“Hình như nơi này có một cửa hàng đồ ngọt cực kỳ ngon!”
Đường Nguyệt Dao đi theo bản đồ đến một cửa hàng bán đồ ngọt rất nổi tiếng trên mạng.
“Hử? Kia không phải . . .là xe của ông chủ sao!”
Khi sắp đến nơi thì nàng giảm tốc độ, để tìm chỗ đỗ xe, đi dạo một vòng thì bỗng nhiên nhìn thấy một chiếc xe ở cách đó không xa, ngoại hình ngầu lòi kia thì không nhầm vào đâu được rồi, biển số xe cũng không sai luôn.
Nghe Lâm Lâm nói, thì chiếc xe này vô cùng ghê gớm, toàn câu chỉ có một chiếc duy nhất, giá trị vượt quá 100 triệu.
“Đúng là phá của!” Đường Nguyệt Dao khẽ cắn hàm răng, rồi lại lắc đầu.
Sau đó, nàng lại hơi tò mò, “Tại sao anh ta lại ở đây nhỉ?”
Đường Nguyệt Dao suy nghĩ một lúc rồi dừng xe ở cách đó không xa, nàng ngồi chờ một lúc mà vẫn không thấy người đâu, nên đi vào cửa hàng đồ ngọt mua một ly trà sữa và ít bánh ngọt, sau đó trở lại xe ngồi chờ.
Không lâu sau, chỉ thấy hai bóng người bước ra khỏi tòa nhà, một nam một nữ, nam chính là ông chủ, còn người nữ kia thì khiến cho nàng hơi kinh ngạc, cũng bị dung nhan và phong thái của người phụ nữ này làm cho rung động.
Nàng chưa bao giờ nhìn thấy cô gái nào có dáng người xinh đẹp và gợi cảm như vậy, dung mạo cũng cực kỳ xinh đẹp, lại có một loại khí chất vũ mị rất mãnh liệt.
Đường Nguyệt Dao nhìn chằm chằm qua bên đó, tự lẩm bẩm: “Là. . .mẹ của bọn nhỏ sao?”
“Không đúng!” Nàng nghĩ ngợi một chút rồi liền lắc đầu.
Trong tòa nhà này có một khách sạn rất nổi tiếng, là khách sạn Bảo Duyệt, tám phần là hai người này vừa rời khỏi khách sạn, nếu như là mẹ của bọn nhỏ thì tại sao phải ở khách sạn.
Đường Nguyệt Dao nghĩ rõ ràng điểm này, thì khẽ cắn hàm răng, hừ nói: “Tên bại hoại này!”
Trong lòng nàng lại bắt đầu thấy hưng phấn.
Nàng chỉ muốn đi dạo phố giải sầu, không ngờ lại bắt được một đôi gian phu dâm phụ.
Đường Nguyệt Dao nhìn kỹ một lúc, tức giận nói: “Tiểu tam này cũng đẹp quá rồi đấy! Xinh đẹp như vậy mà còn đi làm tiểu tam làm gì! Thật sự là lợi cho tên đểu này!”
Nàng hút hút mấy ngụm trà sữa, rồi hừ nói: “Quả nhiên, đàn ông đều là tên khốn kiếp!”
Nàng đã làm vệ sĩ cho rất nhiều người có tiền, cũng nhìn thấy rất nhiều chuyện hoang đường, cho nên nàng cũng rõ ràng đám đàn ông có tiền này là loại người gì, nên cũng không cảm thấy ngạc nhiên gì.
Tên khốn này lại còn rất đẹp trai, vừa nhìn đã biết là có tiềm chất trở thành tên đểu cáng, sở khanh, mà nàng cũng đã nghi ngờ từ lâu rồi, hôm nay xem như là đã xác định!
Thế mà Lâm Lâm còn thích anh ta, căn bản là không đáng mà!
“Thế mà lại không đi cùng một xe?” Hai người kia nói chuyện ở cửa một lúc, rồi cô gái kia leo lên một chiếc xe, rồi đi trước, sau đó ông chủ mới đi lên xe của mình.
