triển được?

Thì ra. . . đứa cháu gái này nuôi tình nhân trong công ty!

“Con bé này thật là!” Sử Quế Phân nhỏ giọng mắng một câu, bà ta cảm thấy hơi tức giận, bởi vì bà ta vất vả lắm mới chọn được một người đàn ông tốt như Trạch Vũ đi xem mắt, kết quả cháu gái mình lại không lĩnh tình, còn bí mật nuôi tình nhân nữa.

Sử Quế Phân xanh mặt, nhỏ giọng mắng: “Thật sự là không biết xấu hổ! Hơn 30 tuổi rồi mà vẫn chỉ nghĩ đến chơi, chứ không muốn lấy chồng, không biết yêu quý bản thân mình chút bao! Qua vài năm nữa xem có ai muốn nó không.”

Bà ta lại liếc mắt nhìn về phía người thanh niên đẹp rai kia, lần này trong mắt bà ta đã lộ ra vẻ khinh thường.

Đúng là người này rất đẹp trai, nhưng mà, đẹp trai có thể ăn không?

Người này con trẻ như vậy thì sao có thể thật lòng với Tiểu Tuyết, chắc chắn là chơi bời và kiếm thêm ít tiền mà thôi, đến khi chơi chán, kiếm đủ tiền thì sẽ chạy, loại đàn ông này. . . cản bản không đáng tin cậy!

Trạch Vũ mới thật sự là người đàn ông tốt!

Tướng mạo đoan chính, bằng cấp cao, tính cách ổn trọng và thành thục. . .rất thích hợp để cưới làm chồng.

Sử Quế Phân nghĩ thầm: “Nhất định là Tiểu Tuyết bị lời ngon tiếng ngọt của anh ta lừa gạt, mê mẩn tâm trí!”

“Này! Anh tên là gì?” Ngay sau đó, Sử Quế Phân vênh mặt lên, nói với vẻ không khách khí: “Tôi chính là thím của Tiểu Tuyết! Tôi cảnh cáo anh, sau này cách xa Tiểu Tuyết nhà tôi ra, con bé đã có bạn trai rồi, cha mẹ cũng gặp rồi, sắp sửa kết hôn rồi, đừng có quấn lấy con bé nữa.”

Sử Quế Phân nói xong thì chỉ vào Phương Trạch Vũ ở bên cạnh, rồi lại cười khẩy nói: “Anh không tự nhìn lại bản thân xem, thân phận của anh có xứng với Tiểu Tuyết nhà tôi không! Trạch Vũ chính là giáo sư đại học G, tuổi trẻ tài cao, người như vậy mới xứng với Tiểu Tuyết!”

“Đại học G à!”Diệp Mặc hơi giật mình, sắc mặt của hắn hơi cổ quái.

Sau đó, Diệp Mặc lạnh nhạt nói: “Chắc các người hiểu lầm rồi! Tôi không có quan hệ gì với cô ấy! Còn nữa, tôi cũng chưa bao giờ nghe thấy cô ấy có bạn trai, hay là muốn kết hôn cả.”

Phương Trạch Vũ nghe thấy thế thì lập tức liếc mắt.

Ngày hôm đó, hai người thân mật đến mức dính sát vào nhau rồi mà còn nói là không có quan hệ à? Tưởng mình bị ngu à!

“Tôi nói có là có, gặp mặt cha mẹ rồi, không phải bạn trai thì là gì! Sớm muộn gì cũng kết hôn thôi, anh tranh thủ thời gian cút đi cho tôi, đừng quấy rầy vợ chồng nhà người ta nữa!” Sử Quế Phân hùng hùng hổ hổ nói: “Sau này, nếu như tôi lại nhìn thấy anh quấy rầy Tiểu Tuyết, thì đừng trách chúng tôi không nể tình!”

Sử Quế Phân nói xong thì hít sâu một hơi, lúc này sắc mặt bà ta mới khôi phục lại.

“Trạch Vũ, lời nên nói, chúng ta đã nói rồi, đừng quan tâm anh ta nữa, nếu như sau này anh ta còn tiếp tục thì chúng ta sẽ nói với cha mẹ Tiểu Tuyết, để xem con bé kia còn dám như vậy không, hừ, đúng là không biết liêm sỉ là gì, đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn tìm một người trẻ như vậy!”

Sử Quế Phân quay sang nói với Phương Trạch Vũ, rồi cất bước đi về phía cửa phòng làm việc.

Bình Luận (0)
Comment