Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 892 - Chương 892: Vài Trăm Tỷ Vẫn Phải Có!

Chương 892: Vài trăm tỷ vẫn phải có! Chương 892: Vài trăm tỷ vẫn phải có!

Diệp Mặc cười nói: “Chủ yếu là cổ phiếu và tiền ảo!”

“Chơi những thứ này cơ à! Cậu cũng to gan đấy!”

Trác Lân Phong nghe thấy thế thì hơi nhíu nhíu mày.

Ông ta cũng từng chơi cổ phiếu, cũng từng kiếm được một ít, nhưng sau đó thì lại không dám đụng vào nữa, cái thứ này rất khó chơi, lên cũng nhanh, mà chết lúc nào thì không biết.

Trác Lân Phong thuận miệng hỏi: “Cậu kiếm được bao nhiêu?”

Diệp Mặc ngước mắt lên nhìn Trác Lân Phong, cười nhạt nói: “Cũng kiếm được không ít, vài trăm tỷ vẫn phải có!”

Trác Lân Phong nghe xong thì còn chưa kịp phản ứng, nhưng sau đó thì ngẩn người ra, hai mắt dần dần mở to, đôi môi run lên, thất thanh nói: “Cậu. . . cậu nói cái gì cơ?”

Trong mắt ông ta dần dần lộ ra vẻ kinh hãi, ông ta chỉ cảm thấy cực kỳ hoang đường.

Mấy trăm tỷ?

Đây . . . đây là khái niệm gì!

Thằng nhóc này cũng dám chém gió thế cơ à!

Cậu ta có biết mấy trăm tỷ là bao nhiêu tiền không? Chém gió cũng không phải chém như vậy!

Trác Lâm ngồi một bên cũng cứng đờ, đôi đũa trên tay cũng rơi xuống, đôi môi đỏ đã há hốc ra.

Anh Diệp mới nói cái gì cơ?

Đầu tư cổ phiếu và tiền ảo kiếm được mấy trăm tỷ á?

Điều này, làm sao có thể chứ!

Cô nuốt một ngụm nước bọt, rồi lại cảm thấy cực kỳ hoang đường!

Diệp Mặc cười lạnh nhạt, nói: “Chú hỏi cháu kiếm được bao nhiêu đúng không? Cháu nói rồi đấy, mấy trăm tỷ!”

Đối với một người sở hữu kỹ năng Tuệ Nhãn như hắn mà nói, thì kiếm nhiều tiền như vậy ở thị trường chứng khoán và tiền ảo là rất dễ dàng, nếu như không phải sợ kiếm nhiều quá sẽ dẫn đến một số cơ cấu nước ngoài điều tra thì hắn còn có thể kiếm được nhiều hơn.

Trác Lân Phong há hốc miệng, mặt mũi tràn đầy ngốc trệ.

Thằng nhóc này nói thật sao?

Không thể nào!

Một lát sau, ông ta tỉnh táo lại, thì lắc mạnh đầu, lại kiên quyết không tin.

Nếu như thật sự kiếm được mấy trăm tỷ, thì thằng nhóc này còn lợi hại hơn cả Cổ Thần sao! Có thể sao?

Chắc là có kiếm được một ít, nhưng tuyệt đối không thể nhiều như vậy!

Thằng nhóc không biết xấu hổ này!

Trong lòng Trác Lân Phong âm thầm hừ một tiếng, rồi thấy hơi khinh thường.

Ông ta xem thường nhất là loại người mạnh miệng, suốt ngày khoác lác lung tung.

“Mấy trăm tỷ? Ôi ôi! Vậy thì cậu rất ghê đấy! Lợi hại lợi hại!” Mắt Trác Lân Phong lộ vẻ trêu tức, lạnh lùng nói: “Nếu như cậu đã lợi hại như vậy, thì cậu thử nói tôi nghe, bây giờ nên mua cổ phiếu nào?”

Diệp Mặc thản nhiên nói: “Cháu chơi cổ phiếu nước ngoài!”

Trác Lân Phong lại cười nhạo nói: “Được! Nếu như cậu đã chơi cổ phiếu lợi hại như vậy, vậy thì chắc chắn đầu tư cũng rất lợi hại nhỉ, cậu thử nói tôi nghe, gần đây nên đầu tư vào công ty nào?”

“Để cháu suy nghĩ đã!” Diệp Mặc mỉm cười, trầm ngâm một chút rồi nói: “Đúng là có một công ty, không biết chú Trác đã nghe nói đến công ty điện tử Đông Đằng chưa?”

Trác Lân Phong lắc đầu, nói với vẻ khinh thường: “Điện tử Đông Đằng? Đương nhiên biết! Đây là một tập đoàn có quy mô không nhỏ, có điều, tập đoàn này không có gì đáng đầu tư cả! Dù đầu tư cũng không kiếm được bao nhiêu tiền!”

Tuy rằng điện tử Đông Đằng không tệ, nhưng quá thành thục và ổn định, bây giờ đầu tư vào cũng không kiếm được bao nhiêu tiền.

Theo ông ta thì đây là một công ty không có giá trị đầu tư.

“Công ty này rất có tiền đồ đấy, chú Trác, hôm nay chúng ta có thể ngồi ăn cơm cùng nhau thì cũng là có duyên, nếu như chú muốn đầu tư thì cháu có thể để cho chú đầu tư một chút.” Diệp Mặc cười nói: “Qua hôm nay, sẽ không còn cơ hội đâu!”

“Hử?” Trác Lân Phong nghe thấy thế thì hơi giật mình kinh ngạc.

“À! Đoạn thời gian trước cháu đã mua lại điện tử Đông Đằng này rồi!” Diệp Mặc giải thích.

“Cái gì?” Trác Lân Phong hơi ngẩn ra, hai mắt trợn tròn vo lộ ra vẻ kinh hãi mãnh liệt.

Tập đoàn điện tử Đông Đằng có quy mô không nhỏ, nếu như mua toàn bộ thì phải bao nhiêu tiền chứ?

Thằng nhóc này đào đâu ra nhiều tiền mặt như vậy?

Cho là tiền của gia tộc, thì muốn sử dụng hơn 10 tỷ cũng sẽ rất khó, chẳng lẽ. . . cậu ta vừa nói kiếm mấy trăm tỷ là thật sao?

Không không không!

Quá hoang đường, tuyệt đối không có khả năng!

Ông ta nhíu mày, lắc đầu nói: “Cậu mua điện tử Đông Đằng này làm gì? Ném như tiền như vậy, mà cũng có kiếm được bao nhiêu đâu?”

Theo ông ta, thì mua điện tử Đông Đằng này là một lựa chọn không sáng suốt chút nào, có nhiều tiền như vậy thì hoàn toàn có thể tìm một con đường đầu tư tốt hơn, thu hoạch hồi báo càng cao hơn.

Xem ra ánh mắt thương nghiệp của thằng nhóc này cũng không được sắc bén cho lắm!

Trác Lân Phong khoát tay, từ chối rất quyết đoán.

“Tôi sẽ không ném tiền! Không cần thiết!”

“Vậy thì quên đi!” Diệp Mặc mỉm cười, cũng không tiếp tục khuyên.

Trác Lân Phong còn dùng giọng bề trên, người từng trải để khuyên nhủ: “Tiểu Diệp, nghe chú Trác nói một câu, công ty điện tử Đông Đằng này không có nhiều lợi nhuận đâu, thật ra thì loại thực nghiệp này đều không có lợi nhuận cao, cháu có thể bán thì bán nhanh đi, đừng ôm trong tay lâu!”

Bình Luận (0)
Comment