Sân bay thành phố H.
Một chiếc máy bay hạ cánh xuống mặt đất.
Cửa vừa mở thì một đoàn người đã đi ra.
Một bóng người tinh lệ hơi dừng lại, rồi lẩm bẩm: “Rốt cuộc. . .cũng về rồi!”
Nàng đeo một cặp kính râm khá to, nên đôi mắt đẹp đã bị che khuất, tuy rằng không thể nhìn rõ cả khuôn mặt, nhưng chiếc mũi tinh xảo vểnh cao, hai bờ môi đỏ căng mọng và sáng bóng đã đủ khiến cho người ta mê người rồi.
Thỉnh thoảng các vị khách xung quanh đèo liếc mắt nhìn qua, rồi nhìn đến mức hoảng hốt thất thần.
Hứa Giai Di ở phía sau nhìn theo bóng lưng xinh đẹp mê người kia thì không khỏi cười khổ: “Cái mị lực này. . .”
Trước kia, khi Ninh Vũ Đình còn làm việc trong tòa soạn báo thì đã khiến cho bao nhiêu gã đàn ông mê đắm rồi, chính vì vậy mới khiến cho cô và rất nhiều nữ đồng nghiệp đều vô cùng ghen ghét.
Mấy năm trôi qua, mị lực của Ninh Vũ Đình càng lớn hơn, xinh đẹp như một vưu vật tuyệt thế.
Đám người Tần Vĩ ở một bên cũng liếc mắt nhìn qua thì hơi thất thần, nhưng rất nhanh, bọn họ đã thanh tỉnh, dù sao bọn họ cũng đã nhìn thấy nhiều cho nên cũng đã quen, cũng có chút năng lực chống cự, chứ không phải như gã nhà quê chưa thấy việc đời.
Tần Vĩ vừa đi vừa cười nói: “Cuối cùng cũng kết thúc!”
Chuyến đi thành phố Q lần này hơi hung hiểm, từ khi bọn họ điều tra sâu thì liên tục nhận được uy hiếp, may mà ông chủ đã tính trước, nên đã phái rất nhiều nhân viên an ninh đi theo, cho nên mới không xảy ra chuyện gì.
Hứa Giai Di cũng cảm khái một câu: “Đúng vậy nhỉ!”
Sau đó, tất cả mọi người đều nở nụ cười.
Tuy rằng công việc lần này khá vất vả, nhưng thành quả thì lại rất to lớn, nhất là loại cảm giác chính nghĩa và thành tựu kia thì không gì sánh kịp!
Tần Vĩ cười nói: “Không ngờ một paparazi như tôi mà cũng có ngày có thể điều tra ra được một chuyện lớn như vậy!”
Hứa Giai Di nịnh nọt nói: “Với năng lực của Tần tiên sinh mà đi làm paparazi thì quá lãng phí, sau này có cơ hội chúng ta lại hợp tác nhé!”
Tần Vĩ khoát tay cười nói: “Chuyện này phải xem ý tứ của ông chủ nữa!”
Hứa Giai Di khẽ giật mình, đôi mặt ngưng lại, cô ta lại nhớ đến người kia.
Người kia. . . thật sự là lợi hại mà!
Ban đầu, khi gặp mặt ở Trung tâm Thế Kỷ Đại Hạ thì cô ta thấy người này còn rất trẻ tuổi và đẹp trai, cho nên còn tưởng rằng đây là mặt trắng nhỏ Ninh Vũ Đình nuôi, lại không ngờ rằng người này lại là một nhân vật lợi hại như vậy.
Thiên Hành, Thời Đại, Phác Ngọc. . . thậm chí cả Trung tâm Thế Kỷ Đại Hạ cũng là của anh ta!
Những ngày gần đây, cô ta còn nghe nói, Hoa Thiên An Phòng cũng là của anh ta, ngoài ra còn có cả bệnh viện và khách sạn gì đó nữa.
Nhiều tư sản như vậy chứng tỏ thân phận và lai lịch của anh ta vô cùng hiển hách, mà dưới cái nhìn của cô ta, thì điểm mạnh nhất của người này không phải là gia thế, mà chính là năng lực của bản thân anh ta, bây giờ anh ta chính là streamer hot nhất cả nước, fan đã vượt quá 100 triệu!
