Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 920 - Chương 920: Kia Mới Là Thần Y!

Chương 920: Kia mới là thần y! Chương 920: Kia mới là thần y!

“Bác sĩ Amano?” Ninh Đức Phát ở một bên nghe thấy cái thấy cái tên này thì ngẩng đầu lên xem, ngay sau đó liền lộ ra vẻ kích động.

Ông ta gọi Ninh Hoằng Đào qua, rỉ tai vài câu thì Ninh Hoằng Đào cũng kích động theo.

“Amano thần y!” Ninh Hoằng Đào cung kính đi qua, hơi khom người nói: “Chúng tôi đã nghe qua đại danh của người, có thể cho chúng tôi phương thức liên lạc hay không, bệnh của cha tôi, sau này còn phải dựa vào Amano thần y ngài!”

Anh nói xong thì nâng người lên, mặt đầy tha thiết.

“A?” Bác sĩ Amano nghe phiên dịch nói xong thì ngây ngẩn cả người, nét mặt tràn đầy kinh ngạc.

Người này vừa gọi mình là thần y ư?

Ah ah! Ông ta làm sao xứng với cái danh thần y này chứ, ông ta còn kém rất xa, chủ tịch Diệp còn trẻ như vậy mà y thuật đã vượt xa ông ta, chủ tịch Diệp càng xứng với cái danh thần y này hơn ông ta!

Còn nữa, ông ta cũng đã tìm hiểu qua về ca bệnh này, những mà ông ta cũng bất lực, không thể làm nổi.

Bác sĩ Amano nhất thời khoát tay, cười nói: “Thần y cái gì chứ, quá khen rồi! Tôi không xứng với cái danh này!”

“Amano thần y, ngài không xứng thì còn ai xứng chứ!” Ninh Hoằng Đào mỉm cười, rồi lại bắt đầu nịnh nọt.

Anh ta cảm thấy, đây chỉ là do Amana thần y khiêm tốn mà thôi!

“Ấy! Thật mà, tôi không xứng đâu! Tôi chỉ là một bác sĩ bình thường mà thôi, không dám xưng là thần y, còn về bệnh tình của cha cậu thì tôi cũng biết, nhưng mà, tôi cũng bất lực, cậu tìm tôi cũng vô dụng!” Bác sĩ Amano liên tục lắc đầu và khoát tay.

Lần này, đến lượt Ninh Hoằng Đào sửng sốt.

Trước đó, bác sĩ Từ đã nói bệnh của cha anh ta có thể chữa trị rồi cơ mà, nếu thần y phẫu thuật thì sẽ có 60 70% thành công, tại sao bây giờ thần y lại nói không thể làm được rồi?

Đúng rồi, nhất định là do tên khốn kia!

Dù sao, bây giờ Amano thần y cũng là người của Nhân Hoa, hợp đồng cũng ký rồi, hiển nhiên không dám đồng ý chuyện này trước mặt tên khốn kia.

Chờ mấy hôm nữa liên hệ thì chắc là sẽ ổn thôi.

Ninh Hoằng Đào cười ân cần nói: “Amano thần y, vậy chúng ta trao đổi phương thức liên lạc đi!”

Lúc này, bác sĩ Từ ở bên cạnh đã không nhịn được nữa.

Người nhà này thật đúng là trò cười!

Anh ta lạnh giọng, mở miệng nói: “Ninh tiên sinh, anh không cần lãng phí thời gian, bác sĩ Amano căn bản không phải thần y mà các anh cần, người tôi nói đến cũng không phải là bác sĩ Amano đâu!”

“Cái. . . cái gì?” Ninh Hoằng Đào nghe xong thì ngẩn ngơ, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, “Không . . .không phải bác sĩ Amano? Vậy . . .vậy thì là ai?”

Ninh Đức Phát ở một bên cũng ngây dại giống như vây.

Bác sĩ Từ cười nhạo: “Không phải đã xuất hiện ở trước mặt các người từ lâu rồi sao?”

“Đâu. . . ở đâu?” Ninh Hoằng Đào vẫn tràn đầy mờ mịt.

“Đây này!” Bác sĩ Từ không nhịn được nữa, nên đưa tay chỉ qua một bên, cung kính nói: “Chủ tịch Diệp mới chính là người tôi nói đến, cũng chính là thần y trong miệng các người, với lại, chủ tịch Diệp đến đây, là do tôi mời qua đây để khám cho các người đấy!”

Bác sĩ Từ vừa nói xong thì Ninh Hoằng Đào đã sợ ngây người.

Toàn thân anh ta rung động mạnh như bị sét đánh.

Đôi mắt kia cũng đã trợn trừng, dường như sắp lồi cả ra ngoài, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi và không thể tin nổi.

Anh ta lại cảm thấy, chuyện này cực kỳ hoang đường!

Bác sĩ Từ này đang nói mê sảng cái gì vậy!

Tên khốn này mới bao nhiêu tuổi chứ, làm sao có thể biết phẫu thuật trái tim, thậm chí còn có danh tiếng lớn đến mức được mọi người gọi là thần y, chuyện này. . . quả thật là cực kỳ hoang đường!

Ninh Đức Phát ở phía sau cũng sợ ngây người như vậy, ông ta hoàn toàn không thể tin vào hai tai của mình.

Hai mẹ con Uông Bích Hồng và Ninh Nhất Phi cũng dừng động tác thu dọn, cả hai đều cứng ngay tại chỗ, hai mắt không chịu được mà mở to ra.

Không chỉ có một mình nhà bọn họ rung động, mà còn cả bóng người xinh đẹp đang đứng im lặng ở ngoài cửa kia cũng rung động như vậy.

Nàng cũng mở to đôi mắt đẹp, bên trong đầy rẫy rung đông, đôi môi đỏ nở nãng hơi nhếch lên, mãi mà không khép lại được.

Nàng cũng cảm thấy quá hoang đường!

Tên này làm sao có thể là thần y gì chứ, làm sao có thể lợi hại đến mức khiến cho những bác sĩ này tôn kính như vậy chứ?

Tên này đã lợi hại ở rất nhiều phương diện, anh ta ở phương diện y thuật này cũng có thể lợi hại như vậy sao?

Bác sĩ Amano cũng lên tiếng: “Đúng thế! Không sai! Chủ tịch Diệp mới xứng với cái danh thần y này, y thuật của anh ấy mạnh đến mức khiến tôi cảm thấy mặc cảm! Tôi còn phải học tập anh ấy nhiều!”

Ông ta nói xong thì lại quay người bái một cái, gương mặt hiện lên vẻ cung kính.

Cảnh này khiến cho cả nhà họ Ninh, và cả người ngọc ở ngoài cửa đều sợ ngây người.

“Chuyện này. . . làm sao có thể chứ! Anh ta. . . anh ta là quái vật sao!

Nàng ngây người nửa ngày, bỗng nhiên hô hấp dồn dập hơi, hai ngọn núi sừng sững lại nổi lên từng đợt chập trùng kịch liệt.

Đầu tháng bạo chương, ba ngày 1/8 2/8 3/8 mỗi ngày 12c.

p/s: Cầu KP cầu đề cử!!!!!!!!!!

Bình Luận (0)
Comment