Hàn huyên được một lúc, khi đã hơi quen thuộc thì mẹ Thang cười hỏi: “Diệp tiên sinh . . . đã có bạn gái chưa?”
Diệp Mặc cười nói: “Tôi kết hôn rồi, cũng có con rồi!”
“Ừm!” Mẹ Thang lên tiếng, trong mắt lóe lên vẻ tiếc nuối.
Bà còn đang định làm mai mối cho Diệp tiên sinh, dù sao thì với tướng mạo và tài sản của Diệp tiên sinh thì có thể nói là hoàn mỹ, bà còn đang định giới thiệu cho con gái của bạn mình, như vậy thì có thể rút ngắn quan hệ rồi.
Ngồi tầm hơn nửa tiếng, thì bà mới đứng dậy chào tạm biệt, rồi mang con trai của mình ra về.
“Chính Hoa, lần này may mà có Tiểu Mặc nhà ông! Tôi sẽ nhớ ân tình này của ông suốt đời!”
Triệu Nhân Bân đứng dậy đi ra cửa, rồi lại lôi kéo Cha Diệp để cảm tạ một phen, sau đó mới rời đi.
Cha Diệp đóng cửa lại rồi đi vào nhà, cười nói: “Lão Triệu này, cũng quá khách khí rồi!”
“Bên nhà họ Thang. . .” Mẹ Diệp thì nhìn về phía con trai mình rồi hỏi nhỏ, trên mặt bà có vài phần nghi ngờ.
Hai mẹ con nhà kia cũng không phải người tầm thường đâu!
Họ chính là những nhân vật có thanh danh hiển hách ở thành phố Thiên Hải này đấy, nhưng tại sao lại khách khí với Tiểu Mặc như vậy, lại còn đến nhà xin lỗi nữa, Tiểu Mặc có mặt mũi lớn như vậy sao?
Diệp Mặc mỉm cười, rồi kể đơn giản chuyện tư bản Thanh Sam cho cha mẹ nghe, nhưng cũng không nói gì đến 10 tỷ hay 100 tỷ gì cả.
“Ừm ừm!” Sau khi nghe xong thì Mẹ Diệp chỉ gật gật đầu chứ không hỏi gì nữa.
Bà đi qua mở hộp lễ vật của mẹ con nhà họ Thang, sau đó tìm một vị trí thích hợp để bày lên.
Diệp Mặc lại đi lên nhà ngồi chơi với hai đứa bé và Ngọc Tình, hắn dạy bọn nhỏ nói vài từ mới, rồi lại đọc truyện tranh cho chúng nghe, đến mười giờ hơn, hai người tắm rửa và mát xa cho bọn nhỏ rồi dỗ chúng đi ngủ.
Hai người cũng ngủ rất nhanh.
Ngày hôm sau, nhà Diệp Mặc dậy rất sớm, sau đó đi theo nhà cậu ba đến nhà cậu hai để tham gia hôn lễ của em họ.
Đến mười giờ tối, hai gia đình mới quay lại biệt thự.
Diệp Mặc bắt đầu thu dọn hành lý, chuẩn bị sáng mai trở về thành phố H.
Hắn đã nghỉ live stream ba ngày rồi, cho nên nhất định phải về.
Hiện giờ fan của hắn rất nhiều, cho nên một ngày không live stream sẽ không hay lắm, với lại, cũng sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh của Phác Ngọc, cho nên, hắn phải nhanh chóng trở về, có thể ở thành phố H một hai ngày, rồi trở về Đế Kinh.
Cái nhiệm vụ thăng cấp thứ ba này chỉ có thời hạn một tháng, bây giờ đã trôi qua hơn nửa tháng rồi mà vẫn chưa hoàn thành, nên hắn cũng phải đi sinh vật Thần Châu để xem xét.
“Trở về bên kia thì nhớ phải chú ý nghỉ ngơi, đừng có bận rộn như vậy nữa!”
Mẹ Diệp đi qua dặn dò Diệp Mặc một lúc, rồi lại hàn huyên với Ngọc Tình.
“Vâng vâng, con biết rồi!” Diệp Mặc mỉm cười.
Mẹ Diệp cười nói: “Mẹ và cha con chuẩn bị ở lại thêm vài hôm để chơi với hai ông bà cụ, bình thường ông bà ngoại con đều ở nhà cậu hai con, còn mẹ thì không ở cùng họ nhiều, chẳng mấy khi lại có cơ hội như vậy!”
“Vâng!” Diệp Mặc gật đầu.
Hiện giờ chú hai đang chiếu cố ông bà nội, nên cha mẹ cũng rảnh rỗi, có thể ở lại đây chiếu cố ông bà ngoại.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Mặc và Ngọc Tình cùng rời giường, cho hai đứa bé ăn xong thì thu thập một chút rồi liền lên xe.
“Anh họ, đi thong thả nha! Bọn em ở thêm một ngày nữa, ngày mai sẽ về bên đó!” Hoàng Y Y nằm sấp trên cửa sổ xe, cười hì hì nói, rồi lại vẫy tay chào.
Khi Diệp Mặc trở lại Hồ Phỉ Thúy thì đã là 11 giờ, Dương Mạn Ny vừa mới ngủ dậy, “Hai người về rồi đấy à!”
Diệp Mặc làm cơm cho hai cô gái, rồi mới đi vào phòng làm việc, bắt đầu bận rộn.
Ba người ngây người ở thành phố H hai hôm, sau đó lại bay về Đế Kinh.
Giữa trưa máy bay đã hạ cánh xuống Đế Kinh, buổi chiều Diệp Mặc đã đi ra ngoài, đầu tiên là đến ẩm thực Diệp thị.
Diệp Mặc nghe người của tập đoàn nói, thời gian này tập đoàn có rắc rồi, có rất nhiều đầu bếp giỏi bị người khác đào đi, thỉnh thoảng một số nhà hàng còn bị bốc phốc về vấn đề vệ sinh, khiến cho việc kinh doanh của tập đoàn bị ảnh hưởng khá lớn.
Bởi vì những tin tức này nên giá cổ phiếu của tập đoàn cũng giảm rất nhiều.
Diệp Mặc không cần nghĩ cũng biết là chuyện gì xảy ra, khẳng định là Kim Bảo Quý và Đinh Hồng Lượng kia giở trò rồi.
Khi đến tập đoàn, Diệp Mặc cũng hiểu thêm về một số chi tiết.
“Không cần để ý! Cứ để bọn họ đi đi, ai muốn đi thì cứ đi, còn về vấn đề vệ sinh thì bảo các nhà hàng chú ý một chút là được, cũng chẳng phải chuyện gì lớn cả!”
Diệp Mặc phân phó vài câu đơn giản rồi rời đi.
Đào người, lại làm giảm giá cổ phiếu, mấy chuyện này chẳng ảnh hưởng đến hắn chút nào, nên hắn cũng chẳng quan tâm.
Toàn bộ tập đoàn ẩm thực Diệp thị mới được bao nhiêu tiền chứ, giảm thế giảm nữa cũng giảm được bao nhiêu, lúc trước hắn nện nhiều tiền để mua tập đoàn này cũng là vì hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.
Sau khi rời khỏi ẩm thực Diệp thị, Diệp Mặc lại đến công ty sinh vật Thần Châu.