Chỉ riêng chuyện này thôi cũng đã đủ để kiêu ngạo rồi.
“Trờ về nghỉ ngơi đi, tối nay bảy giờ gặp mặt, ông chủ nói rằng sẽ mời khách, cho nên đừng ai đến muộn nhé!”
Sau khi nhận hành lý xong thì đoàn người lên xe về nhà.
Ninh Vũ Đình về đến nhà thì vội vàng vứt giày cao gót qua một bên rồi chạy đi mở điều hòa.
“Nóng quá!”
Thời tiết tháng sáu cực kỳ oi bức, chỉ mới một lúc mà nàng đã mướt mát mồ hôi, chiếc áo thun đã dán vào da thịt, lại còn dính dính khiến cho nàng rất không thoải mái, nhất là chỗ ngực còn cực kỳ khó chịu.
Chủ yếu là vị sợ quá bắt mắt, cho nên nàng đã mặc áo lót hơi nhỏ, nên hơi chật, khiến nàng cảm thấy hơi khó thở, lại ra mồ hôi nên cực kỳ khó chịu, vừa ướt át lại vừa khó thở.
Nơi mông cũng giống như vật, hơi chật nên dễ ra mồ hôi.
“Mùa hè thật đáng ghét!”
Ninh Vũ Đình hạ nhiệt độ xuống còn 18 độ, rồi lẩm bẩm một câu, nàng đón gió lạnh một lúc thì mới cảm thấy thư thái hơn một chút.
Phù!
Nàng cởi áo thun ra, cảm giác nặng nề hơi giảm bớt khiến cho nàng thở phào một hơi.
Ninh Vũ Đình ngửi ngửi chiếc áo thun, có mùi mồ hôi hỗn tạp với mùi nước hoa trên người nàng.
“Có mùi. . . khó ngửi rồi này!”
Ninh Vũ Đình lại đón gió lạnh thêm một lúc thì mới cởi chiếc quần jean xuống, nàng phải mất rất nhiều sức mới có thể kéo được chiếc quần xuống, bờ mông đào mật tròn trịa, sung mãn lập tức nhảy ra ngoài, rồi nhấc lên một trận gợn sóng mê người.
Ninh Vũ Đình lại đứng lên cởi nốt mấy miếng vải viền ren ra, rồi cũng hít hà một hơi, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ lên, trong mặt nổi lên một tia xấu hổ mê người.
“Cũngcó chút mùi này!”
Không có mùi mồ hôi, mà chỉ có một mùi thơm thơm!
Là mùi nước hoa nàng xịt!
Nàng khẽ cắn môi đỏ, vẻ quyến rũ trên mặt lại nồng nặc hơn vài phần.
“Tắm rửa!”
Hơn nữa tiếng sau, Ninh Vũ Đình mới đi ra ngoài.
“Hôm nay mặc bộ này đi!”
Ninh Vũ Đình mở tủ quần áo lấy ra một tấm vải mỏng manh, bên trên còn có một chuỗi trân châu, nhưng đây là loại nàng mới mua, rất đắt, trân châu đều là mặt hàng cao cấp, như vậy thì mới có thể che chở cho làn da non mềm của nàng không bị dị ứng.
Nàng lại lấy một chai nước hoa, rồi xịt vào các nơi trên cơ thể, sau đó mới mặc vào.
Sau đó là trang điểm.
Sau cùng, Ninh Vũ Đình hài lòng gật đầu: “Không tệ!”
“Hơn 5 giờ rồi à? Vậy thì đi thôi!”
Ninh Vũ Đình nhìn thoáng qua đồng hồ, trời cũng đã chạng vạng tối, nàng liền tranh thủ thời gian cầm túi xách rồi đi ra ngoài.
Lúc này, điện thoại di động của nàng vang lên.
“Ai thế nhỉ?”
Ninh Vũ Đình cầm lên xem thì hàng mày hơi nhăn lại, lộ ra vài phần chán ghét và căm hận.
Nàng quả quyết dập máy.
Sắc mặt của nàng bỗng nhiên trở nên lạnh lùng như được bao bọc bởi băng sương.
Sau đó, nàng hít một hơi thật sâu, lúc này sắc mặt mới biến thành sáng sủa và long lanh.
Ninh Vũ Đình cầm túi xách đi xuống nhà, leo lên xe, lái đến khách sạn Bảo Duyệt.