Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 749 - Chương 749: Phương Trạch Vũ: Hạng Mục Không Còn!

Chương 749: Phương Trạch Vũ: Hạng mục không còn! Chương 749: Phương Trạch Vũ: Hạng mục không còn!

Phương Trạch Vũ ở một bên đang định mở miệng thì sắc mặt đã cứng đờ, miệng anh ta chậm rãi há hốc ra, hoàn toàn ngây ngốc.

Chuyện khiến anh ta khiếp sợ không phải là thân phận học sinh kiệt xuất gì gì kia, mà chính là quan hệ của hiệu trưởng Uông và tên kia lại tốt như vậy, còn mời nhiều lần nữa!

Lộp bộp một tiếng, tâm thần anh ta đã chìm vào đáy cốc.

Phương Trạch Vũ căn bản không ngờ được người này lại chính là học sinh tốt nghiệp từ đại học G, càng không ngờ rằng người này lại có quan hệ cá nhân với hiệu trưởng Uông, vậy thì mặc kệ mình có nói cái gì cũng đều vô dụng rồi.

Hiệu trưởng Uông cười to nói: “Đúng thế! Vị này chính là học sinh kiệt xuất của đại học G, chính là nềm kiêu ngạo của đại học G chúng ta, viện trưởng Triệu không biết cũng bình thường, người trẻ tuổi này rất khiêm tốn, không muốn phô trương, tôi đã muốn tuyên truyền trong trường học cho cậu ấy từ lâu rồi, nhưng mà cậu ấy vẫn không đồng ý.”

Sau đó, ông ta lại cười vang, cất bước tiến lên vài bước, rồi ra sức nắm chặt tay Diệp Mặc.

“Diệp tiên sinh! Rốt cuộc cậu cũng về trường cũ rồi! Tôi đã mời bao nhiêu lần rồi!”

“Hiệu trưởng Uông, ngài đừng gọi tiên sinh này tiên sinh kia nữa, nghe quá xa lạ!” Diệp Mặc cười nói: “Ngài cứ gọi Tiểu Diệp là được rồi!”

Hiệu trưởng Uông vội vàng lắc đầu: “Ấy! Không thể được!”

Tuy rằng ông ta lớn tuổi, bối phận cao, nhưng luận thân phận và địa vị thì không bằng một người trẻ tuổi này!

“Hay là cứ gọi chủ tịch Diệp như trước kia đi vậy!” Hiệu trưởng Uông cười ha ha nói: “Viện trưởng Triệu, chủ tịch Diệp chính là chủ tịch tập đoàn y tế Nhân Hoa, nghe cô Trần đây nói thì tập đoàn Dục Anh cũng là của cậu ấy, đúng, chính là tập đoàn giáo dục tư nhân rất lớn kia đấy!”

“Thật ra những thứ này không có gì đáng ca ngợi, thành tựu ghê gớm nhất của chủ tịch Diệp chính là thành lập một tập đoàn lớn, chính là Phác Ngọc kia, chỉ mới vài tháng mà đã được thị trường đánh giá giá trị hơn 4 tỷ rồi!”

“Đúng đúng, đúng thế! Chủ tịch Diệp chính là người nổi tiếng ở trên Tik Tok kia, có đúng là rất lợi hại, rất có tài hoa hay không, nghe nói fan đã hơn 100 triệu rồi, rất có sức ảnh hưởng đấy!”

Mấy người viện trưởng Triệu ở một bên nghe thấy thế thì con mắt dần dần trợn to, gần như lồi cả ra ngoài, tâm thần bọn họ cũng nổi lên sóng gió to lớn.

Bọn họ còn tưởng rằng người này chỉ là một công tử ca phổ thông mà thôi!

Nhưng không ngờ lại là một nhân vật ghê gớm như vậy!

Chủ tịch của hai tập đoàn lớn!

Hơn nữa, lại còn là vị streamer nổi tiếng khắp internet bây giờ, còn trẻ tuổi mà đã xây dựng được một xí nghiệp lớn có giá vài tỷ rồi!

