Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 805 - Chương 805: Đường Nguyệt Dao: Anh Ta Là Thiên Tài?

Chương 805: Đường Nguyệt Dao: Anh ta là thiên tài? Chương 805: Đường Nguyệt Dao: Anh ta là thiên tài?

Diệp Mặc cười nói: “Không cần lo lắng về vấn đề tiền bạc!”

Lâm Ích Phi kinh ngạc nói: “Chủ tịch Diệp, ngài đồng ý đầu tư?”

Khi loại thuốc mới thành công thì đã có người liên hệ ông ta để hỏi số điện thoại của chủ tịch Diệp, tất cả đều là các cơ cấu đầu tư, trong đó còn có tư bản Thanh Sam tiếng tăm lẫy lừng, vị Trầm Đông Bằng tiên sinh còn đích thân đến đây.

Diệp Mặc cười nói: “Tôi đã thương lượng với Trầm tiên sinh của tư bản Thanh Sam rồi, tôi sẽ đầu tư cho tư bản Thanh Sam 10 tỷ, mà 10 tỷ này đều sẽ đầu tư vào công ty sinh vật Thần Châu chúng ta, nếu như không đủ, thì tôi sẽ lại ném thêm.”

Lâm Ích Phi nghe xong thì ngẩn ngơ, thậm chí có chút không dám tin vào hai tai của mình.

Vị này. . .đầu tư cho tư bản Thanh Sam 10 tỷ?

Ừng ực!

Ông ta chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nên cố gắng nuốt một ngụm nước bọt.

Lúc trước, chủ tịch Diệp đã ném 500 triệu, bây giờ lại vung tay lên ném 10 tỷ, đến cùng. . . anh ta có bao nhiêu tiền chứ? Lại có lai lịch gì đây?

Có tiền thì cũng thôi đi, lại còn cực kỳ lợi hại trên phương diện nghiên cứu nữa, thậm chí còn mạnh hơn cả một tiến sĩ nổi danh như mình nữa, quả thật là có chút không thể tin nổi!

“Vậy thì tốt quá!”

Sau đó, Lâm Ích Phi lại kích động đến mức mặt đỏ bừng lên.

Chủ tịch Diệp nhiều tiền như vậy, thì sau này công ty không cần buồn rầu về tài nguyên nghiên cứu nữa rồi, muốn làm cái gì thì làm cái đó, có vài hạng mục trước kia ông ta không dám làm, nhưng bây giờ lại dám làm rồi.

Hàn huyên được một lúc thì Diệp Mặc lại hỏi: “À đúng rồi! Trong công ty có người đã sinh con, biết trông trẻ hay không? Mấy ngày kế tiếp phu nhân của tôi rất bận rộn, cho nên tôi phải hai đứa bé đến đây!”

Lâm Ích Phi vội vàng nói: “Có có có! Chủ tịch Diệp cứ yên tâm, tôi sẽ sắp xếp chuyện này!”

Ông ta cũng từng nhìn thấy hai đứa con của chủ tịch Diệp rồi.

Diệp Mặc đứng lên nói: “Vậy thì tốt rồi! Bây giờ dẫn tôi qua phòng nghiên cứu xem đi!”

Đến năm giờ hơn thì Diệp Mặc mới đi về nhà làm bữa tối.

Chờ cơm nước xong xuôi, hắn lại mở live stream.

Sáng sớm hôm sau, Diệp Mặc làm xong bữa sáng thì đặt vào trong nồi cơm điện để giữ ấm, sau đó liền mang hai đứa bé đến công ty sinh vật Thần Châu.

Lâm Ích Phi đã sắp xếp ba vị nữ nhân viên để giúp đỡ chăm sóc bọn nhỏ, ba vị này cũng đều là tiến sĩ.

“Đội trưởng Đường, cô muốn ôm một lát hay không?”

Khi Đường Nguyệt Dao đang đi tuần tra thì đúng lúc đi qua cửa, nàng nhìn thoáng qua hai đứa bé kia, thì mà xui quỷ khiến thế nào lại dừng bước chân lại để nhìn nhiều hơn vài lần.

Hai đứa bé này xinh đẹp thật đấy!

Đều đẹp đến mức khó tin như cha của chúng vậy!

“Tôi. . .!” Đường Nguyệt Dao do dự một chút, đang định nói mình không thèm ôm đâu, nhưng lời đến miệng thì đã thay đổi: “Cũng được!”

Nàng đi vào, vươn tay ôm lấy bé gái.

“Hơi nặng này!” Đường Nguyệt Dao lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Có phải rất dễ thương đúng không!”

“Chủ tịch Diệp giỏi như vậy, nên sinh con cũng không tầm thường! Còn nữa, chủ tịch Diệp thông minh như vậy, chắc chắn tương lai hai đứa bé này cũng vô cùng ghê gớm.”

Ba nhân viên chiếu cố hai đứa bé đều là phụ nữ hơn 30 40 tuổi, bọn họ vừa đánh giá hai đứa bé vừa hưng phấn nghị luận.

“Chủ tịch Diệp. . . rất thông minh sao?”

Đường Nguyệt Dao nghe thấy thế thì bĩu môi khinh thường.

Tên kia cũng chỉ hơi đẹp trai, lại có tiền mà thôi! Một cái công tử ca, bại gia tử, loại người này chẳng dính chút nào đến hai từ ‘thông minh’ cả, còn kém xa ba chị gái này, cả ba chị gái này đều là tiến sĩ, vừa nghe đã thấy rất lợi hại rồi.

“Thông mình! Đương nhiên là thông minh! Cô không biết à?”

“Nào chỉ là thông minh chứ! Đó là thiên tài! Tuyệt thế thiên tài! Yêu nghiệt!”

Mấy người phụ nữ đều đồng loạt nhìn qua Đường Nguyệt Dao, sắc mặt đều trở nên vô cùng kích động.

Đường Nguyệt Dao nhìn thấy biểu cảm của ba người phụ nữ thì lập tức sợ ngây người.

“Thiên. . . thiên tài? Yêu . . .yêu nghiệt?”

Nàng ôm bé gái trong ngực, đôi môi đỏ há to, mặt mũi tràn đầy mờ mịt.

Khóe môi Đường Nguyệt Dao nhếch lên, nàng rất muốn cười.

Chỉ bằng tên kia mà cũng là thiên tài, yêu nghiệt á?

Đây chẳng phải nói đùa sao!

“Cô không biết đúng không! Cũng may mà có chủ tịch Diệp nên đoạn thời gian trước mới có thể nghiên cứu loại thuốc mới thành công đấy, bằng không thì phải mất thêm 4, 5 năm đấy, tuy rằng chủ tịch Diệp còn trẻ tuổi, nhưng trên phương diện nghiên cứu lại có thể sánh ngang với các học giả nổi tiếng trên thế giới đấy, tổng giám đốc Lâm rất lợi hại đúng không, ông ấy cũng là một học giả nổi tiếng trên thế giới, nhưng không thể sánh bằng chủ tịch Diệp đâu!”

“Cái này còn chưa hết đâu, mấy khoản thuốc thành công còn lại đều là công lao của chủ tịch Diệp đấy, bằng không thì cô nghĩ sao mà có nhiều hạng mục liên tục đột phá như vậy, đều là do chủ tịch Diệp đấy!”

Ba người phụ nữ mồm năm miệng mười nói, dáng vẻ họ vô cùng hưng phấn.

Bình Luận (0)
Comment