Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 952 - Chương 952: Tống Duẫn Chân: Không Còn Biện Pháp Nào Khác Để Báo Đáp!

Chương 952: Tống Duẫn Chân: Không còn biện pháp nào khác để báo đáp! Chương 952: Tống Duẫn Chân: Không còn biện pháp nào khác để báo đáp!

“Lần trước, tôi đã tha cho anh một mạng, vậy mà anh không biết trân quý, nhất định phải trêu chọc Diệp tiên sinh, anh thật sự là không biết sống chết! Có điều, có lẽ tôi phải cảm ơn anh, nếu như không có anh, thì chưa chắc tôi đã thắng đâu!”

“Anh cứ an tâm đi đi, sau này cũng sẽ không có ai nhớ đến anh đâu, tôi sẽ tiết lộ những gì anh đã làm cho báo trí, thế nhân cũng sẽ nghĩ rằng, anh sợ tội nên chạy trốn thôi!”

Tống Duẫn Chân lạnh lùng nói xong, thì phất tay ra hiệu cho người đằng sau.

Ngay sau đó, hai người đàn ông cao to vạm vỡ đi lên kéo Kwon Jae Woo đén một cái vại, rồi nhét anh ta sao đó, bên cạnh còn có một chiếc xe bê tông đang chầm chậm đi đến.

Tống Duẫn Chân leo lên xe, quay sang nói với người thanh niên bên cạnh.

“Diệp tiên sinh, anh cảm thấy như vậy được không?”

Diệp Mặc mỉm cười gật đầu.

“Vậy là tốt rồi, đi thôi! Về nhà!”

Tống Duẫn Chân nói với tài xề một câu.

Chiếc xe khởi động, rồi lái ra ngoài.

Trên đường đi nàng vẫn không nói câu nào, dường như tâm trạng của nàng hơi nặng nề, đôi mắt đẹp thỉnh thoảng lại liếc về phía gương mặt đẹp trai kia, nàng cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn liếc nhìn một lúc thì mới quay mặt đi.

Nàng do dự một lúc lâu, rồi mới quanh co.

“Hay là. . .tôi dẫn anh đi dạo chơi nhé! Thủ đô cũng có rất nhiều cảnh đẹp. . .”

“A! Cũng được!” Diệp Mặc gật đầu.

Dù sao trở về cũng không có việc gì làm, đi dạo chơi một lúc cũng được.

“Vậy thì tốt quá!” Tống Duẫn Chân lập tức nhếch miệng cười rực rỡ, giờ phút này, nàng đã thiếu đi vẻ lạnh lùng và bá đạo mọi khi, lại nhiều thêm vài phần kiều mị, đôi mắt đẹp tươi sáng rực rỡ kia hơi cong lên, đẹp không gì sánh được.

Diệp Mặc nhìn thấy thế thì hơi nao nao, hắn cũng có chút thất thần.

Nhưng rất nhanh, ánh mắt của hắn đã khôi phục thanh minh.

Tống Duẫn Chân cầm điện thoại di động lên, hưng phấn nói: “Chúng ta đến nơi này trước. . .”

Khi nàng nói chuyện, thì cái mông nhẹ nhàng di chuyển, thân thể không tự chủ mà tiến lại gần, hai người gần như dính vào nhau, chỉ cách một lớp quần áo mỏng nên vẫn có thể cảm nhận được làn da vô cùng mềm mại và nơi nơi co giãn kinh người kia của nàng.

Lại nhẹ nhàng hít một hơi, trên người nàng tràn ngập mùi thơm ngất ngây, còn ngửi được một loại mùi vị lãnh diễm và cao quý, khiến cho người ta hết sức ngứa ngáy.

Thân thể của Diệp Mặc hơi cứng lại.

Hắn cũng không dám có hành động gì, mà chỉ có thể ho nhẹ một tiếng.

Người ngọc hơi giật mình, nàng cũng đã ý thức được cơ thể của hai người đang dính vào nhau, ánh mắt của nàng nhìn xuống ngực mình thì khuôn mặt trắng nõn lại đỏ lên.

Khoảng cách này đúng là quá thân mật, rất không thích hợp!

Nàng vội vàng di chuyển cơ thể một chút, nhưng cũng không chuyển ra xa, đôi mắt của nàng lập lòe vài cái, nhưng cũng không dám nhìn Diệp Mặc, mà chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động, gương mặt xinh đẹp rung động lòng người dần dần đỏ lên, kiều diễm mà ướt át.

“Đi nơi này trước, sau đó, chúng ta lại qua đây dạo chơi!” Nàng tiếp tục nói, nhưng âm thanh lại nhỏ hơn rất nhiều.

Tống Duẫn Chân nói xong thì lại nhìn khoảng cách giữa hai người, nàng lại dịch sang một chút, nhưng mà vẫn không nỡ dịch ra quá xa, sau đó lại cắm đầu nhìn điện thoại chứ không nói thêm gì nữa.

Một lúc lâu sau, bầu không khí trong xe mới hòa hoãn lại.

Chờ xe đến nơi, nàng dẫn Diệp Mặc đi dạo, một buổi chiều, hai người đi dạo vài nơi, hơn 6 giờ mới về đến nhà, rồi cùng đám người Đường tiểu thư ăn cơm.

Nàng lại đến bệnh viện một chuyến, ngốc đến 10 giờ mới trở về nhà.

Tống Duẫn Chân ngước mắt lên xem, gian phòng trên tầng hai vẫn có ánh đèn.

“Diệp tiên sinh vẫn chưa ngủ cơ à?”

Nàng về đến phòng mình, người hầu đi ra, khom người nói: “Hội trưởng, nước đã xong rồi!”

Nàng còn đang suy nghĩ gì đó nên chỉ phất tay ra hiệu cho người hầu rời đi.

Người hầu lên tiếng, rồi đi ra ngoài, đóng cửa lại.

Nàng đứng tại chỗ một lúc lâu như đang rất do dự, bỗng nhiên, nàng cắn nhẹ bờ môi đỏ, trong mắt thấm ra một vệt thẹn thùng.

Khi còn ở bệnh viện thì nàng đã suy nghĩ, ngoại trừ biện pháp này thì hình như không còn biện pháp nào có thể báo đáp anh ấy, thế nhưng mà, nàng vẫn có chút bận tâm, nàng cảm thấy như vậy không thích hợp lắm, dù sao Diệp tiên sinh cũng là người đã có gia đình.

Nếu như mình làm như vậy, liệu anh ấy có xem thường mình không?

Hoặc là cảm thấy mình không phải một cô gái tốt.

Nàng đang giãy dụa, ánh mắt không ngừng biến ảo, rồi lại thất thần.

Soạt!

Tay ngọc vặn cúc áo, khi quần áo trượt xuống, cơ thể hoàn mỹ của nàng lập tức lộ ra ngoài không khí, dưới ánh đèn, cơ thể của nàng đẹp như ảo như mộng, những đường cong xinh đẹp gợi cảm kia có thể khiến cho tất cả đàn ông trên thế giời này đều điên cuồng.

Cộc cộc!

Nàng cất bước tiến lên, cơ thể chậm rãi chui vào trong bồn tắm, lại đưa tay xoa nhẹ.

Nhưng thần sắc của nàng vẫn cứ hoảng hốt, do dự chưa quyết như trước.

Rất lâu sau, hình như nàng đã hạ quyết tâm, gật đầu rất dứt khoát.

Bình Luận (0)
Comment