“Thầy Từ?”
Diệp Mặc hơi giật mình, lúc này hắn mới nhớ ra, là chủ nhiệm lớp cấp ba Từ Hoành Tài, hồi tết hắn và Ngọc Tình đi xem phim ở Trung Thái đã tình cờ gặp vị này ở đó.
Chắc là khi Lý Nhã Kỳ gặp thầy Từ, thì thầy đã nhắc đến mình, sau đó Lý Nhã Kỳ nhớ đến mình, rồi mới tìm Wechat và kết bạn với mình.
Một lát sau, đối phương lại hỏi: “Nghe nói, dạo này ông cũng ở Đế Kinh à?”
“Làm sao bà biết?” Diệp Mặc lại khẽ giật mình.
Thầy Từ cũng không biết chuyện của mình mà? Mà cũng không có mấy người biết mình đang ở Đế Kinh mà.
Lý Nhã Kỳ nói: “Tư Vi nói, tôi vừa kết bạn Wechat với Tư Vi, khi nói chuyện trời đất thì Tư Vi đã nói là, ông thường xuyên chạy qua Đế Kinh!”
Diệp Mặc chợt bừng tình rồi trả lời: “Ừm, đúng rồi!”
“Hôm nào rảnh đi ra ăn bữa cơm, tụ tập một chút không?” Lý Nhã Kỳ lại nói: “Ngày mai đi. . . ngày mai ông rảnh không?”
Diệp Mặc hơi trầm ngâm một chút rồi đồng ý: “Cũng được!”
“Vậy thì tốt quá!” Lý Nhã Kỳ nói: “Nghe nói ông đã kết hôn và có hai đứa bé rồi à, hay là mai cũng dẫn đến đi! Tôi cũng dẫn bạn trai tôi đến, còn cả mấy bạn học cũ nữa, bọn họ cũng đều ở Đế Kinh!”
Diệp Mặc nghĩ rồi trả lời: “Bọn nhóc còn nhỏ quá, nên không tiện lắm!”
“Vậy à!” Giọng điệu của Lý Nhã Kỳ có chút tiếc nuối.
“Bạn trai bà cũng ở Đế Kinh à?” Diệp Mặc nói: “Khi nào thì kết hôn thế?”
“Vẫn sớm mà! Mấy năm nữa rồi tính! Làm gì có ai như ông, kết hôn sớm rồi có hai đứa bé rồi chứ!” Lý Nhã Kỳ nói: “Vậy chốt kèo rồi nhé, thôi muộn rồi, ông nghỉ sớm đi! Ngày mai gặp!”
Lý Nhã Kỳ gõ chữ xong thì đặt điện thoại di động xuống, sắc mặt của cô bỗng nhiên hơi hoảng hốt.
Cô lại nghĩ đến những chuyện khó tin khi thầy Từ đã nói khi mình về thăm thấy, thậm chí cô còn cảm thấy những lời nói đó quá hoang đường!
Tất nhiên là cô cũng nhớ Diệp Mặc, dù sao hai người cũng ngồi cùng bàn, quan hệ còn khá thân thiết, nhưng chính vì khá thân thiết, cho nên cô mới rất hiểu Diệp Mặc, cũng biết tình hình gia đình của Diệp Mặc.
Làm sao Diệp Mặc có thể là phú nhị đại cho được! Lại còn là loại phú nhị đại siêu cấp có tiền nữa!
Nếu như nhà Diệp Mặc có tiền thật, thì khi đi học Diệp Mặc sẽ không quẫn bách đến mức quần áo và giày dép đều là hàng vỉa hè chứ.
Chẳng qua là, Diệp Mặc nghèo thì nghèo thật, nhưng dáng dấp lại đẹp trai, còn nỗ lực học tập, bản thân mình cũng rất có thiện cảm với Diệp Mặc, cho nên khi nào có đồ ăn vặt thì đều cho Diệp Mặc ăn cùng.
