Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 929 - Chương 929: Đường Nguyệt Dao: Tên Đểu!

Chương 929: Đường Nguyệt Dao: Tên đểu! Chương 929: Đường Nguyệt Dao: Tên đểu!

Quản lý khách sạn bước nhanh qua, bên cạnh còn mang theo một người phiên dịch.

“Tô tiểu thư, Dương tiểu thư!”

Thần sắc của người này vô cùng kính cẩn.

Mấy vị này chính là khách quý đấy!

Họ đã bao hết cả khách sạn luôn!

Sau khi thấy người thanh niên ở bên cạnh, thì anh ta lại khẽ khom người, cunh kính chào hỏi: “Diệp tiên sinh!”

Dương Mạn Ny quay người, nhỏ giọng thầm thì: “Diệp Mặc, bao cả khách sạn có quá lãng phí hay không?”

Khi cô biết Diệp Mặc bao cả khách sạn này thì đã có chút líu lưỡi.

Dưới cái nhìn của cô, thì chuyện này là không cần thiết.

Diệp Mặc cười nói: “Không sao! Như vậy mới an tĩnh, dù sao cũng chỉ ở mấy ngày, nên cũng không tốn bao nhiêu tiền!”

“Được rồi!” Dương Mạn Ny có chút bất đắc dĩ.

Quản lý khom người, nhiệt tình dẫn ba người vào trong.

“Diệp tiên sinh, hai vị tiểu thư, mời vào trong, chúng tôi đã chuẩn bị một bữa trưa rất phong phú, đầu bếp chính của chúng tôi có trình độ Michelin 3 sao, được mời về từ nước Pháp!”

Có nhân viên tiến lên cầm hành lý mang lên phòng.

Mọi người đi thang máy lên nhà hàng ở tầng 76, Diệp Mặc nhìn bốn phía rồi gật đầu.

“Cũng không tệ lắm!”

Khổng hổ danh là khách sạn sáu sao duy nhất của nước H, các phương diện đều không thể bắt bẻ.

Tay nghề của vị đầu bếp nước Pháp kia cũng rất khá.

Sau khi ba người ăn xong thì đi lên phòng để sắp xếp đồ đạc một chút.

Tô Ngọc Tình vừa mở hành lý để lấy quần áo, vừa nói: “Lát nữa chúng ta cùng đi dạo chơi đi! Em và chị Mạn Ny phải đi qua chỗ đoàn làm phim, dù sao cũng đã đồng ý là qua thăm mọi người rồi.”

“Được!” Diệp Mặc thì đang thay tã cho bé trai.

Một lát sau, Dương Mạn Ny từ phòng sát vách đi qua, cô còn cố tình ăn diện một chút, càng lộ ra vẻ long lanh hơn vài phần. Phong thái nở nang thành thục vẫn cứ mê người như cũ.

“Ngọc Tình, đi thôi!”

“Chờ em một lát, xong rồi!”

Chờ thay quần áo cho bọn nhỏ xong, Tô Ngọc Tình ôm bé gái rồi kéo Diệp Mặc ôm bé trai đi ra ngoài.

Tuy rằng không ở trong nước, nhưng nàng vẫn có chút danh tiếng ở bên nước H, cho nên ra ngoài vẫn phải đeo khẩu trang và kính râm.

Nước H khá nhỏ, thủ đô S càng nhỏ hơn, nên thật ra cũng không có nhiều chỗ vui chơi lắm, chỉ có mấy chỗ mà thôi.

Xe đi được hơn nửa tiếng thì đã đến mấy nơi danh lam thắng cảnh.

Ba người xuống xe, mang hai đứa bé đi dạo, còn chụp không ít ảnh, đi dạo một vòng thì Dương Mạn Ny không khỏi lắc đầu thất vọng, cô thấy ảnh trên internet thì rất rộng rãi, nhưng hiện thực thì lại nhỏ hơn, hoàn toàn không thể so sánh được với Cố Cung ở trong nước.

