Giang thiếu gia líu lưỡi, “Vậy . . .vậy anh Diệp, anh kiếm mạnh rồi còn gì?”
Anh Diệp bỏ 300 triệu để mua một loại thuốc mới có thể gây nên oanh động như vậy, thì lần trước thua lỗ 2 tỷ có là gì chứ! Lập tức kiếm về rồi này!
Diệp Mặc mỉm cười: “Cũng được!”
Trác Lâm ở một bên cũng há hốc môi đỏ, gương mặt hiện lên vẻ không tin.
Trước đó, cô còn nghĩ rằng, có thể ánh mắt của Diệp Mặc trên phương diện đầu tư hơi kém cho nên mới thua lỗ nhiều tiền như vậy, còn bỏ ra 300 triệu để mua một công ty vô dụng, nhưng mà không ngờ, ánh mắt của người ta không kém chút nào, thậm chí còn cao siêu như thần!
Trác Lâm hé miệng cười, sợ hãi than lên: “Anh Diệp, anh quá lợi hại rồi!”
Diệp Mặc cười khẽ nói: “May mắn mà thôi!”
Giang thiếu gia cười nói: “May mắn cũng là một phần của thực lực mà! Anh Diệp, hay là tối nay chúng ta đi ăn một bữa cơm chúc mừng đi?”
Diệp Mặc khoát tay, cười nói: “Không được, hôm nay tôi phải về sớm, để hôm khác đi!”
“Cũng được!”
Mọi người lại chơi một lúc, đến 4 giờ hơn thì mấy người mới đi về.
Diệp Mặc trở lại Lệ Cung Uyển thì đã là năm rưỡi.
“Sao hôm nay anh về sớm thế?” Tô Ngọc Tình đón Diệp Mặc vào nhà, kinh ngạc nói: “Em và chị Mạn Ny đang chuẩn bị làm cơm, xế chiều bọn em đã mua không ít đồ thả lâu, tuy rằng bọn em không biết nấu cơm, nhưng vẫn biết thả lẩu nha.”
“Anh xong việc rồi! Sau này chỉ cần thỉnh thoảng qua bên đó là được, không cần bận rộn như trước nữa.”
Diệp Mặc cười nói xong thì vươn tay, nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo của nàng.
“Thật á? Vậy thì tốt quá! Em thấy anh bận rộn như vậy cũng hơi bận tâm!” Tô Ngọc Tình nhất thời thở phào một hơi, rồi nàng cũng vươn tay ôm chặt lấy eo của Diệp Mặc.
Diệp Mặc nói khẽ: “Mấy ngày này em xử lý hết công chuyện đi nhé, mấy hôm nữa chúng ta sẽ trở về, sau đó lại đi Thiên Hải!”
“Vâng!” Tô Ngọc Tình gật đầu, nàng lại đặt gương mặt của mình lên lồng ngực săn chắc của Diệp Mặc, rồi thoải mái và híp mắt lại, “Đúng là nên trở về, lâu lắm rồi chưa được gặp cha mẹ.”
Một lát sau, Tô Ngọc Tình nghe thấy âm thanh của bọn nhỏ thì nàng mới giật mình tỉnh lại, vội vàng buông tay ra rồi chạy vào phòng khách.
“A! Em phải đi trông các con!”
Diệp Mặc cũng đi theo, hắn ôm hai đứa bé một lúc rồi mới đứng dậy đi vào nhà bếp, Dương Mạn Ny đang rửa và làm sạch thức ăn.
“Có những thứ gì vậy!”
……
Tích tắc! Tích tắc!
Đồng hồ treo tường phát ra những âm thanh rất nhỏ.
Khi kim ngắn chỉ vào hướng 6 giờ, thì một đôi mắt đẹp ở trên giường đã mở ra ngay lập tức, sau đó khôi phục thanh minh và tỉnh táo trong chớp mắt.
Nàng nhìn thoáng qua trần nhà, rồi quay đầu nhìn qua ngoài cửa sổ, sau đó lại bỗng nhiên thở dài một hơi, cơ thể đang căng cứng cũng lập tức buông lỏng.
Đúng rồi!
Nàng đã trở về nước được mấy ngày rồi, không cần bảo trì cảnh giác thời thời khắc khắc như trước kia nữa.
Nơi này, không có tiếng súng, cũng không có bạo lực, dường như tất cả đều rất bình an, giống như là hai thế giới hoàn toàn khác biệt vậy.
Tính toán ra thì nàng đã trở về 7 ngày, nhưng nàng vẫn chưa hoàn toàn thích ứng, có vài thói quen cũng chưa sửa được.
Bảy ngày này, nàng đã trở về nhà một lần, rồi đến bệnh viện để thăm người họ hàng thân thích có một tia máu mủ với hình, còn cho không ít tiền, sau đó lại đến thành phố H để tìm đến bệnh viện Nhân Hoa kia.
Chỉ tiếc là nàng không hỏi được cái gì cả, nhưng nàng vẫn để tiền lại, từ xưa đến nay Đường Nguyệt Dao nàng không thích thiếu nợ người khác.
“Chiêm chiếp!”
Ngoài cửa sổ có tiếng chim hót thanh thúy truyền vào.
Gió núi nhẹ lướt qua làm lay động màn cửa, cảnh sắc rực rỡ bên ngoài như ẩn như hiện.
Đường Nguyệt Dao ngơ ngẩn một lúc lâu, từ trước đến nay nàng chưa bao giờ bình tĩnh như vậy.
Đường Nguyệt Dao nhếch môi đỏ, cười nói: “Cũng rất tốt!”
Nàng đã sớm mệt mỏi với cuộc sống trước kia, cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi, cuộc sống dưỡng lão bình tĩnh như bây giờ cũng không tệ.
Nàng vươn đôi tay trắng lên, thoái mái mà duỗi lưng.
Có thể nhìn thấy rõ ràng những đường cong uyển chuyển và nóng bỏng như ma quỷ của nàng ở dưới lớp chân mỏng manh.
Thân hình của nàng rất cao gầy, nhất là cặp đùi của nàng thì cực kỳ dài và đẹp.
Cặp đùi của nàng trắng bóng như mỡ đông, nhưng nó lại không giống như những cô gái khác, mà nó càng săn chắc và mạnh mẽ hơn, còn có thể nhìn thấy những đường cong của cơ bắp trên đôi chân này.
Bờ eo của nàng không nhỏ lắm, cũng không có loại cảm giác yêu kiều một nắm, nhưng vẫn uyển chuyển như cũ, mà mông của nàng thì lại hơi to lớn, cho nên đã tạo thành một đường cong xinh đẹp từ eo xuống mông.
Quy mô ở trước ngực cũng rất kinh người.
Dọc theo cái cổ trắng ngần là một gương mặt trái dưa đẹp đến lóa mắt, mày liễu, mắt phượng, là một mỹ nhân tiêu chuẩn, không có chút tì vết nào.
Có điều, đôi mắt của nàng hơi lạnh lẽo.
Nó không phải là loại trời sinh lạnh lẽo, mà là một loại lạnh lùng khi thường xuyên nhìn thấy sinh tử.
Giữa hai hàng lông mày của nàng còn có vài phần ngạo khí.
Chỉ cần nhìn thấy nàng, thì người ta sẽ có một loại cảm giác lạnh lùng và cao ngạo mãnh liệt.
Mỗi một nơi trên cơ thể nàng đều rất săn chắc và cân xứng, không có chút thịt thừa nào, từng đạo đường cong của cơ bắp không khiến cho xấu đi, trái lại còn khiến cho nàng có một vẻ đẹp mạnh mẽ và năng động.