Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 767 - Chương 767: Gặp Lại Kim Bảo Quý

Chương 767: Gặp lại Kim Bảo Quý Chương 767: Gặp lại Kim Bảo Quý

Tô Ngọc Tình buồn bực nói: “Chị Mạn Ny, sao thế?”

Dương Mạn Ny hất cầm về phía ngoài nhà bếp rồi nhỏ giọng hỏi: “Anh ta như vậy. . . có quá mệt mỏi hay không?”

“Anh ấy. . . thân thể của anh ấy rất tốt! Sẽ không có việc gì đâu!”

Tô Ngọc Tình nói xong thì nhớ đến thứ gì đó, hai gò má của nàng đột nhiên đỏ bừng lên, đôi mắt đẹp cũng thấm ra một tia xấu hổ.

Thân thể của Diệp Mặc… vẫn luôn rất tốt!

Dương Mạn Ny nhỏ giọng nói: “Chị biết thân thể của anh ta rất tốt, ngày nào anh ta cũng dậy sớm như thế mà tinh thần vẫn rất phấn chấn, nhưng là do trẻ tuổi thôi, qua vài năm nữa, đến tuổi của chị mà còn hành hạ như vậy thì có lẽ sẽ không chịu nổi đâu.”

“Chị nói cho em biết, đàn ông hơn 30 tuổi. . . sẽ không quá được đâu!”

“Không . . . không được cái gì?” Tô Ngọc Tình lại quanh co một tiếng.

“Cái gì cũng không được, chị đã nói với em rồi còn gì, họ Từ kia cũng có được đâu!” Dương Mạn Ny lại nói, khi nhắc đến Từ Thiên Dật thì gương mặt cô hiện lên vẻ khinh bỉ và căm hận.

“Cho nên, phải nhân lúc còn trẻ mà bảo dưỡng nhiều vào!”

“A! Đúng thế! Em cũng cảm thấy thế. . .” Tô Ngọc Tình nghiêm túc gật đầu.

Chị Mạn Ny nói rất có đạo lý, trước kia nàng muốn mua hàu sống . . . để bồi bổ cho Diệp Mặc, nhưng Diệp Mặc lại nói không cần.

Dương Mạn Ny nói: “Chứ sao! Hôm nào. . . em phải mua ít thuốc bổ đi!”

“Vậy. . . vậy mua cái gì!”

“Lên mạng tìm thôi!”

Hai người tiếp tục hưng phấn thảo luận về vấn đề thuốc bổ.

Mười hai giờ, Diệp Mặc kết thúc live stream.

Sáng sớm hôm sau, Diệp Mặc lại đi đến công ty sinh vật Thần Châu, rồi lao đầu vào phòng thí nghiệm.

Tuy rằng Diệp Mặc chưa từng học qua, nhưng kỹ năng Trí Tuệ khiến cho hắn có trình cực cao ở lĩnh vực này.

Mấy ngày tiếp theo, Diệp Mặc đều như vậy, buổi sáng thì ngâm mình trong phòng thí nghiệp, khi về nhà thì lại mở live stream một lúc, vừa bận rộn vừa phong phú.

Chớp mắt, bảy ngày đã trôi qua.

Hơn một giờ chiều hôm nay, Diệp Mặc rời khỏi văn phòng của Lâm Ích Phi thì thở phào một hơi.

Thời gian tiếp theo không cần hắn bận rộn nữa, rốt cuộc cũng được nghỉ ngơi rồi.

“Anh Diệp, đi, chúng ta đi chơi Golf!”

Diệp Mặc vừa ra khỏi tòa nhà thì đã thấy mấy người Giang thiếu gia đang chờ ở bên ngoài, Diệp Mặc quét qua thì thấy bên cạnh còn có một người mặc một bộ váy trắng, dáng ngươi cao gầy mà uyển chuyển tinh tế, gương mặt mềm mại xinh đẹp, trang điểm nhẹ nhàng, cũng có vài phần khí chất thanh nhã.