Nhưng hình như Diệp Mặc thi tốt nghiệp không tốt lắm, cho nên mới không vào được đại học nào tốt, mà phải vào đại học G ở thành phố H, tuy rằng cô thi cũng không khá lắm, nhưng sau cùng vẫn chọn nguyện vọng đại học ở Đế Kinh.
Sau khi tốt nghiệp thì cô vẫn ở Đế Kinh, dựa vào tiền của gia đình nên cũng mua được nhà ở đây, chuẩn bị cắm rễ ở nơi này luôn.
Những năm gần đây thì cô cũng đã quên sạch chuyện hồi cấp ba rồi, nhưng vài hôm trước về nhà có việc, cô mới tiện đường qua thăm thầy Từ luôn.
Nhưng không ngờ, thầy Từ lại nói với cô rằng, nhà Diệp Mặc cực kỳ giàu có, còn nói là trung tâm thương mại Trung Thái cũng là của gia đình Diệp Mặc, mà chuyện khiến cho cô rung động nhất là, thầy Từ còn nói, vợ của Diệp Mặc chính là Tô Thiên Hậu!
Lúc đó, khi cô nghe xong thì chỉ thấy buồn cười nhưng lại không dám người, trong lòng cảm thấy cực kỳ hoang đường.
Chưa nói đến chuyện nhà Diệp Mặc có tiền hay không, chỉ nói đến Tô Thiên Hậu thì cũng đã đủ hoang đường rồi.
Người ta là một ngôi sao xinh đẹp như tiên nữ trên trời, thì sao làm có thể nhìn trúng Diệp Mặc chứ!
Đây chẳng phải là nói đùa sao!
Nhưng mà, vẻ mặt của thầy Từ khi đó lại hết sức chăm chú, giống như là đang nói thật vậy, ban nãy cô cũng đã hoi Tư Vi một chút, Tư Vi cũng nói đó là thật, chuyện này cũng khiến cho cô hơi chần chờ.
Cho nên, cô mới dứt khoát add Wechat của Diệp Mặc để tìm hiểu rõ ràng.
Khi Lý Nhã Kỳ thất thần thì bạn trai cô đi qua, cười nói: “Chuyện này không thể nào đâu!”
Anh ta cảm thấy Nhã Kỳ đang vọng tưởng!
Một bạn học rất nghèo ngày xưa, bỗng nhiên lại trở thành một đại gia siêu cấp giàu có, tài sản tính bằng tiền tỷ, còn cưới một Thiên Hậu đang hot làm vợ nữa, đây chẳng phải là vọng tưởng sao!
Anh ta nhìn thoáng qua chiếc di động trên bàn rồi hỏi: “Em đã nói chuyện với anh ta rồi à?”
“Ừm!” Lý Nhã Kỳ lấy lại tinh thần, rồi gật đầu, “Em còn hẹn cậu ấy tối mai đi ăn cơm, em còn cố ý nói rằng sẽ dẫn anh theo!”
“Vậy thì tốt rồi!” Cao Vũ vỗ tay một cái, cười nói: “Em có bảo anh ta vẫn vợ con theo không?”
Lý Nhã Kỳ cau mày nói: “Có, nhưng cậu ấy không đồng ý, nói rằng hai đứa bé còn nhỏ nên không tiện lắm!”
Cao Vũ cười vui vẻ nói: “Em thấy chưa, đây chẳng phải là sợ sao! Khẳng định là chém gió rồi! Thế mà em còn tin nữa, đúng là ngốc mà, còn cả thầy giáo của em nữa, chắc ông ấy cũng hồ đồ rồi nên mới tin mấy lời như vậy, ngày mai, anh sẽ chọc thủng lời nói dối của anh ta.”
Lý Nhã Kỳ gật đầu, lẩm bẩm một tiếng: “Đúng vậy! Ngày mai. . .sẽ rõ ràng!”