Từ sau khi bà thím tư kia dẫn người đến đây để xin việc rồi bị đuổi đi, thì dường như bà ta rất hận nàng, cũng không biết khi bà ta về quê nhà, thì sẽ nói với cha mẹ mình rằng mình xấu xa đến mức nào đây.
Mấy hôm trước cha mẹ nàng còn gọi điện thoại qua, nhưng họ cũng không nói gì, mà chỉ nói bóng nói gió, còn nghe nghóng rất nhiều chuyện, cho nên, nàng cũng có thể đoán ra đại khái bà thím tư kia đã nói xấu nàng như thế nào.
“Haiz!”
Quan Tuyết thở dài một hơi, nàng lại cảm thấy hơi đau đầu rồi.
Sớm không đến, muộn không đến, làm sao lại đến vào lúc này chứ, nếu như chạm mặt nhau thì quá xấu hổ rồi!
Quan Tuyết do dự một chút rồi vẫn trả lời: “Mời bọn họ vào đi!”
Dù sao cha mẹ nàng cũng đến rồi, cũng không thể từ chối cha mẹ mình ở ngoài, không cho vào chứ.
Một lát sau, có người gõ cửa phòng, sau đó, một người đẩy cửa đi vào, phía sau còn có ba người đi theo.
“Sếp Quan!”
Cô nhân viên cung kính cúi chào, sau đó mới lùi ra ngoài.
Ba người này đều khoảng tầm hơn 50 tuổi, một người mặc áo đỏ, dáng người cồng kềnh, tướng mạo tràn đầy vẻ chanh chua và bợ đỡ, không phải Sử Quế Phân thì là ai, hai người còn lại thì có dáng vẻ ôn hòa và nhẹ nhàng hơn nhiều.
Người đàn ông hơi béo, trên người mặc một chiếc quần tây rộng rãi, phối hợp với một chiếc áo Polo, khuôn mặt hơi béo hiện lên vẻ hòa nhã.
Bên cạnh ông ta là một người phụ nữ trung niên cao gầy, cho dù đã hơn 50 tuổi nhưng dáng người vẫn hơi thon thả, đến cả da thịt cũng lộ ra vẻ trẻ trung, không giống như phụ nữ hơn 50 chút nào.
“Tiểu Tuyết!” Sau khi nhân viên đi ra, thì cặp vợ chồng này mới cười nói với Quan Tuyết, sau đó, bọn họ lại liếc mắt nhìn về phía chung quanh một chút, trong mắt lộ ra vài phần sợ hãi thán phục.
Sử Quế Phân ở phía sau bọn họ cũng liếc mắt nhìn về phía Quan Tuyết, vẻ đắc ý trên khóe miệng đã không cần che đậy.
Lần trước, chẳng phải tên khốn kia đã nói rằng, không cho bà ta đi vào, nhìn thấy bà ta lần nào thì ném ra ngoài lần đó sao, bây giờ, chẳng phải bà ta đã vào trong rồi sao!
Còn cả đứa cháu gái này nữa, khi đó cũng rất uy phong, rất phách lối cơ mà!
Lại còn xem thường bà ta, cho nên mới cho Nhất Minh một công việc rách nát kia, hiện giờ, bà ta đã mời cha mẹ của cô ta đến rồi, để xem cô ta còn dám kiêu ngạo như vậy hay không!
“Cha! Mẹ!” Quan Tuyết đứng dậy đi qua, cười nói: “Sao cha mẹ lại đến đây mà không nói trước với con vậy! Mọi người ngồi đi, con đi pha trà!”
Cha Quan vội vàng khoát tay nói: “Ấy! Pha trà làm gì! Không cần đâu!”
Ông liếc mắt đánh giá con gái mình một chút thì lộ ra một tia kinh ngạc.
Ông chưa bao giờ nhìn thấy con gái mình ăn mặc xinh đẹp và long trọng như vậy, chẳng qua là suy nghĩ lại thì thấy cũng đúng, dù sao bay giờ con gái mình cũng là tổng giám đốc, là sếp! Thân phận cũng đã khác xưa, cho nên khi đi làm cũng phải ăn mặc đẹp một chút.
Chỉ là. . .cái vị trí tổng giám đốc này. . .
Ông nhìn còn gái mình một chút rồi lại nhìn về phía bàn làm việc thì hơi cau mày.
Con gái mình. . .mới 32 tuổi thôi!
Đối với một tập đoàn lớn mà nói, thì cái tuổi này sao có thể lên làm tổng giám đốc được, ít nhất cũng phải người hơn 35 tuổi và có năng lực mạnh, còn phải thành thục ổn trọng thì may ra, nói chúng là yêu cầu cực kỳ khắc ngiệt.
Mà con gái mình thì sao, theo ông thì tuy rằng con gái mình có năng lực rất mạnh, nhưng cũng chưa mạnh đến mức có thể làm tổng giám đốc một tập đoàn lớn như vậy.
Trước đó, con gái nói được thăng chức lên làm tổng giám đốc, mặc dù ông hơi kinh ngạc nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, mãi cho đến đoạn thời gian trước, Sử Quế Phân đến nhà rồi nói với ông vài câu.
Những lời đó thật sự rất khó nghe, còn nói con gái ông không có liêm sỉ, đi làm tình nhân, làm tiểu tam, còn nói rằng có thể đã sinh con rồi.
Sau khi nghe xong, thì cả hai vợ chồng ông đều rất chấn động và kinh ngạc, thậm chí có chút khó tin.
Con gái trong mắt bọn họ là một người rất ngoan ngoãn, chứ không đến mức làm ra những chuyện như vậy.
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, thì bọn họ cũng không phản bác được, dù sao cái vị trí tổng giám đốc này cũng hơi kỳ lạ, cộng thêm việc con gái đã nhiều tuổi rồi mà vẫn không muốn kết hôn, đến xem mắt cũng không muốn đi.
Thằng bé họ Phương mà Quế Phân giới thiệu lần trước cũng không tệ lắm, bọn họ cũng rất hài lòng, nhưng mà dường như con gái lại không có chút hứng thú nào, cũng không thèm để ý đến người ta, chắc chắn có gì đó khác thường.
Bọn họ cảm thấy, có lẽ. . . những lời Quế Phân nói đều là thật.
Mấy hôm nay, hai vợ chồng đều cảm thấy rất khó chịu, họ không ngờ con gái mình sẽ làm ra chuyện như vậy, nếu như chuyện này mà truyền đi thì rất khó nghe!
Danh tiếng của con gái cũng bị hủy hoại, sau này sẽ không tìm được người đàng hoàng nữa!
Song, bọn họ cũng không muốn trách cứ con gái quá nhiều, có thể là do con gái không ngăn cản được những cám dỗ nhất thời, từ đó mà đi lên con đường này, nhưng bọn họ không thể để cho con gái mình tiếp tục đi tiếp, bọn họ phải tranh thủ thời gian cứu con gái, rồi tìm người để gả đi.