Đường Nguyệt Dao suy nghĩ một chút rồi lại bình thường trở lại.
“Cũng đúng, đã làm cả đêm rồi, bây giờ cũng nên kết thúc!”
Để phụ nữ lên xe của mình cũng không phải là một chuyện sáng suốt, chẳng may rụng cọng tóc hay là cái gì khác, sau đó lại bị phát hiện thì sẽ rất phiền phức.
Đường Nguyệt Dao thấy ông chủ bắt đầu lái xe rời đi, thì bỗng nhiên có hứng thú, nàng cũng khởi động xe, rồi tràn đầy phấn khởi mà theo dõi.
“Đi theo, xem anh ta chuẩn bị đi đâu!”
Hôm nay, nàng muốn đi theo đến cùng, muốn đào ra tất cả những bí mật bẩn thỉu của người ông chủ này!
“Bệnh viện?”
Nàng đi theo khoảng nửa tiếng, thì thấy xe đi vào một bệnh viện thì hơi ngẩn ra, biểu cảm lập tức trở nên hơi cổ quái.
Vừa rời khỏi khách sạn với một cô gái, thì lại đến thẳng bệnh viện, e rằng phương diện kia có vấn đề gì rồi! Là nhiễm bệnh gì gì đó, hay là cày cấy quá vất vả, cho nên tuổi còn trẻ mà đã không được rồi?
Đường Nguyệt Dao suy nghĩ một lát thì môi đỏ nhếch lên, lộ ra vẻ ác hàn.
Mặc kệ là thứ gì thì đều rất buồn nôn.
“Đáng đời!” Nàng nhíu chiếc mũi ngọc tinh xảo, hừ một tiếng, rồi lại lái theo vào trong bệnh viện.
Nàng chuẩn bị tìm hiểu rõ ràng, để sau khi trở về sẽ nói cho Lâm Lâm biết chuyện này.
Đường Nguyệt Dao đỗ xe xong, thì đeo thêm một cái kính râm mới xuống xe, nàng ngó quanh thì chỉ thấy được xe chứ không thấy người đâu cả.
“Anh ta đâu rồi nhỉ!”
“Bị bệnh đó, thì đi khoa nào để khám nhỉ?”
Nàng cũng không hiểu mấy phương diện này lắm, lên mạng tìm hiểu một chút, rồi đi thẳng đến khoa da liễu.
Nếu như không có ở đó, thì nàng sẽ đi qua khoa nam khoa, chắc chắn có thể bắt được anh ta.
“Không có à?” Đường Nguyệt Dao đến khoa da liễu, quét mắt nhìn đám người đang chờ đợi, xếp hàng thì không phát hiện ra bóng người của anh ta, nàng tìm quanh chỗ đó cũng không thấy, nên đành phải quay đầu đi đến khoa nam khoa.
Bạch bạch bạch, nàng mới bước được mấy bậc thang, đang định tiếp tục đi xuống dưới, thì bỗng nhiên nghe thấy có người hô lên một tiếng, giọng nói này hết sức quen thuộc.
“Đội trưởng Đường?”
Thân thể của Đường Nguyệt Dao lập tức cứng đờ, hóa đá ngay tại chỗ.
Nguy rồi!
Làm sao lại bị phát hiện rồi?
Làm sao bây giờ?
Trong nháy mắt, tâm thần của nàng có chút bối rối, bị bắt tại trận như này thì quá lúng túng rồi!
Nàng cắn răng một cái, chuẩn bị trực tiếp rời đi.
Nàng vừa đi được một bước, thì giọng nói kia lại vang lên, sau đó, thì có tiếng bước chân đi đến gần.
“Đội trưởng Đường, là tôi! Tôi thấy cô rồi!”
Đường Nguyệt Dao cắn môi đỏ, rất không tình nguyện mà quay người, ngẩng đầu nhìn qua.
Nàng nhỏ giọng hô lên một tiếng: “Ông. . .ông chủ!”