Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 783 - Chương 783: Kim Bảo Quý Nổi Giận!

Chương 783: Kim Bảo Quý nổi giận! Chương 783: Kim Bảo Quý nổi giận!

Trầm Đông Bằng đi xuống dưới, tài xế đã chờ ở bên ngoài.

Ông ta ngồi lên xe, rồi thở dài một hơi, khi nghĩ đến những chuyện vừa xảy ra ở trong kia thì ông ta vẫn cảm thấy hơi khó tin.

Ông ta là một người đầu tư, cho nên quen biết rất nhiều người, cũng coi như là có chút ánh mắt, nhưng ông ta lại không nhìn thấu người thanh niên vừa rồi, ông ta chỉ có một loại cảm giác, chính là sâu không lường được!

“Nếu như thật sự có thể kéo lên thuyền, thì đúng là không tệ!”

Trầm Đông Bằng chỉnh sửa quần áo, rồi phân phó tài xế khởi hành.

“À đúng rồi, còn ông chủ Kim kia!”

Bỗng nhiên, Trầm Đông Bằng nghĩ đến thứ gì đó, nên lấy điện thoại di động ra gọi một cuộc.

Kim Bảo Quý kia cũng không phải là một nhân vật đơn giản, ngày xưa từng lập nghiệp nhờ mỏ than, cho nên không tuân thủ quy củ lắm, càng không chịu được thua thiệt, đợt trước có người làm Kim Bảo Quý thua lỗ ít tiền, thế mà ông ta đá ai người đánh gãy chân người đó.

Lần này, Kim Bảo Quý lại thua thiệt lớn như vậy, chắc chắn ông ta sẽ không từ bỏ ý đồ, nói không chừng sẽ sử dụng một ít biện pháp hạ lưu, âm hiểm để phá hoại Công ty sinh vật Thần Châu.

Cho nên, mình phải cảnh cảo một chút!

Giờ phút này, vùng ngoại thành Đế Kinh, trong một tòa biệt thự trang viên.

Kim Bảo Quý vừa tắm xong, ông ta choàng khăn tắm đi ra.

“Thoải mái quá!”

Ông ta vừa cầm khăn lau mặt vừa ngồi xuống ghế sa lon, rồi hô lên một tiếng về phía căn phòng sát vách.

“Các bảo bối, đã xong chưa?”

“Ai nha! Ông chủ Kim, sao ngài lại nóng vội như vậy chứ!” Giọng nói ỏn ẻn nũng nụi, mị hoặc tận xương của Vương Kiều Kiều vang lên, kèm theo đó còn là tiếng nước ào ào, và âm thanh oanh oanh yến yến của rất nhiều cô gái khác.

“Ha ha!”

Kim Bảo Quý nhât thời cười to, khí nghe thấy những âm thanh bên kia thì có chút vội vã không nhịn nổi.

“Làm điếu xì gà trước vậy!”

Kim Bảo Quý đứng dậy đi qua một bên, châm điếu xì gà, rồi lại rót một chén rượu, sau đó đi đến trước một cái máy hát kiểu cũ, rồi bật lên một điệu âm nhạc du dương.

Ông ta cầm ly rượu ngồi xuống ghế sô pha, thoải mái uống một hớp, chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái.

Bỗng nhiên, điện thoại di động của ông ra rung rung rồi kêu lên.

“Ai thế nhỉ!”

Kim Bảo Quý đứng dậy đi qua lấy điện thoại.

Khi thấy người gọi đến thì ông ta còn nhỏ giọng mắng một tiếng: “Ông chủ Trầm? Mẹ nó!”

Mặc dù cú điện thoại hôm trước không phải do ông chủ Trầm này cố ý, nhưng vẫn khiến cho ong ta cảm thấy rất khó chịu, cảm giác như mình đang bị cười nhạo vậy, cho nên vẫn canh cánh trong lòng, bây giờ, người này lại còn tiếp tục gọi điện thoại cho ông ta, đúng là thần kinh!

Không phải đã biết Công ty sinh vật Thần Châu kia không còn chút quan hệ gì với mình sao!

T Kim Bảo Quý nghiến răng, rất muốn đập chiếc điện thoại di động mới này đi.

Nhưng một lát sau, ông ta vẫn thở sâu, để cho mình bình tĩnh lại, rồi mới nhận điện thoại.

Danh tiếng và thể diện của ông chủ Trầm này rất lớn, cho nên ông ta cũng không muốn đắc tội.

Kim Bảo Quý nghe máy, rồi cười nhiệt tình nói: “Alo! Ông chủ Trầm! Sao lại rảnh rỗi gọi điện thoại cho tôi rồi?”

Nhưng rất nhanh, nụ cười trên mặt ông ta đã đọng lại, rồi dần dần trầm xuống, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, càng ngày càng khó coi, thậm chí còn có vài phần dữ tợn, trong đôi mắt ti hí kia đã có lửa giận ngập trời.

Soạt!

Cửa phòng tắm mở ra.

Một bóng người uyển chuyển đi ra, dáng người cao gầy mà thon dài, đường cong thì nóng bỏng và gợi cảm, nhất là đôi đùi ngọc thì cực kỳ dài.

Gương mặt người này có vài phần diễm tục và khí chất mị hoặc, phong tao.

Chỉ cần nhìn một cái thì đã loại cảm giác rất ham muốn rồi.

Cộc cộc cộc!

Cô ta vừa đi vừa lau cơ thể, khi đến trước gương còn soi trái phải một lúc.

Khi cô ta nhìn thấy mấy vết bầm và vết cắn gần mông thì hơi chau mày lại.

Tuy rằng ông chủ Kim rất xa xỉ và hào phóng, nhưng có những lúc lại rất biến thái, ít nhất thì cũng biến thái hơn tổng giám đốc Lý ở Kim Sư ngày xưa, và tất cả những ông già cô ta đã từng . . .

Vị tổng giám đốc Lý kia thì cùng lắm là thích xé tất chân chứ không có loại ham mê nào khác.

Còn ông chủ Kim này thì lại thích chơi rất nhiều loại.

Ví dụ như hôm nay, ông chủ Kim đã chuẩn bị rất nhiều quần áo và đạo cụ.

“Ông ta thích loại đồng phục y tá này à!”

Khi nhìn thấy một loạt đồng phục y tá thì cô ta hơi nhếch miệng lên.

Mặc dù cô ta xuất thân là diễn viên phim cấp ba, nhưng cũng không thích nhưng thứ này, tất nhiên, cô ta càng không thích những lão già này, nhất là loại béo như một con heo mập này, có những lúc, cô ta còn không thể nuốt trôi.

Nhưng, cũng hết cách rồi, ai bảo cô ta không phải alf ngôi sao lớn chứ, nên chỉ có thể như vậy để duy trì cuộc sống xa hoa mà thôi.

Chỉ cần. . . xa hoa là tốt rồi!

Bình Luận (0)
Comment