Ninh Hoằng Đào hừ nói: “Mẹ, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ dẫn dắt tập đoàn phát triển mạnh mẽ, tương lai, trở thành tập đoàn có giá trị thị trường mấy chục tỷ cũng là chuyện rất đơn giản, đến lúc đó, để cho nhà họ Thang kia nhìn kỹ một chút.”
Anh ta vẫn luôn ghi hận chuyện đêm hôm đó.
Quân tử báo thù, mười năm không muộn!
Chỉ cần qua vài năm, để xem nhà họ Thang còn có thể đắc ý không!
Còn cả tên chó má và đứa con hoang kia nữa, sớm muộn gì mình cũng cho họ biết tay.
Ninh Hoằng Đào nghĩ đến đây thì lại cắn răng, trong mắt phun ra hận ý mãnh liệt.
Anh ta thu hồi tâm thần, đang định mở miệng nói chuyện với mẹ mình, bỗng nhiên, ngoài cửa có tiếng gào to: “Chủ tịch------!” Sau đó, một trận bước chân dồn dập truyền đến, rồi trực tiếp xông vào phòng mà không thèm gõ cửa.
Ninh Hoằng Đào sầm mặt lại, đang định mở miệng trách mắng.
Uông Bích Hồng nhíu mày nhìn qua, bà ta cũng thấy không vui.
Đây chính văn phòng của chủ tịch, thế mà dám xông vào mà không thèm gõ cửa!
Người vừa lao vào phòng vội vàng kêu lên, mặt mũi tràn đầy vẻ bối rối: “Chủ tịch, giá cổ phiếu của chúng ta. . . giảm rồi!”
“Giảm?” Ninh Hoằng Đào hơi giật mình, nhưng cũng không để ý lắm.
Giá cổ phiếu tăng tăng giảm giảm một chút cũng là bình thường, có cần phải bối rối đến mức này không!
Người kia lại kêu lên: “Đúng. . . là . . . giảm mạnh!”
Gương mặt đẹp trai của Ninh Hoằng Đào lập tức cứng lại, hai mắt trừng to, hiện lên vẻ khó tin.
Giá cổ phiếu đang yên đang lành, tại sao bỗng nhiên lại giảm mạnh?
Giá cổ phiếu tập đoàn Vạn Hưng của anh ta gần đây rất vững vàng mà.
Ninh Hoằng Đào nhíu mày hỏi: “Có phải. . . tất cả đều giảm hay không?”
Có lẽ là toàn bộ sàn đều giảm mạnh, chứ không phải chỉ riêng Vạn Hưng.
Người kia lo lắng nói: “Không, chỉ có một mình chúng ta, bỗng nhiên giảm mạnh, đã giảm 20% rồi!”
Uông Bích Hồng ở một bên đứng bật dậy, hét ầm lên: “Tại sao lại như vậy?”
Giá cổ phiếu giảm nhiều như vậy, thì tư sản của nhà họ Ninh bà ta cũng bị co rút lại rất nhiều.
Người kia cười khổ nói: “Không. . . không biết nữa! Có thể là có người đang bán tháo cố phiếu của chúng ta nên mới tạo thành hậu quả như vậy!”
“Ai? Là ai đang giở trò!” Ninh Hoằng Đào đứng bật dậy, sắc mặt trướng đến tái nhợt, vô cùng khó coi.
Hôm nay chính là ngày đầu tiên anh ta nhậm chức, chẳng lẽ có người muốn chơi anh ta?
Người kia cầm điện thoại di động lên nhìn tin nhắn, rồi nuốt một ngụm nước bọt, khàn giọng nói: “Lại. . .lại giảm, vẫn đang tiếp tục giảm!”
Giá cổ phiếu của tập đoàn Vạn Hưng đã bắt đầu không khống chế được.
“Tại sao lại có thể như vậy?”
Ninh Hoằng Đào vội vàng cầm điện thoại di động lên xem.
Gương mặt đẹp trai của anh ta dần dần chuyển sang màu tái nhợt, đôi mắt cũng dần dần mất đi thần thái, trở nên vô thần, không tiêu cự! Cơ thể của anh ta run rẩy không ngừng, hình như sắp không đứng vững nữa rồi.
Xu hướng giảm quá mạnh, quá nhanh!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, thì trong hôm nay, giá cổ phiếu sẽ có thể giảm mất hơn 30%.
Hôm nay chính là ngày đầu tiên anh ta nhậm chức, anh ta phải trả lời cổ đông và cha như thế nào đây?
Ban nãy, anh ta còn sục sôi, nhiệt huyết, còn muốn cho giá cổ phiếu tăng mạnh, trở thành tập đoàn giá trị thị trường mấy chục tỷ! Kết quả. . .
Trên màn hình, đường cong không ngừng hướng xuống dưới, khiến cho anh ta hãi hùng khiếp vía.
Uông Bích Hồng cũng đi qua xem, rồi không khỏi thất thần thì thào: “Không. . .không thể nào!”
Coi như có mấy người giở trò, thì cũng không thể nào giảm mạnh và nhanh như vậy chứ!
Sắc mặt của Uông Bích Hồng cũng trở nên trắng bệch.
Khi hai người con chưa tỉnh táo lại, thì có người bước nhanh vào phòng, gương mặt hiện lên vẻ lo lắng, nói: “Chủ tịch Ninh!”
Ninh Hoằng Đào nhìn qua, không nhiên nhẫn quát lên: “Chuyện gì? Lại là chuyện giá cổ phiếu à?”
“Cổ phiếu gì?” Người kia hơi giật mình, hơi nghi ngờ một chút. “Là mấy nhà cung ứng lớn muốn hủy bỏ hợp đồng với chúng ta, họ còn nói chúng ta đã làm trái với điều kiện.”
Ninh Hoằng Đào nghe xong thì lại ngẩn ngơ, lắp bắp nói: “Là . . . là mấy nhà nào?”
Người kia cười khổ: “Rất nhiều, từ thực phẩm cho đến máy móc, những nhà cung ứng này đều muốn hủy bỏ hợp đồng với chúng ta.”
Nhiều nhà cung ứng muốn hủy hợp đồng như vậy thì đúng thật là có chút khó tin, rõ ràng là có người giở trò trong bóng tối để đối phó với tập đoàn Vạn Hưng bọn họ.
“Sao . . .Sao lại có thể như vậy?”
Ninh Hoằng Đào ngây người tại chỗ rất lâu, mặt mũi tràn đầy mờ mịt.
Đầu tiên là giá cổ phiếu giảm mạnh, sau đó là các nhà cung ứng hủy bỏ hợp đồng, khiến cho anh ta trở tay không kịp.
Trong lúc nhất thời, Ninh Hoằng Đào hoàn toàn mờ mịt và luống cuống, không biết nên làm gì cho phải.
Ninh Hoằng Đào nhìn đường cong trên màn hình vẫn tiếp tục đi xuống thì thân thể hơi lung lay, rồi lập tức ngã ngồi xuống giống như đã bị mất sạch sức lực, khuôn mặt trắng bệch, tràn đầy vẻ hoảng loạn và lo sợ.