Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 813 - Chương 813: Nhất Định Phải Tra!

Chương 813: Nhất định phải tra! Chương 813: Nhất định phải tra!

Mấy phút đồng hồ sau, Lệ Cung Uyển, Diệp Mặc ở trong phòng làm việc vừa đặt điện thoại di động xuống.

Gương mặt hắn hiện lên vẻ bất ngờ.

Diệp Mặc vốn định ra tay với sản nghiệp của Kim Bảo Quý, để cho ông ta thua lỗ tiền, tốt nhất là phá sản luôn, cho nên mới muốn tra một chút, nhưng không ngờ lại phát hiện ra một chuyện như vậy.

“Thật đúng là cầm thú mà!” Diệp Mặc chay mày, hừ lạnh một tiếng.

Hắn trầm ngâm một lát rồi cầm điện thoại di động lên gọi mấy cuộc, sau khi hỏi thăm một chút thì lại lên mạng để tìm tòi một số tin tức.

“Thành phố Q à!”

Thành phố Q này chính là nhà của Kim Bảo Quý, cũng chính là nơi ông ta phát tài, từ một người bình thường lăn lộn thành ông chủ than đá có danh tiếng, sau này ông ta mới chuyển về Đế Kinh để làm một ít công việc kinh doanh.

15 16 năm trước, ông ta cũng chỉ mới 35 36 tuổi thôi.

“Chính là chỗ này rồi!”

Diệp Mặc tìm tòi một lúc thì phát hiện, mấy năm trước, thành phố Q đã từng tuôn ra một ít tin tức tương tự, khi đó còn tạo thành oanh động không nhỏ, nhưng sau này lại không giải quyết được gì, mà chỉ bắt được một hiệu trưởng trường cấp 2.

“Đúng là phải tra kỹ nơi này rồi!”

Diệp Mặc hít một hơi rồi gọi thêm hai cú điện thoại, một là cho Ninh Vũ Đình, một cái khác là cho Ngô Diệu Long của Hoa Thiên An Phòng.

Chuyện này nước rất sau và khá nguy hiểm, cho nên, nếu như muốn tra, thì phải chuyển bị công tác an toàn cho tốt, nên cần hai người này hợp tác với nhau.

Sau khi nói chuyện điện thoại xong thì Diệp Mặc mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, Diệp Mặc quay về chỗ ngồi, tiếp tục live stream.

......

Thành phố H.

Ninh Vũ Đình đang ngồi bên giường cũng đặt điện thoại di động xuống.

Trên người nàng còn đang choàng khăn tắm, bờ vai thơm trắng như tuyết vẫn còn có những giọt nước, mái tóc đen nhánh đã được một cây trâm cài tóc cố định, để lộ ra cái cổ thiên nga trắng nõn.

Dáng người có nàng quá đẹp, nên chiếc khăn tắm chỉ có thể miễn cưỡng bọc quanh người, những đường cong bị chống lên thành những ngọn núi sừng sững.

Ninh Vũ Đình nhếch miệng lẩm bẩm: “Thành phố Q à!”

Chuyện lần này rắc rối hơn những chuyện lần trước một chút, nhưng cũng càng thú ý hơn, nàng vẫn nhớ khi mình vừa tốt nghiệp thì cũng là một người tràn đầy tinh thần chính nghĩa, chỉ là không ngờ, sau này lại lăn lộn thành phòng viên giải trí, paparazi.

Sau đó, nàng lại nhíu chiếc mũi ngọc tinh xảo, hừ một tiếng: “Làm sao tên bại hoại này cứ luôn chọn thời gian mình tắm rửa đế gọi điện thoại và gửi tin nhắn chứ, thật là!”

Nàng vừa nghĩ đến tên bại hoại kia thì nội tâm lại hơi giận dữ, mặc dù là do nàng nghĩ nhiều nên mới hiểu lầm, nhưng cũng không phải là lỗi của nàng, tất cả là do tên bại hoại kia, ai bảo trước kia anh ta hư hỏng như thế chứ. . .

“Có điều, đơn thuốc anh ta cho mình vẫn rất hữu dụng mới chết chứ!”

Ninh Vũ Đình nhăn mày, nàng cảm thấy có chút khó tin.

Từ sau khi nàng uống đơn thuốc kia, thì chỉ vài ngày là nàng đã cảm thấy đỡ hơn rất nhiều rồi, bây giờ càng là sinh long hoạt hổ, tinh thần phấn chấn.

Xem ra tên bại hoại kia cũng có chút tài năng, cũng có chút lợi hại!

“Muốn đi điều tra thì phải có thẻ phóng viên! Có thẻ phóng viên thì sẽ dễ dàng hơn nhiều!”

Sau đó, Ninh Vũ Đình bắt đầu suy nghĩ.

“Đúng rồi, cũng kéo cô ta vào!”

Bỗng nhiên, thần sắc nàng khẽ động, vội vàng cầm điện thoại di động lên để tìm một ID Wechat, rồi nhắn tin giọng nói.

Người này chính là Hứa Giai Di, là đồng nghiệp cũ của nàng, cũng là một phóng viên khá nổi tiếng, cho nên mang Hứa Giai Di đi theo là thuận tiện nhất.

Ban đầu thì hai người đã mất liên hệ, nhưng từ lần gặp mặt ở Trung tâm Thế Kỷ Đại Hạ thì Hứa Giai Di biết nàng là tổng giám đốc của Thiên Hành, đối phương lại bắt đầu liên lạc với nàng, còn rất nhiệt tình, và còn có chút nịnh nọt.

Hàn huyên một lúc, đối phương đã vui vẻ đáp ứng.

“Vậy thì tốt! Sáng mai gặp lại!”

Sau đó, Ninh Vũ Đình lại gửi tin nhắn cho phó tổng giám đốc Tần, và mấy người phía dưới.

Một đêm này, nàng bận rộn liên lạc và sắp xếp các hạng mục công việc.

……

“Chị! Chào buổi sáng!”

Sáng sớm hôm sau, Trác Lâm dậy rất sớm, rửa mật và thay quần áo xong thì đi xuống nhà, cô nhận bữa sáng trong tay chị gái mình rồi nhanh chóng nuốt xuống, sau đó liền đi ra cửa.

Cô lại chiếc Ferrari của mình đi đến công ty sinh vật Thần Châu.

Cô vừa xuống xe thì đã thấy Diệp Mặc đang chờ mình ở cổng, cô hơi ngơ ngác một chút, rôi cúi đầu nhìn quần áo của mình, rồi tự đỏ mặt vì thẹn thùng.

“Anh Diệp!”

“Cô. . . cô muốn làm công việc gì?” Diệp Mặc đánh giá Trác Lâm một phen thì lộ ra vẻ kinh ngạc.

Cô gái này mặc bộ quần áo này lập tức trở nên đoan trang và thành thục hơn, giống như là biến thành một người khác vậy.

“Tôi cũng không biết nữa! Có công việc nào tôi có thể làm không?” Trác Lâm cúi đầu nói, rồi lại ngước mắt lên để đánh giá Diệp Mặc, rồi nhìn đến thất thần.

Bình Luận (0)
Comment