Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 889 - Chương 889: Đường Nguyệt Dao: Quá Yếu Đuối!

Chương 889: Đường Nguyệt Dao: Quá yếu đuối! Chương 889: Đường Nguyệt Dao: Quá yếu đuối!

Diệp Mặc cười nói: “Nếu ông ấy đã mời, thì sao tôi có thể không đi được!”

“A?” Trác Lâm hơi giật mình kinh ngạc, cô cũng không ngờ anh Diệp đồng ý.

Trác Lâm quay đầu lại, nhỏ giọng hỏi: “Anh Diệp, anh. . . muốn đi thật á?”

Cô cũng nhận ra, cha mình mời anh Diệp ăn cơm cũng không phải là có ý tốt!

Lần trước mình và chị gái đều khen anh Diệp, còn nói bản lãnh của anh Diệp còn lợi hại hơn cả cha, cho nên cha rất không phục, bây giờ cha lại muốn mời anh Diệp ăn cơm, sao có thể có tâm tư gì tốt chứ.

Con người của cha rất lạc hậu, cứng nhắc, tính tình còn rất thối, tuy rằng rất ít khi phát cáu với hai cô con gái, nhưng đối với nhân viên thì lại khác, thậm chí còn có rất nhiều người đều sợ cha.

“Đi! Đương nhiên là đi rồi!” Diệp Mặc cười nói: “Trưa nay đi, trưa nay tôi rảnh, cô hỏi ông ấy xem có được không? Nếu không được thì trưa mai, bình thường thì tôi hay rảnh buổi trưa, buổi tối thì không được rồi!”

“Ừm! Vậy lát nữa tôi sẽ hỏi ông ấy một chút!” Trác Lâm hơi sững sờ, rồi gật đầu một cái.

Trác Lâm hơi chần chờ, rồi lại nhỏ giọng nói: “Anh Diệp, cha tôi. . . có thể tính tình cha tôi không tốt lắm, con người ông ấy rất cứng nhắc, ai nha! Dù sao, nếu như khi đó ông ấy có nói lung tung hay làm gì không thích hợp, thì anh không nên tức giận, nhẫn nại một chút nhé.”

Diệp Mặc nghe xong thì giật mình, kinh ngạc nhìn Trác Lâm một cái.

Dù sao đó cũng là cha cô mà, nói như vậy thì thích hợp sao?

Diệp Mặc hơi suy nghĩ, hỏi: “Có phải quan hệ của cô và cha cô không tốt không?”

Trác Lâm nghĩ đến gì đó thì đôi mắt hơi ảm đạm, rồi nhỏ giọng đáp lời: “Ừm!”

Cô và chị gái đều không có quan hệ tốt với cha mình.

“Ừm!” Diệp Mặc gật đầu, không hỏi gì nữa, loại chuyện nhà này không nên hỏi kỹ thì tốt hơn.

Trác Lâm cúi đầu nhắn tin, một lát sau, điện thoại di động của cô rung lên vài cái: “Cha tôi nói là được! Trưa nay ông ấy sẽ đặt khách sạn trước, lát nữa đặt chỗ xong sẽ báo cho tôi.”

Trác Lâm nghĩ nghĩ, lại nắm chặt bàn tay trắng như phấn, nói dứt khoát: “Anh Diệp, giữa trưa tôi cũng đi cùng! Có tôi ở đây, thì ông ấy sẽ không dám làm gì quá đáng!”

Diệp Mặc nhìn thấy thế thì bật cười, chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà, với lại, cha của cô cũng có phải là nhân vật đáng sợ gì đâu, nên có gì phải sợ chứ!

Diệp Mặc gật đầu, cười nói: “Được!”

Hai người đi vài bước thì bắt gặp một bóng người uyển chuyển ở đầu hành lang bên kia.

“A…! Đội trưởng Đường!”

Mới sáng sớm mà Đường Nguyệt Dao đã uống trà sữa rồi, nàng hút hút trà sữa, thoải mái đến mức hàng lông mày cũng giãn ra.

Đường Nguyệt Dao nghe thấy người gọi mình thì ngẩng đầu lên, kinh ngạc nói: “Ông chủ!”

Người ông chủ này rất lâu rồi mới xuất hiện!

“Cô. . . lấy trà sữa ở đâu ra vậy?” Sắc mặt Diệp Mặc hơi cổ quái.

Còn chưa đến 9 giờ sáng, quán trà sữa vẫn chưa mở cửa mà!

Đường Nguyệt Dao nhướn mày, đắc ý nói: “Của ngày hôm qua! Tôi cố ý mua trước rồi để vào tủ lạnh!”

Diệp Mặc nghe xong thì khóe miệng co giật vài cái, hắn cũng cạn lời.

“Lâm Lâm!”

Đường Nguyệt Dao không để ý đến Diệp Mặc nữa, nàng nhìn về Trác Lâm, vẫy tay chào hỏi, rồi trực tiếp đi qua.

Hình như cô bé Lâm Lâm này rất nhiệt tình với ông chủ, tất nhiên nàng cũng nhìn ra một chút ý tứ kia, nhưng mà nàng cũng không quan tâm lắm, tuy rằng nàng đã thay đổi cái nhìn với người ông chủ này, không còn cảm thấy anh ta là một công tử nhà giàu vô dụng nữa, nhưng đáy lòng nàng vẫn không để vào mắt.

Quá yếu đuối!

Làn da kia còn đẹp hơn cả phụ nữ, nàng không thể nào thưởng thức được loại đàn ông này.

Còn nữa, nàng vẫn còn có chút khó chịu với người ông chủ này, tất cả đều tại anh ta mà nàng mới phải đi làm đội trưởng đội bảo vệ này, thậm chí, đến bây giờ nàng còn hơi quen thuộc với công việc này rồi, tất cả đều là lỗi của anh ta!

“Hừ!” Đường Nguyệt Dao nhíu chiếc mũi ngọc tinh xảo một cái, hàm răng cắn nhẹ ông hút, rồi lại hút mấy ngụm trà sữa.

Diệp Mặc nhìn Đường Nguyệt Dao đi qua, cười nói: “Đội trưởng Đường này rất thú vị đấy!”

Sau đó, Diệp Mặc liền đi lên văn phòng tổng giám đốc để gặp Lâm Ích Phi.

Lâm Ích Phi vừa mới ngồi xuống chưa nóng mông thì đã vội vàng đứng lên nghênh đón, “Chủ tịch Diệp! Tất cả đều vô cùng thuận lợi, đám thuốc đang thí nghiệm lâm sàng cũng rất thuận lợi, không có vấn đề gì cả!”

“Loại thuốc mới của chúng ta còn nhận được sự chiếu cố đặc biệt của các ban ngành, cho nên thủ tục làm rất nhanh.”

“Các hạng mục còn lại cũng có tiến triển không nhỏ, cũng may mà có sự chỉ bảo ngài đấy! Gần đây công ty lại chiêu mộ không ít người, cho nên cũng không thiếu người.”

Lâm Ích Phi rót trà bưng qua, rồi bắt đầu giới thiệu tình trạng gần đây của công ty.

Sau khi nghe xong, Diệp Mặc gật đầu hài lòng: “Không tệ!”

Trò chuyện, uống trà thêm một lúc thì Diệp Mặc đứng dậy.

“Dẫn tôi qua xem một chút đi!”

“Vâng!” Lâm Ích Phi dẫn Diệp Mặc đi dạo một vòng, Diệp Mặc còn trò chuyện với người phụ trách các hạng mục một chút, để giúp đỡ bọn họ giải quyết một ít vấn đề khó khăn.

Bình Luận (0)
Comment