Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 940 - Chương 940: Tống Duẫn Chân: Diệp Tiên Sinh Sâu Không Lường Được!

Chương 940: Tống Duẫn Chân: Diệp tiên sinh sâu không lường được! Chương 940: Tống Duẫn Chân: Diệp tiên sinh sâu không lường được!

Trợ lý gõ cửa rồi đi vào.

“Hội trưởng!”

Người ngọc đang xem văn kiện ở trước bàn làm việc ngẩng đầu lên, lộ ra gương mặt nhọn xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo như khắc, đôi mắt đẹp mông lung mà thâm thúy.

Ánh mắt của nàng trời sinh có một vẻ lạnh lùng, hàng mi hơi nhăn lại thì sẽ có một loại khí tràng mạnh mẽ, cường thế mà sắc bén, khiến cho người ta có một loại cảm giác bễ nghễ thiên hạ.

Hình như nàng hơi mệt mỏi, đưa tay lên xoa huyệt thái dương, mệt mỏi lên tiếng: “Chuyện gì?”

“Là tin tốt!” Trợ lý cười, đưa phần văn kiện trong tay qua, “Là tin từ tổng bộ tập đoàn!”

“Tin tốt?” Tống Duẫn Chân hơi giật mình, nàng đưa tay tiếp nhận văn kiện.

Tống Duẫn Chân mở văn kiện ra xem, liền giật mình đến há hốc miệng.

“Đây. . . đây là chuyện gì?” Nàng thì thào một tiếng, mặt đầy ngạc nhiên.

Tại sao Diệp tiên sinh lại thu mua 1% cổ phần của tập đoàn?

Trợ lý lắc đầu, biểu thị mình cũng không biết.

Nhưng đây tuyệt đối là một tin tốt đối với hội trưởng, không có gì phải nghi ngờ cả, bởi vì vị Diệp tiên sinh này là người bên phe hội trưởng.

Tống Duẫn Chân nhăn mày, nàng nhìn văn kiện trong tay rồi trầm ngâm.

Nàng và Diệp tiên sinh đã có ước định, 5% cổ phần đó sẽ đứng về phía nàng, nhưng nếu như đã đứng về phía mình thì tại sao Diệp tiên sinh mua thêm cổ phần mà lại không nói gì với mình, đây là có ý gì?

Trợ lý chần chờ một chút, rồi nói: “Tôi cảm thấy, có thể Diệp tiên sinh đang ở bên này!”

“Gì cơ?” Tống Duẫn Chân giật mình, kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Làm sao có thể! Anh ấy đến nước H làm gì?”

“Bởi vì, hội trưởng, ngài xem cái này đi. . .”

Trợ lý lấy điện thoại di động ra, mở tin tức mới nhất ra cho Tống Duẫn Chân xem.

Tống Duẫn Chân nhìn thoáng qua rồi giật mình, bật thốt lên một câu: “A! Ra là vậy!”

Là cô ấy!

Nếu như cô ấy đã đến đây, thì có khả năng Diệp tiên sinh cũng đến đây, nhưng chuyện này cũng không thể giải thích được vì sao Diệp tiên sinh lại thua mua nhiều cổ phần của tập đoàn như vậy.

Nàng oán trách trợ lý: “Tin này từ tối hôm qua rồi, tại sao không nói với tôi sớm một chút!”

Nàng vẫn không quan tâm tin tức giải trí lắm, cộng thêm chuyện hai ngày này quá mệt mỏi và bận rộn, luôn luôn phải căng thẳng đối phó với ông chú kia, cho nên không có tâm lực để quan tâm mấy chuyện này.

Luận năng lực và mưu kế thì nàng tuyệt đối không thua chú của mình, thậm chí của cao hơn một bậc, nhưng mà, nàng lại không ngoan độc bằng ông chút kia, cũng không thể dùng bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích như ông ta.

Tuy rằng nàng làm việc có chút tàn nhẫn, nhưng ít ra nàng vẫn biết giới hạn.

Cũng chính vì nguyên nhân này, cho nên nàng phải cố gắng hết sức mới có thể ứng phó được ông chú này.

Trợ lý nhỏ giọng nói: “Tôi cũng vừa nhìn thấy hôm nay, thấy hội trưởng ngài bận rộn như vậy nên mới không nói.”

“Cô đi điều tra đi, không cần, để tôi gọi hỏi trực tiếp luôn vậy! Gọi điện thoại hỏi anh ấy luôn là được!”

Tống Duẫn Chân nói xong thì nhếch miệng, chần chờ một chút rồi vẫn cầm điện thoại di động lên.

Đợi một lát thì có người nhận máy, nàng thở nhẹ một hơi để cho tâm tình của mình bình phục lại, cười hói: “Alo! Là Diệp tiên sinh sao?”

“Là như vậy sao? Được được!”

“Vậy . . . tôi không quấy rầy nữa!”

Hàn huyên một lúc thì Tống Duẫn Chân cúp điện thoại.

Nàng vứt điện thoại di động qua một bên rồi hé miệng cười rục rỡ, trong mắt hiện lên một vẻ mừng rỡ mãnh liệt.

Cục diện bây giờ không có lợi đối với nàng, mà người cha luôn luôn là hậu thuẫn lớn nhất của nàng lại bỗng nhiên ngất, hôn mê bất tỉnh, đến bây giờ vẫn còn nằm trong phòng ICU.

Còn mấy vị chú bác kia thì luôn bất mãn với chuyện một cô gái như nàng làm hội trưởng, cho nên mới đẩy đứa em trai ngu xuẩn kia ra để tranh đoạt chức vị hội trưởng này với nàng, rồi lại sử dụng rất nhiều thủ đoạn âm độc, quả thật là có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào.

Ban đầu vẫn có rất nhiều người ủng hộ nàng, nhưng bây giờ bỗng nhiên lại đổi ý, chuyển sang ủng hộ người em trai kia của nàng.

Tuy rằng nàng cũng có trợ lực, vẫn còn có thể ổn định cục diện, nhưng áp lực lại rất lớn, bây giờ có Diệp tiên sinh ủng hộ, nên nàng lập tức dễ thở hơn nhiều.

Nàng nghĩ đến những lời hứa hẹn vừa rồi của Diệp tiên sinh thì lại thấy rất kinh hãi.

Sao Diệp tiên sinh có thể có nhiều tiền như vậy chứ?

Trước đó đã ném 10 tỷ đô la mỹ để thu mua 5% cổ phần rồi, ngày hôm nay lại ném thêm 2 tỷ đô la nữa, mà dựa theo những gì anh ấy nói, thì anh ấy sẽ ném ra nhiều hơn, ném ra một số tiền khiến cho một thiên kim tiểu thư nhà tài phiệt như nàng cũng phải líu lưỡi!

Tống Duẫn Chân âm thầm thở dài nói: “Diệp tiên sinh, thật sự là sâu không lường được!”

“Cậu em trai này vẫn cứ ngu xuẩn như xưa nhỉ! Trêu chọc ai không trêu, lại đi trêu chọc Diệp tiên sinh!”

Khóe miệng nàng nhếch lên, lộ ra vẻ châm chọc mỉa mai.

“Có điều, sao nó lại biết Diệp tiên sinh đến đây nhỉ? Lại còn phái ít người như vậy nữa, nếu như là đến vì Diệp tiên sinh thì chừng đó người làm sao đủ được.”

Nàng bắt đầu chau mày suy nghĩ

Bình Luận (0)
Comment