Năng lực như vậy, thật sự là quá kinh khủng!

“Nhân Hoa? Dục Anh?”

Trái lại thì Phương Trạch Vũ không quá mức rung động, dù sao hôm qua anh ta cũng biết người này rất nhiều tiền, nhiều đến mức mua cả hai tòa nhà cao tầng tiêu chí của thành phố, cho nên chắc chắn gia đình người này cực kỳ nhiều tiền.

Ừng ực!

Mấy người viện trưởng Triệu ngây người nửa ngày mới lấy lại tinh thần, từng gương mặt đều hiện lên vẻ bối rối, tái nhợt.

Trong lòng bọn họ thì đang cực kỳ hối hận!

Nếu như biết vị này có thân phận và địa vị lớn, lại có quan hệ thân thiết với hiệu trưởng Uông như vậy, thì bọn họ nào dám đứng ra đắc tội chứ!

Bây giờ thì hay rồi, đắc tội thì cũng đắc tội rồi, chỉ sợ vị này ghi hận trong lòng, sau đó nói vài câu với hiệu trưởng Uông, hoặc là dùng biện pháp khác để trả thù, vậy thì mấy người bọn họ thảm rồi!

Hiệu trưởng Uông lại nói: “Viện trưởng Triệu, bây giờ ông nói xem, chủ tịch Diệp có phải là niềm kiêu ngạo của đại học G chúng ta hay không!”

“Vâng vâng vâng! Chủ tịch Diệp chính là niềm kiêu ngạo của trường học chúng ta!” Viện trưởng Triệu vội vàng gạt ra nụ cười, gật đầu đồng ý, nhưng khi nói thì gương mặt ông ta đã đỏ bừng lên vì xấu hổ.

Ông ta còn vừa mắng vị này là sỉ nhục của đại học G xong!

Hiệu trưởng Uông mỉm cười, hỏi: “Đúng rồi, vừa rồi xảy ra chuyện gì?”

Viện trưởng Triệu ấp úng mãi mà không dám nói.

“Ừ! Chỉ là hiểu lầm thôi!” Diệp Mặc lên tiếng: “Bọn họ cảm thấy tôi có quan hệ với cô Trần Mộng, còn cả vị giáo sư Phương này đổi trắng thay đen, bỗng nhiên lại nói xấu tôi, cho nên mấy người viện trưởng Triệu mới xúc động như vậy!”

Viện trưởng Triệu khẽ giật mình, “Nói xấu?”

“Đúng thế! Tôi và người anh ta nhắc đến không có quan hệ gì cả, căn bản là không giống như những gì anh ta nói, trái lại thì anh ta. . .”

Diệp Mặc bắt đầu kể đơn giản một lần.

Viện trưởng Triệu nghe xong thì sắc mặt dần dần trầm xuống.

Phương Trạch Vũ đỏ mặt, tranh luận vô cùng kích động.

“Nói vớ nói vẩn! Tôi dây dưa không ngớt bao giờ, tôi là theo đuổi bình thường mà thôi, với lại, cha mẹ người ta còn không nói gì, anh quản được à?”

“Họ Diệp, anh dám nói, anh không có chút quan hệ nào với Tiểu Tuyết á? Ai mà tin chứ! Anh tưởng rằng người khác đều là kẻ ngu à?”

Diệp Mặc lạnh lùng nói: “Dĩ nhiên tôi dám nói, tôi còn dám thề nữa!”

Sắc mặt của viện trưởng Triệu đã âm trầm hơn mấy phần.

Ông ta đã hiểu rồi, tất cả đều là do họ Phương này tự suy đoán ra rồi nói lung tung.

Viện trưởng Triệu nghiến răng nghiến lợi, ông ta cảm thấy rất tực giận.

Họ Phương này muốn hại chết ông ta sao!

Chính mình không có mắt nên trêu chọc phải nhân vật ghê vậy như vậy, thế mà bây giờ còn muốn kéo ông ta vào theo!

Bình Luận (0)
Comment