Dưới làn váy là một cặp đùi đẹp thon dài thẳng tắp, trơn bóng như ngọc.

Cô còn đội một chiếc mũ màu trắng, mái tóc đen nhánh được buộc thành đuôi ngựa, cộng thêm bộ quần áo này, thì khiến cho người ta có một loại cảm giác thanh xuân hoạt bát.

Diệp Mặc hơi ngơ ngác một chút mới nhớ ra, đây là Trác tiểu thư kia.

Hắn đã từng gặp Trác tiểu thư vài lần, còn cùng ăn cơm với nhau nữa, hắn cũng đã gặp chị gái của cô gái này hai lần.

“Anh Diệp!” Trác Lâm cũng hô lên một tiếng anh Diệp giống như mấy người kia.

Hai tay ngọc của cô vắt chéo sau lưng, nhẹ nhàng siết chặt vào nhau, giống như hơi khẩn trương và thẹn thùng.

Diệp Mặc nhìn về phía Trác Lâm, cười nói: “Trác tiểu thư cũng đến à!”

“A! Đúng! Dù sao. . .tôi cũng không có chuyện gì!” Trác Lâm nhỏ giọng trả lời.

Ánh mắt của cô nhìn qua thì đã lộ ra vài phần sợ hãi thán phục, sau đó cô lại thu ánh mắt lại, giống như không dám nhìn thẳng vào Diệp Mặc.

Trong lòng cô lại cảm thấy rất kho tin.

Rõ ràng trước kia anh ấy đã rất đẹp trai rồi, thế mà bây giờ lại còn đẹp trai hơn nữa, chỉ cần liếc mắt nhìn qua là đã thấy lóa mắt, khiến cho tim cô đập thình thịch, cho nên không dám nhìn tiếp.

Một lúc lâu, Trác Lâm mới bình phục tâm tình, cô liếc mắt nhìn về phía tòa nhà cao tầng kia rồi hơi cau mày lại.

Cô đã nghe Giang thiếu gia nói, anh ấy bỏ 300 triệu để mua công ty sinh vật Thần Châu này, nhưng công ty này đã sắp phá sản rồi, anh ấy bỏ nhiều tiền ra mua như vậy có phải sẽ bị thua lỗ không?

Giang thiếu gia còn nói, lần trước anh ấy đã thua lỗ hơn 2 tỷ, cô nghe xong cũng cảm thấy líu lưỡi.

Có điều, cô cảm thấy, chuyện này cũng là bình thường, dù sao làm ăn cũng phải có lãi có lỗ mới đúng, chứ sao có thể luôn luôn kiếm được tiền chứ, tuy rằng anh ấy thua lỗ nhiều tiền như vậy, nhưng cũng có thể kiếm được về từ live stream và bán trang phục mà.

Phải như vậy, thì anh ấy mới trở nên chân thực hơn một chút!

Lần trước chị gái mình còn nói cái gì mà lòng dạ rất sâu, rất thần bí, rõ ràng là không có chuyện như vậy mà!

Giang thiếu gia cười nói: “Cô ấy chơi golf khá tốt, cho nên tôi mới gọi cô ấy đến!”

“Được rồi! Chúng ta đi thôi!”

Diệp Mặc mỉm cười, rồi leo lên chiếc La Voiture Noire của mình.

Một lát sau, đoàn người đã đến câu lạc bộ Golf Yến Tây, sau khi thay quần áo thì đi vào sân.

Chơi đến hơn 3 giờ chiều, thì thấy mấy chiếc xe Golf đang đi về phía bên này.

“Cậu em Diệp!”

Kim Bảo Quý ở trên xe thét lên, ông ta còn vẫy vẫy tay, dáng vẻ như rất nhiệt tình.

Bên cạnh Kim Bảo Quý còn có một cô gái trang điểm đậm, khí chất mị hoặc phong tao, chính là Vương Kiều Kiều.

Mấy xe phía sau cũng có rất nhiều người, đều là những người lần trước, mà Đinh Hồng Lượng cũng ở trong đó.

Bình Luận (0)
Comment