Diệp Mặc cười nói: “Đồ vật của nước H đều tương đối nhỏ!”

Dương Mạn Ny nghe thấy thế thì giật mình, cô luôn có cảm giác, trong lời nói của Diệp Mặc còn có ý tứ khác.

“Không có gì, đi thôi!”

Ba người đi dạo thêm một lúc rồi mới lên xe tìm một nhà hàng ăn cơm, sau đó lại đến đoàn làm phim.

Diệp Mặc không đi vào theo, hắn ở lại trên xe chiếu cố hai đứa bé.

Ngồi một lúc lâu thì cảm thấy hơi buồn bực, liền dẫn hai đứa bé đi dạo loanh quanh.

Đây là lần đầu tiên hắn xuất ngoại, lần đầu tiên được ngắm phong tình dị quốc thì vẫn rất có cảm xúc, cũng có một loại cảm giác rất mới lạ.

Diệp Mặc đi dạo một lúc, hắn đi về phía một chiếc MPV ở cách đó không xa.

Cạch!

Cửa xe mở ra, một gương mặt xinh đẹp rực rỡ xuất hiện, đôi môi anh đào đỏ mọng hơi nhếch lên, tạo thành một độ cong mê người.

“Ông chủ!” Đường Nguyệt Dao không tình nguyệt mà chào hỏi.

Hôm qua nàng đã qua bên này, nhưng hôm nay nàng mới biết, thì ra vợ của anh ta lại chính là Tô Thiên Hậu đại danh đỉnh đỉnh, sau khi biết sự thật này thì nàng đã rung động rất lâu, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn.

Trong nội tâm nàng lại càng tức giạn hơn.

Tô Thiên Hậu xinh đẹp đến mức nào chứ! Thế mà tên khôn này lại vẫn không vừa lòng, vẫn còn nuôi tình nhân ở bên ngoài, thật là đáng ghét!

Tên đểu!

Đường Nguyệt Dao thầm mắng một tiếng.

Diệp Mặc nhìn thấy tâm trạng khác thường của Đường Nguyệt Dao thì kinh ngạc hỏi: “Đội trưởng Đường, cô . . . cô sao thế?”

“Không có. . . không có gì!” Đường Nguyệt Dao vội vàng lắc đầu, “Có thể là do hơi khó chịu, nên tâm trạng không tốt lắm!”

Diệp Mặc cười nói: “Ừm, cô vất vả rồi!”

Đường Nguyệt Dao lập tức khoát tay: “Không có gì! Chuyện này có gì mà vất vả chứ!”

Nhiệm vụ lần này quá đơn giản, chỉ cần đi theo ở phía xa, canh chừng một chút là được, chắc là cũng sẽ không có phiền phức gì, dù sao người ông chủ này mới xuất ngoại lần đầu tiên, cho nên cũng không có kẻ thù gì ở nước ngoài.

Rắc rối duy nhất, có thể là thân phận của Tô Thiên Hậu thôi.

Tô Thiên Hậu cũng khá nổi tiểng ở nước H, nếu như bại lộ thì sẽ dẫn đến một số fan chú ý, rồi đến quấy rối.

Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, ứng phó rất đơn giản.

Tóm lại, nhiệm vụ này vô cùng nhẹ nhõm, nàng còn coi đây là một chuyến nghỉ phép có lương.

“Vậy tôi không làm phiền nữa!” Diệp Mặc mỉm cười, ôm hai đứa bé quay người rời đi, hắn tiếp tục đi dạo phố.

Hơn hai tiếng sau, hai người Tô Ngọc Tình mới quay lại.

“Về khách sạn đi! Các con cũng hơi mệt rồi!”

Tô Ngọc Tình vừa lên xe thì đã ôm hai đứa bé vào trong ngực, đã chín rưỡi tối rồi, hai đứa bé cũng hơi buồn bủ, mắt đầu díu lại, mặt ủ mày chau rồi.

Bình Luận (0)
Comment