Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 812 - Chương 812: Chị Em Đùa Giỡn!

Chương 812: Chị em đùa giỡn! Chương 812: Chị em đùa giỡn!

Người ngọc ngồi xuống bên giường để cởi đổi tất lưới ra, cô vứt đôi tất lưới qua một bên, rồi ngẩng đầu lên thì thấy chị gái mình đang nhìn chằm chằm vào mình thì không khỏi đỏ mặt.

Trác Lâm đỏ mặt, nhỏ giọng nói: “Chị, chị quay sang chỗ khác đi!”

Trác Tâm Nghiên bật cười nói: “Chị là chị của em, em còn xấu hổ cái gì!”

Trác Lâm nhỏ giọng nói: “Vậy cũng khiến cho người ta thẹn thùng mà!”

Trác Lâm nói xong thì đứng dậy, cô đi qua lấy một bộ quần áo ở một bên, một chiếc váy ngang hông, một chiếc áo sơ mi, một chiếc áo khoác kiếu âu phục ngắn tay, tuy không phải trang phục văn phòng chính thức, nhưng cũng gần giống, cũng rất thích hợp với cô.

“A! Còn cái này nữa!”

Trác Lâm lấy thêm một đôi tất đen mỏng manh.

Sau khi mặc xong thì Trác Lâm đứng lên, nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Hơi chật!”

Bình thường cô đều mặc váy ngắn và quần ngắn, nhưng rất ít khi mặc loại váy zip ngang hông này.

Dáng vẻ này. . . bị người khác nhìn chằm chằm thì rất xấu hổ!

Trác Lâm vừa nghĩ đến đây thì mặt lại nóng lên.

“Chị, chị cảm thây. . . có đẹp không?” Trác Lâm nhỏ giọng hỏi.

Trác Tâm Nghiên quan sát một phen rồi cười nói: “Đẹp, rất đẹp, rất có hương vị phụ nữ nha!”

“Vậy . . .thì tốt rồi!”

Trác Lâm do dự một chút, rồi vẫn mặc thêm áo sơ mi và áo khoác vào, sau đó lại sửa sang đầu tóc, rồi soi gương một cái, cô bị chính mình trong gương làm cho sợ ngây người.

Trác Lâm đã tẩy trang, gương mặt xinh đẹp thanh thuần mà tịch lệ, quần áo trên người lại thành thục mà gợi cảm, cả người có một loại khí chất rất đặc biệt.

Trác Tâm Nghiên đi qua đánh giá một phen rồi cười nói: “Đúng là rất đẹp đấy!”

Trác Lâm quay người một chút rồi cười nói: “Đúng là đẹp!”

Đường cong của cô vốn đã có chút uyển chuyển, mấy nơi đẫy đà cũng có quy mô khá lớn, có vẻ hơi kinh người, mà bộ quần áo này vừa đúng lúc đem những đường cong của cô lộ ra vô cùng hoàn mỹ.

“Vậy em mặc bộ này, sau này rảnh rỗi thì phải mua thêm vài bộ mới được. . . Chị, chị có muốn đi tắm chung không?” Trác Lâm giương mắt nhìn về phía chị gái mình, rồi cười ranh mãnh nói.

“A?” Trác Tâm Nghiên hơi giật mình.

“Đi tắm đi! Rất lâu rồi chúng ta không tắm chung, để em kỳ lưng cho chị!” Trác Lâm cười khanh khách, cô đi lên kéo tay chị gái mình đi về phía nhà tắm.

Gương mặt xinh đẹp của Trác Tâm Nghiên hơi đỏ lên, sẵng giọng nói: “Nghịch ngợm cái gì, bao nhiêu tuổi rồi mà còn đòi tắm chung!”

“Em là em gái chị, chị xấu hổ cái gì nha!” Trác Lâm cười, rồi lôi kéo Trác Tâm Nghiên đi về phía phòng tắm.

“Chị! Làn da của chị. . .đẹp quá!”

Khí nóng tràn đầy phòng tắm, hai gương mặt có vài phần giống nhâu, nhưng nhìn kỹ thì lại thấy có chút khác biệt, nhất là khí chất thì hoàn toàn khác biệt, nhưng đều xinh đẹp như nhau.

Dáng người của cả hai cũng cao gầy, uyển chuyển tinh tế như nhau, nhưng rõ ràng là chị gái cao hơn một chút, đường cong cũng sung mãn và kinh người hơn một ít, rất có một loại phong vận thành thục.

Nếu như nói em gái chỉ là một trái đào vừa chín, thì chị gái đã là một trái đào chín mọng, toàn thân trên dưới đều lộ ra vẻ thành thục mê người.

“Đẹp gì chứ!” Trác Tâm Nghiên mỉm cười, nàng cầm khăn mặt lau lau cánh tay trắng như tuyết.

Trác Lâm vừa kỳ lưng cho Trác Tâm Nghiên vừa cười nói: “Trơn bóng nè!”

Mảnh lưng này trơn bóng như ngọc, hai bờ vai như đao khắc, xuống thêm một chút là vòng eo mềm mại như rắn nước, và hai bên bờ mông đẫy đà, sung mãn.

Trác Tâm Nghiên lại bật cười.

Nàng kỳ cọ ở ngực một lúc thì đặt khăn mặt xuống, chợt hỏi: “Mai em muốn đi làm thật à?”

“Đúng vậy!”

“Nghiêm túc chứ?”

“Đương nhiên!”

“Vậy cũng tốt!”

Trác Tâm Nghiên trầm ngâm nửa ngày rồi gật đầu.

Vị kia đã có con cái và gia đình, nàng cũng không hy vọng nhìn thấy em gái mình tiếp xúc quá nhiều với anh ta, nàng cũng sợ sau này em gái mình sẽ không thoát ra được, nhưng, nếu như có thể để em gái mình sửa đổi tình tình, học tập và làm việc cho tốt, thì cũng là một chuyện tốt.

Nếu như để em gái suốt ngày ra ngoài chơi cả ngày như trước kia thì nàng cũng rất lo lắng, lo em gái mình học cái xấu, hoặc là bị người khác lợi dụng.

“Cái công ty đó rất có tương lai, anh Diệp còn nói, có thể cho chúng em đầu tư một ít tiền, sau này nhất định cũng kiếm được tiền, đợi lát nữa, em sẽ xin cha ít tiền, chờ kiếm được tiền rồi, thì em sẽ không cần tiếp tục xin tiền ông ấy nữa rồi.”

“Được đấy!” Trác Tâm Nghiên gật đầu mỉm cười.

“Chị, vì sao chị lại to hơn em nhiều thế, đến cả chân cũng dài hơn em nữa, có phải khi còn bé thì em không có dinh dưỡng không?”

“Ai nha! Đừng sờ lung tung!”

Hai chị em vui đùa một lúc lâu, lúc này mới tắm rửa xong rồi đi ra khỏi phòng tắm.

Trác Lâm lau người xong thì ngồi xuống gọi điện thoại.

Bình Luận (0)
Comment