Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 883 - Chương 883: Đây Là Hại Người!

Chương 883: Đây là hại người! Chương 883: Đây là hại người!

Shinichi Amano trầm mặt, dừng tiếng Hoa quốc trúc trắc để nói: “Viện trưởng Dư!”

Dù sao đây cũng là viện trưởng nơi này, ông ta cũng phải cho chút mặt mũi.

Sau đó, ông ta lại nghiêm nghị lên án: “Là do bọn họ làm việc không cẩn thận, hại tôi phải hủy bỏ trực tiếp, ông nói xem, bây giờ phải làm sao?”

“Viện trưởng, là thế này!” Một bác sĩ Nhân Hoa đứng ra giải thích: “Vị bệnh nhân này có chứng viêm động mạch chủ, nhưng lúc trước, khi chúng tôi kiếm tra thì mặc dù động mạch xung quanh trái tim của cô ấy hơi sưng, nhưng không nghiêm trọng lắm, vẫn có thể làm phẫu thuật, nhưng hôm nay vừa kiểm tra lại thì mức độ sưng lại cao hơn, còn vô cùng nghiêm trọng. . .”

Viện trưởng Dư vừa nghe vừa cầm bệnh án lên xem, thì không khỏi nhăn mày.

Đây vốn là một ca phẫu thuật rất khó, cộng thêm chứng viêm động mạch chủ thì đúng là hết cách! Cho dù là một chuyên gia nổi tiếng quốc tế như Shinichi Amano cũng khó có thể cứu nổi!

Chẳng trách bác sĩ Shinichi Amano lại tức giận như vậy!

Ca phẫu thuật hôm nay vốn là một trận biểu diễn của ông ấy, hiện giờ bị hủy bổ, chắc chắn sẽ bị các đồng nghiệp trên thế giới chỉ trích, bị ảnh hưởng danh dự.

Viện trưởng Dư nhỏ giọng nói: “Tại sao hôm nay mới kiểm tra?”

Bác sĩ Nhân Hoa lắc đầu, cười khổ nói: “Mấy hôm trước kiểm tra không có vấn đề gì! Ai ngờ bỗng nhiên là chuyển biến xấu chứ!”

Viện trưởng Dư gật đầu.

Đúng là không phải lỗi của bọn họ, kể cả bác sĩ giỏi đến đâu thì cũng không đoán trước được chuyện này.

Viện trưởng Dư nhìn về phía Shinichi Amano, cười nói: “Bác sĩ Shinichi Amano, ông bớt giận, xảy ra chuyện như vậy khiến cho tâm trạng của ông không vui, tôi có thể hiểu được, nhưng sự kiện này không phải lỗi của người nào, nên cũng không cần thiết chỉ trích.”

Shinichi Amano hừ nhẹ một tiếng, mặt vẫn ầm trầm như nước.

“Hiện giờ, chúng ta thảo luận một chút về vấn đề bệnh nhân, ca phẫu thuật này phải hủy bỏ rồi! Vậy chúng ta nên thông báo cho trung tâm nội tạng chuyển bệnh nhân khác qua đây, tuyệt đối sẽ không trì hoãn, còn về phía người nhà bệnh nhân. . . để lát nữa tôi qua nói vậy!” Viện trưởng Dư nhìn thoáng qua bệnh án trong tay rồi lắc đầu thở dài, mặt mũi tràn đầy vẻ tiếc hận.

Vốn có thể cứu chữa, nhưng tạo hóa trêu người!

Lúc trước đã nói với người nhà bệnh nhân, là có một chuyên gia quốc tế sẽ cầm đao, sẽ không có vấn đề gì, bây giờ biết mở miệng thế nào đây?

Viện trưởng Dư lại thở dài, tâm trạng cũng nặng nề hơn.

“Vâng!” Một bác sĩ Nhân Hoa lên tiếng đáp lời, anh ta đang định chạy vội ra ngoài.

Đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo gọi anh ta lại.

“Chờ đã!”

Sau đó, một bàn tay thon dài trẵng nõn đưa qua, cầm lấy bệnh án trên tay viện trưởng Dư để xem, đôi mày kiếm kia thỉnh thoảng hơi cau lại, trong ánh mắt thâm thúy lóe lên một vết ánh sáng rạng rỡ.

Giống như một ngọn đèn, lại phảng phất như hiểu rõ tất cả.

“Chủ tịch Diệp?”

Tất cả mọi người đều hơi giật mình, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.

Chủ tịch Diệp . . . đang làm gì vậy?

Rõ ràng đã không cứu nổi rồi, coi như làm phẫu thuật thì tỷ lệ thành công cũng rất thấp, đến khi đó vừa mất người, lại vừa lãng phí một trái tim.

Chuyện cần làm bây giờ là tranh thủ thời gian thông báo cho bên trung tâm nội tạng.

Lúc này, Shinichi Amano mới chú ý đến người này.

Ban nãy ông ta đang tức giận nên chỉ chú ý đến viện trưởng Dư, chứ không chú ý đến người đi vào cùng này.

Ông ta ngước mắt lên đánh giá thì hơi ngơ ngác một chút, rồi bị dung mạo kinh người này làm cho thất thần.

Sau đó, ông ta lại cười xùy một tiếng.

Chỉ là một thằng nhóc hơn 20 tuổi mà thôi!

Làm gì có tư cách nói chuyện ở đây chứ!

Shinichi Amano không vui nói: “Này! Viện trưởng Dư, người này là ai? Còn nữa, nhanh đi thông báo đi, nếu như trì hoãn thì trái tim kia sẽ hỏng mất!”

Ban đầu ông ta còn cảm thấy bệnh viện Nhân Hoa này rất tốt, nhưng bây giờ lại cảm thấy đám người này rất kém cỏi.

Lúc này, Diệp Mặc đã xem xong bệnh án, hắn quả quyết nói: “Không cần thông báo! Tiếp tục làm phẫu thuật đi!”

Diệp Mặc vừa dứa lời thì viện trưởng Dư và đám bác sĩ Nhân Hoa đều cứng đờ, giống như không thể tin vào tai mình.

Chủ tịch Diệp. . . đang nói gì đấy?

Không phải đã nói là không còn hy vọng nào sao, chuyên gia quốc tế và đám bác sĩ chuyên khoa bọn họ, cộng thêm viện trưởng Dư đều đã nếu là không còn hy vọng rồi mà, tại sao chủ tịch Diệp vẫn khăng khăng muốn làm phẫu thuật?

Ai dám làm một ca phẫu thuật sẽ chắc chắn thất bại chứ?

Shinichi Amano thấy phản ứng của mọi người thì mờ mịt hỏi: “Anh ta. . .anh ta nói gì vậy?”

Ông ta không hiểu người này đã nói gì mà khiến cho đám bác sĩ Hoa quốc này khiếp sợ như vậy.

Phiên dịch viên liền vội vàng nhỏ giọng phiên dịch cho ông ta.

“Cái gì? Tiếp tục làm? Anh ta điên rồi à?” Shinichi Amano nghe xong thì lập tức kêu lên: “Anh ta. . . anh ta là ai? Anh ta có tư cách ra lệnh ở đây sao?”

Phiên dịch nhỏ giọng nói: “Anh ta . . . là ông chủ tập đoàn Nhân Hoa!”

“Ông chủ?” Shinichi Amano ngẩn ngơ, tiếp đó thì mặt đỏ lên vì giận dữ, “Vậy cũng không được, tôi phản đối, ca phẫu thuật này không cần thiết, sẽ chỉ lãng phí nhân lực, vật lực, và lãng phí cả một trái tim tốt, đây là hại người!”

Bình Luận (0)
Comment