Kim Bảo Quý sửng sốt nửa ngày, rồi tức giận gào thét.
“Đến cũng là có chuyện gì? Đã đè xuống từ lâu rồi cơ mà? Là ai? Là ai đang tra?”
Biểu cảm của ông ta điên cuồng giống như bệnh nhân tâm thần vậy, cũng có một loại phẫn nợ cực đoan, ông ta đi loanh quanh vài vòng trong phòng, rồi thỉnh thoảng lại gào thét với điện thoại di động.
Dáng vẻ như vậy, hoàn toàn khiến cho Vương Kiều Kiều sợ ngây người.
“Phế vật! Phế vật!” Kim Bảo Quý lại rít lên vài tiếng rồi mới cúp điện thoại, ông ta rất muốn đập điện thoại di động nhưng vẫn nhịn được, lại dùng cánh tay run rẩy để mở Weibo, rồi lại mở bảng hot search.
Khi nhìn thấy vị trí số một bàng hot search thì ánh mắt ông ta đã trợn trừng lên.
Ừng ực!
Kim Bảo Quý cố gắng nuốt một ngụm nước bọt, đôi tay béo múp đã run rẩy kịch liệt hơn, suýt nữa thì không cầm được điện thoại di động.
“Rắc rối to rồi!”
“Tại sao lại như vậy!”
Kim Bảo Quý không ngừng lẩm bẩm, ông ta lùi lại vài bước, rồi ngã ngồi xuống ghế sa lon, gương mặt như thất hồn lạc phách.
Mười mấy năm trước, ông ta có thể may mắn thoát thân, mấy năm trước, ông ta còn có thể đem chuyện ép xuống, rồi giải quyết, nhưng đó là vì hoàn cảnh thời đại khác nhau, bây giờ muốn ép xuống thì sẽ rất khó.
Nhất là khi lên hot search Weibo, tạo thành dư luận rồi còn muốn ép xuống, thì cơ hồ là không thể nào!
Thế nhưng mà, ông ta nghĩ mãi không rõ, tại sao chuyện này lại bỗng nhiên bị tuôn ra, với lại, lập tức xông lên vị trí số một bàng hot search, tình thế phát triển nhanh đến mức khó tin, giống như. . . có người đang thúc đẩy chuyện này vậy!
“Là ai?”
“Là ai có năng lực như vậy?”
Kim Bảo Quý nghĩ mãi vẫn không ra.
Chuyện này vốn rất khó điều tra, nhưng bây giờ, không chỉ có manh mối, mà còn xông lên hot search, coi như những chuyện này xảy ra thì cũng phải cần một thời gian, khi đó thì ông ta cũng sẽ phát giác ra.
Nhưng bây giờ, ông ta còn chưa kịp phản ứng, thì chuyện đã oanh động internet rồi, khiến cho ông ta không kịp trở tay.
“Không phải người này!”
“Cũng không phải người này!”
Kim Bảo Quý cố gắng tỉnh táo lại, rồi cẩn thận suy nghĩ.
Nhưng năm này, ông ta đã kết không ít thù oán, nhưng, không có một ai lợi hại đến mức này, rất nhiều người còn đã bị ông ta phế đi, nào có năng lực như vậy.
“Chẳng lẽ. . . là tên kia?”
Bỗng nhiên, Kim Bảo Quý nghĩ tới thứ gì đó, tâm thần không khỏi chấn động.
Là thằng nhãi họ Diệp kia!
“Không thể nào!”
Sau đó, Kim Bảo Quý ra sức lắc đầu, ông ta có chút không dám tin tưởng.
Thằng nhãi kia chỉ là một tên phá của, ngu xuẩn đến mức đáng thương, lần trước bán công ty sinh vật Thần Châu cho tên nhãi này là vì lừa tiền, chỉ là không ngờ, tên nhãi này lại may mắn như vậy, vừa mua thì công ty sinh vật Thần Châu đã thành công rồi.
Còn cả hành vi nện tiền mua tập đoàn Đinh thị, cũng là một hành vi cực kỳ ngu xuẩn.
Chuyện này, làm sao có thể là do thằng nhãi vừa non vừa xanh, lại vừa ngu xuẩn kia làm được chứ!
Thằng nhãi này muốn trả thù, thì cùng lắm là thuê vài tên du côn lưu manh, chứ không có bản lãnh này, cũng không có can đảm này.
“Không phải tên này, vậy thì là ai đây, không thể nào là tự nhiên lộ ra.”
Kim Bảo Quý cắn răng suy nghĩ.
Nhưng, ông ta vẫn không có đầu mối gì, khi nhìn thấy tình hình ở trên Weibo thì ông ta lại càng khẩn trương đến mức đứng ngồi không yên.
Hiện giờ mới chỉ mới bắt đầu, chờ dư luận lên men thì liền xong đời, đến lúc đó ông ta muốn thoát thân cũng khó.
Kim Bảo Quý không ngừng chấn an bản thân, tự lẩm bẩm: “Ép hot search? Không được! Ép không nổi! Chạy? Vẫn là chạy đi! Chạy ra nước ngoài tránh nạn trước đã!”
Kim Bảo Quý đã nghĩ rõ ràng, mình đã không có năng lực ép xuống, nếu như thật sự tra rõ, thì chắc chắn sẽ tra ra mình, lúc đó muốn trốn cũng không thoát, biện pháp duy nhất bây giờ, chính là chạy trước, sau đó lại xem tình thế phát triển đến mức nào.
Kim Bảo Quý bật dậy, kích động nói: “Đúng! Phải chạy!”
“Gì cơ?”
Vương Kiều Kiều vẫn ngồi trên mặt đất, cô ta nghe thấy thế thì hơi ngẩn ngơ, có chút không dam tin vào tai của mình.
Thế mà ông chủ Kim lại nói muốn chạy?
Là muốn chạy ra nước ngoài sao?
Đến cùng thì ông ta đã gây ra rắc rối thì mà sợ đến mức này, còn muốn chạy trốn ra nước ngoài nữa?
“Alo! Tranh thủ thời gian đặt vé máy bay ra nước ngoài cho tôi, đi đâu cũng được, càng nhanh càng tốt.” Kim Bảo Quý không để ý đến Vương Kiều Kiều, ông ta gọi điện thoại xong thì bắt đầu thu dọn đồ đặc.
Vương Kiều Kiều đứng dậy, rồi mờ mịt đứng tại chỗ.
Tuy rằng cô ta không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cô ta có thể nhìn ra, dường như ông chủ Kim đã gặp họa lớn rồi.
Vương Kiều Kiều bắt đầu thấp thỏm không yên, rồi lại sợ hãi mình bị dính líu.
Một lát sau, Kim Bảo Quý đã thu dọn xong, chỉ có một rương hành lý.
“Bảo bối, anh đi trước, chờ chuyện này qua đi thì anh sẽ trở lại tìm em, em chờ anh nhé!” Kim Bảo Quý vội vàng nói, sau đó liền cuống cuồng kéo rương hành lý đi xuống nhà.
Lúc này, điện thoại di động trên người ông ta vang lên.