Hơn 9 giờ sáng.
Một chiếc xe dừng lại chiếc cổng tòa nhà tập đoàn Diệp thị.
Hai người mở cửa bước xuống xe, chính là hai cha con nhà họ Đinh.
“Là chủ tịch Đinh!”
“Sao bọn họ lại đến đây!”
Hai người vừa vào cửa thì đã có không ít ánh mắt quét qua, rồi nhỏ giọng bàn luận.
Có người nhỏ giọng nói: “Chắc là đến khoe khoang rồi!”
Thời gian vừa qua, tập đoàn dính phải rất nhiều scandal, giá cổ phiếu điên cuồng giảm, tất cả mọi người đều biết đây là do vị chủ tịch Đinh này làm, bây giờ hai cha con xuất hiện ở đây thì còn có thể làm gì khác ngoài khoe khoang chứ.
Hai cha con họ Đinh nghe thấy thì sắc mặt đều hơi đỏ lên vì xấu hổ.
Khoe khoang?
Bọn họ dám ư?
Đinh Hồng Lượng rụt cổ lại, còn Đinh Vân Thụy thì càng chật vật hơn, gương mặt anh vẫn còn hơi sưng, dáng đi cũng không được bình thường cho lắm, đêm qua, anh ta đã ăn không ít đòn vào mông và đùi.
Nhưng Đinh Vân Thụy cũng không dám oán hận câu nào, bây giờ trong lòng anh ta chỉ có lo lắng và sợ hãi.
Bởi vì, tối hôm qua cha anh ta đã nói cho anh ta biết tất cả những sự thật kinh người kia, khiến cho anh ta chấn động đến mức choáng váng đầu óc.
Tên kia, căn bản không phải là một tên phế vật phá của, trái lại còn là một nhân vật cực kỳ khủng bổ, khủng bố đến mức cha còn phải run sợ!
Đinh Vân Thụy cũng ý thức được, chính mình đã chọc phải họa lớn như thế nào!
“A…! Chủ tịch Đinh!” Bỗng nhiên có một người kêu to một tiếng, rồi vội vàng chạy qua, mặt mũi tràn đầy vẻ nhiệt tình và khách khí.
Người này khoảng hơn 40 tuổi, dáng người hơi béo.
Đinh Hồng Lượng nhìn qua, ông ta cũng nhận ra người này, đây chính là một trong những thủ hạ đắc lực của ông ta khi xưa, “Quản lý Đoàn!”
Khi ông ta bị đuổi khỏi đây thì cũng có không ít người đi theo, nhưng đại bộ phận đều ở lại đây, mà Đoàn Khang Kiệt, quản lý Đoàn này cũng là một trong số đó.
Đoàn Khang Kiệt lắc đầu, cười khổ nói, trong giọng nói còn mang theo oán khí rất nặng: “Haiz! Bây giờ không phải quản lý rồi, mà là phó!”
Con người của Đoàn Khang Kiệt rất giỏi về giao thiệp và nịnh nọt, trước kia ông ta lăn lộn vô cùng tốt, nhưng từ khi tập đoàn đổi chủ, vị ông chủ mới kia chỉ nhìn năng lực và hiệu suất, thì ông lập tức thất thế, rồi giáng xuống thành phó quản lý.
Đoàn Khang Kiệt đến gần, hơi khom người, trên mặt lộ ra nụ cười nhiệt tình và vô cùng cung kính, “Chủ tịch Đinh, sao hôm nay ngài lại rảnh rỗi về thăm chốn cũ vậy!”
So với ông chủ mới kia, thì Đoàn Khang Kiệt thích vị chủ tịch Đinh này hơn, bây giờ nịnh nọt một chút, nói không chừng còn có thể nhờ vả quan hệ để chuyển sang công ty mới của chủ tịch Đinh, lại làm một quản lý cấp cao, chẳng phải tốt hơn nơi chết tiệt này sao!
Cái tập đoàn Diệp thị không có chút tiền đồ nào, chủ tịch Đinh chỉ mới dùng vài thủ đoạn nhỏ thôi mà đã dính rất nhiều scandal, giá cổ phiếu giảm mạnh rồi.
Đối với chuyện này, Đoàn Khang Kiệt chỉ muốn cười trên nỗi đau của người khác.
Vị ông chủ mới kia làm sao có thể là đối thủ của chủ tịch Đinh chứ! Anh ta vẫn còn non và xanh lắm!
Đi theo vị chủ tịch Đinh này mới có tiền đồ!
“A…” Đinh Hồng Lượng ngơ ngác một chút, ông ta không biết nên trả lời thế nào.
Đoàn Khang Kiệt cười ha ha nói: “Tôi biết rồi, nhất định là ngài đến chê cười tên nhãi kia rồi! Tôi biết ngay mà, loại ranh con kia thì làm sao có thể là đối thủ của chủ tịch Đinh ngài chứ!”
Đinh Hồng Lượng nhếch miệng nói: “Ông đừng nói lung. . .”
Đoàn Khang Kiệt cười nịnh nói: “Ấy! Chủ tịch Đinh, không sao đâu, tôi đã không muốn làm ở đây từ lâu rồi, loại trẻ ranh kia thì chỉ biết chơi đùa lung tung chứ làm gì có bản lãnh gì, công ty này chẳng mấy chốc sẽ sụp đổ thôi, ở chỗ này sẽ không có tiền đồ, chủ tịch Đinh, tôi muốn đi theo ngài qua bên kia!”
Trong lòng Đoàn Khang Kiệt rất đắc ý, mình nói như vậy ở trước mặt rất nhiều người thì chủ tịch Đinh cũng sẽ không tiện từ chối, chính mình cũng sẽ thuận lợi đi ăn máng khác, lại chửi tên nhãi kia thì sẽ khiến cho chủ tịch Đinh vui vẻ!
Đinh Hồng Lượng nghe thấy thế thì khóe miệng giật giật vài cái.
Ông ta đang muốn mở miệng, thì liền nghe thấy tiếng động cơ vang rền của xe thể thao ở bên ngoài, ngay sau đó, một chiếc xe thể thao màu đen cực kỳ ngầu đã dừng lại trước cửa.
Sắc mặt của hai cho con họ Đinh đều hơi thay đổi.
Đinh Vân Thụy thì còn nuốt một ngụm nước bọt, sắc mặt đã trắng bệch.
Buổi tối hôm qua, anh ta thật sự không biết chút nào nên mới dám kiêu ngạo và ngông cuồng như vậy, bây giờ nhớ lại thì anh ta lại sợ hãi đến mức hai chân run rẩy.
Thế nhưng, sắc mặt của Đoàn Khang Kiệt lại trở nên hưng phấn hơn nhiều.
Tốt quá rồi!
Lát nữa phải mắng tên ranh này ở trước mặt chủ tịch Đinh, giúp chủ tịch Đinh hả giận, khi đó chủ tịch Đinh sẽ càng thường thức mình hơn.
Dù sao, ông ta cũng không phục tên ranh này từ lâu rồi, thế mà lại dám giáng cấp ông ta, cho nên ông ta đã nín một ngụm ác khí từ lâu!
Bóng người kia bước xuống xe, rồi cất bước đi vào trong.