Đường Nguyệt Dao lại nói: “Ông chủ, nghe nói ông cần vệ sĩ? Tôi cảm thấy mình có thể đảm nhiệm nhiệm vụ này!”
“Không không không! Không phải tôi!” Ngô Diệu Long nhất thời cười nói: “Tôi chỉ là một tổng giám đốc quản lý chuyện công ty thôi, còn vị này mới là ông chủ của chúng ta.”
Ngô Diệu Long nói xong còn quay người chỉ về phía bên ghế sô pha.
Đường Nguyệt Dao nghe thấy thế thì nhất thời ngẩn ngơ, cô có chút không dám tin.
Ông chủ của một tập đoàn lớn như vậy, thế mà lại là một người trẻ tuổi như vậy sao?
Người này. . . có lai lịch gì?
“Chắc là công tử nhà giàu nối nghiệp cha chú rồi!”
Đường Nguyệt Dao âm thầm cân nhắc, rồi đôi mày liễu toát ra vài phần khinh thường.
Loại công tử nhà giàu này thì có bản lãnh gì chứ!
Khẳng định là ăn theo cha chú mà thôi, bằng không thì sao có thể làm ông chủ của một tập đoàn lớn như vậy chứ, lại thêm dáng vẻ quá đẹp trai của anh ta nữa, nhất là làn da còn mịn màng và trắng nõn hơn cả phụ nữa, vừa nhìn là biết đây là kẻ an nhàn sung sướng, có thể có bản lãnh gì.
Chẳng qua là, nếu người này là ông chủ, thì chỉ cần trả lương đủ cao, thì nàng vẫn rất tình nguyện làm vệ sĩ cho anh ta.
Đường Nguyệt Dao mỉm cười, chào hỏi một câu: “Ông chủ!”
“Không tệ!”
Diệp Mặc nhìn Đường Nguyệt Dao một cái rồi cúi đầu xem thành tích khát sát của nàng trên chiếc Ipad rồi gật đầu hài lòng.
Thậm chí thành tích của Đường Nguyệt Dao còn vượt qua một đám nam vệ sĩ, hoàn toàn chính xác là có năng lực.
Nghe Ngô Diệu Long nói, thì người này vừa trở về từ nước ngoài, lúc trước cũng từng làm việc trong một công ty an ninh rất nổi tiếng ở nước ngoài, cho nên rất có kinh nghiệm.
“Vậy thì chọn cô đi!” Diệp Mặc gật đầu mỉm cười với Đường Nguyệt Dao.
“Vậy . . . tôi sẽ bắt đầu làm việc từ bao giờ?” Đường Nguyệt Dao nói: “Ông chủ có yêu cầu đặc biệt gì không? Là muốn tôi bảo vệ bên người hay là bảo vệ từ xa?”
“Bảo vệ bên người?” Diệp Mặc khẽ giật mình, rồi mỉm cười: “Đường tiểu thư, cô hiểu lầm rồi, tôi không cần vệ sĩ.”
“A?” Đường Nguyệt Dao nhất thời ngạc nhiên.
Người quản lý ban nãy đã nói rằng ông chủ cần nhân viên an ninh rất ưu tú cơ mà? Đó chẳng phải là cần vệ sĩ sao!
Diệp Mặc cười nói: “Là thế này, gần đây tôi có mua một công ty, gọi là công ty sinh vật Thần Châu, thời gian gần đây, công ty đã có một đột phá lớn, nên tôi lo lắng sẽ có người đến phá hoại, cho nên tôi muốn mời vài nhân viên an ninh tài giỏi qua đó làm bảo vệ.”
“Bảo . . . bảo vệ?”
Sau khi nghe xong thì Đường Nguyệt Dao nhịn không được mà kêu lên thất thanh, cho dù lấy định lực nàng thì cũng đã không thể bình tĩnh nổi nữa.
Dù sao nàng cũng từng là một truyền kỳ nha!
Cũng là một nhân vật uy danh hiển hách ở nước ngoài! Chỉ cần nàng nói tên mình ra thì cũng có thể khiến cho một nhóm người sợ hãi rồi, kết quả, nàng trở về nước thì bị người ta gọi đi làm bảo vệ?
Chuyện này. . . móa!
Đôi môi đỏ của Đường Nguyệt Dao run lên, nàng có một loại kích động muốn chửi người.
Chuyện này. . . thật sự. . . là làm nhục người khác mà!
Đôi tay ngọc của nàng chậm rãi siết chặt, gân xanh cũng dần dần nổi lên.
Diệp Mặc lại nói: “Đường tiểu thư, tôi sẽ để cô làm đội trưởng!”
Khóe miệng Đường Nguyệt Dao đều co quắp một chút.
Làm đội trưởng?
Đó chính là đội trưởng đội bảo vệ . . . thì vẫn là bảo vệ mà! Khác nhau ở chỗ nào?
Đường Nguyệt Dao rất muốn quay người, rồi đóng sập cửa rời đi.
Đời này của Đường Nguyệt Dao nàng, chưa bao giờ phải chịu sự nhục nhã như thế này!
Nàng tuyệt đối sẽ không làm bảo vệ gì cả, cả đời này đều không!
“Còn về phần tiền lương thì tôi sẽ tăng cho cô một chút, với năng lực của cô thì tôi sẽ cho cô 400 nghìn một tháng, cô thấy thế nào?” Diệp Mặc vừa cười vừa nói: “Công việc này với cô mà nói thì rất dễ dàng, còn có rất nhiều thời gian rảnh.”
Sau khi nghe thấy tiền lương thì Đường Nguyệt Dao lập tức dao động.
“Chuyện này. . . “
Hàm răng của nàng khẽ cắn bờ môi đỏ, lộ ra vẻ do dự.
Dường như. . . điều kiện này cũng không tệ lắm nhỉ!
Nhiều tiền, ít việc, còn có ngày nghỉ, điều quan trọng nhất là, làm công việc này thì không cần nhìn sắc mặt của khách hàng, cũng sẽ không có yêu cầu kỳ quái nào đó.
“Vậy . . . vậy cũng được!” Đường Nguyệt Dao chần chờ một lúc thì cũng gật đầu, nhưng ánh mắt nàng vẫn còn hơi giãy dụa.
“Vậy cứ quyết định như thế nhé, chúng ta ký hợp đồng trước đi, lát nữa người đến đủ thì chúng ta sẽ đi qua công ty sinh vật Thần Châu.” Diệp Mặc nói xong thì quay đầu ra hiệu với Ngô Diệu Long.
Ngô Diệu Long lập tức lấy ra một phần hợp đồng để cho Đường Nguyệt Dao ký.
Đường Nguyệt Dao vừa ra khỏi cửa thì lập tức cảm thấy hối hận.
“Đường Nguyệt Dao ơi Đường Nguyệt Dao! Tại sao mày lại có thể ký chứ!”
Với thân phận và năng lực của nàng, thế mà lại trở về nước làm một người bảo vệ nhỏ, nếu như những người quen của nàng mà biết chuyện này, thì chỉ sợ họ sẽ cười chết mất thôi, thể diện của nàng cũng chẳng còn chút nào.