Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 737 - Chương 737: Quan Tuyết: Chuyện Của Tôi Không Cần Bà Quan Tâm!

Chương 737: Quan Tuyết: Chuyện của tôi không cần bà quan tâm! Chương 737: Quan Tuyết: Chuyện của tôi không cần bà quan tâm!

Quan Tuyết nghe xong thì khuôn mặt tươi cười đã không còn, thay vào đó là vẻ lạnh lùng.

“Thím tư, tôi đã nói với bà rồi, chuyện của tôi, không cần bà phải quan tâm, tôi có gả được hay không thì cũng không quan hệ gì với bà!” Quan Tuyết hít một hơi, rồi quát to, trên gương mặt xinh đẹp của nàng đã tràn đầy sương lạnh.

Sắc mặt Sử Quế Phân lập tức cứng đờ.

Sau đó, sắc mặt bà ta thay đổi, trong mắt lóe lên một tia giận dữ.

Con ranh con này!

Tại sao lại nói chuyện với thím của mình như thế chứ!

Rõ ràng là mình muốn tốt cho nó, thế mà nó còn không biết điều!

Sử Quế Phân lại làm ra vẻ tận tình khuyên nhủ: “Tiểu Tuyết, thím cũng chỉ muốn tốt cho cháu thôi! Cháu xem mình đã bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn chưa lấy chồng, cha mẹ cháu đều phát sầu rồi kia kìa, sao cháu nhẫn tâm như vậy? Cháu cũng qua tuổi ham chơi rồi, giờ phải nghĩ đến chuyện kết hôn đi!”

“Nếu như sau này cháu không gả được, thì cha mẹ cháu phải làm sao? Trạch Vũ rất không tệ mà, nếu như cháu bỏ lỡ thì sau này sẽ không tìm được người tốt như vậy đâu.”

“Anh ta tốt? Tốt ở chỗ nào vậy?” Quan Tuyết cười nhạo, gương mặt hiện lên vẻ mỉa mai, “Anh ta còn lớn tuổi hơn tôi! 35 36 tuổi vẫn chưa kết hôn, thế mà bà gọi loại người này là tốt?”

Sử Quế Phân nói: “35 36 tuổi thì làm sao, cháu cũng đã 32 rồi mà, phụ nữ ở tuổi này thì đừng có yêu cầu quá cao! Cháu tưởng rằng mình vẫn được hoanh nghênh như hồi còn trẻ à! Trạch Vũ có thể nhìn trúng cháu đã là may rồi!”

Bà ta nói xong còn lườm qua, trong mắt đã có vài phần khinh thường.

Cô cháu gái này còn không biết tuổi của mình là bao nhiêu sao, thật sự cho rằng mình xinh đẹp thì có thể mắt cao hơn đầu sao!

Qua vài năm nữa thì sẽ thành hoa tàn ít bướm, chỉ sợ đến khi đó chỉ có thể tìm mấy tên đàn ông hạ lưu mà thôi.

Nếu như không phải bà ta muốn nhờ vả, muốn thơm lây đứa cháu gái có tiền có thân phận này, thì bà ta đã trở mặt từ lâu rồi.

Dù sao trước kia, bà ta vẫn luôn xem thường cô cháu gái này mà!

Hiện giờ, vất vả lắm với đối xử tốt với nó một chút, muốn kiếm cho nó một đối tượng, thế mà nó còn không biết điều, thật sự là vô liêm sỉ!

Còn nói Trạch Vũ không tốt, đây chẳng phải là nói ánh mắt của bà ta không tốt sao!

Chính miệng bà ta đã cam đoan với Trạch Vũ và cha mẹ của Trạch Vũ, rằng chuyện này chắc chắn sẽ thành công, như bây giờ, thì chẳng phải làm cho bà ta mất mặt sao!

Quan Tuyết hít sâu một hơi, lúc này mới nén được cơn giận, cắn răng nói: “Thím tư, thím còn như vậy, thì cháu chỉ có thể mời thím ra ngoài thôi!”

Sắc mặt Sử Quế Phân sầm lại, trở nên vô cùng khó coi.

Mình chính là bậc cha mẹ của nó!

Thế mà con ranh này dám nói đuổi mình ra ngoài!

“Chỉ là một tổng giám đốc mà thôi, có tiền thì ngon lắm à!” Sử Quế Phân âm thầm mắng vài câu.

Nhưng bà ta cũng không dám vạch mặt.

“Vậy. . . chúng ta không nói đến chuyện này! Để sau này rồi nói cũng được!” Sử Quế Phân ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Tiểu Tuyết, đây là Nhất Minh, là cháu trai của thím, cha nó là em trai thím, thím coi nó như con ruột vậy, nó cũng rất giỏi, tốt nghiệp từ đại học danh tiếng đấy! Cháu xem rồi sắp xếp cho nó một công việc tốt đi!”

Quan Tuyết liếc mắt nhìn qua rồi cau mày lại.

Bà thím tư này cũng đã nhắc đến chuyện này trong điện thoại.

Ban đầu nàng cũng không muồn đồng ý, nhưng mà không ngăn nổi bà thím này suốt ngày gọi điện thoại, cho nên nàng đành phải đồng ý, chuẩn bị sắp xếp cho người này một vị trí không quan trọng lắm, để thoát khỏi bà thím này.

Sử Quế Phân lại nói: “Tiểu Tuyết, chúng ta vừa tham quan phòng làm việc Minh Ngọc ở bên dưới, chỗ đó cũng không tệ, hay là cháu để Nhất Minh quản lý nơi đó đi! Còn tiền lương thì cũng không cần quá cao đâu, 30 40 ngàn là được, 50 ngàn thì càng tốt.”

Sắc mặt của Quan Tuyết lập tức thay đổi.

Phòng làm việc Minh Ngọc chính là một bộ môn rất quan trọng của tập đoàn, chủ tịch Diệp cũng thường xuyên qua xem, làm sao có thể để một người không có kinh nghiệm quản lý được.

Còn về tiền lương, thì một người không có tư lịch gì mà cũng muốn 30 40 ngàn á?

Quan Tuyết quả quyết quát nhẹ: “Không được!”

“Tại sao không được?”

Sử Quế Phân hơi giật mình, bà ta cũng không ngờ Quan Tuyết lại từ chối dứt khoát như vậy.

Quan Tuyết quát nhẹ:“Cậu ta không có chút kinh nghiệm nào cho nên chắc chắn là không được, để cậu ta vào công xưởng làm đi! Ở đó có rất nhiều vị trí, muốn chọn quản lý nhỏ cũng được, tiền lương thì 7000 8000 thôi! Nếu như làm tốt, thì sau này sẽ có thể thăng chức!”

“Bảy, tám ngàn?”

Sắc mặt của Sử Quế Phân lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Cô làm một tháng mấy triệu, mà chỉ cho Nhất Minh 7000 8000 một tháng? Lại còn bắt nó làm việc ở nơi có điều kiện kém như công xưởng nữa! Thế mà cô cũng dám mở miệng à!

Sử Nhất Minh ở phía sau cũng đã sầm mặt lại, anh ta cảm thấy hơi phẫn uất.

Anh ta còn tưởng rằng, có thể kiếm được 30 40 ngàn một tháng, thậm chí nhiều hơn, khi đó anh ta có thể sống một cuộc sống sung sướng, nhưng bây giờ lập tức biến thành 7000 8000, đây là muốn làm nhục anh ta sao!

Bình Luận (0)
Comment