Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 955 - Chương 955: Lý Nhã Kỳ Ghen Tỵ!

Chương 955: Lý Nhã Kỳ ghen tỵ! Chương 955: Lý Nhã Kỳ ghen tỵ!

“Diệp Mặc à, hôm qua Diệp Mặc vừa trở về từ nước H, nên mình cũng không biết Diệp Mặc có rảnh hay không, để lát nữa mình hỏi thử xem! Mình sẽ cố gắng, nhưng chưa chắc Diệp Mặc đã đến đâu.” Nàng lại gửi thêm một tin, sau đó lại quay sang gửi tin nhắn cho Diệp Mặc.

Một lát sau, Diệp Mặc đã trả lời.

Nàng hơi nhướn mày, rồi cười mừng rỡ.

“Diệp Mặc nói là có rảnh, nhưng lát nữa sẽ đến muộn một chút, bạn chọn chỗ trước đi, lát nữa chúng ta đến trước.”

Phó Tư Vi lại gửi tin nhắn cho Lý Nhã Kỳ, rồi mới đứng dậy đi chọn quần áo.

Bởi vì nàng đến đây công tác, cho nên cũng không mang nhiều quần áo, nàng chọn một chiếc váy đầm màu đen, cộng thêm một đôi tất chân màu đen, lại trang điểm và đeo thêm một ít trang sức, lập tức trở nên long lanh rung động lòng người, sặc sỡ lóa mắt.

Lại thoa một lớp son bóng lên bờ môi căng mọng thì nàng mới gật đầu hài lòng.

“Ngon lành cành đào!”

Trước kia, mỗi khi đi gặp Diệp Mặc thì nàng đều cố tình ăn diện một chút, cũng ăn mặc gợi cảm, quyến rũ hơn, nhưng bây giờ, điều kiện có hạn nên chỉ có thể như vậy.

Một lúc sau, Lý Nhã Kỳ gửi tin nhắn đến.

“Tư Vi, mình đến rồi, bạn xuống đi!”

Phó Tư Vi trả lời một câu, rồi cầm túi xách, thay giày cao gót rồi đi ra cửa..

Đinh!

Cửa thang máy vừa mở ra, nàng nhìn ra bên ngoài thì thấy một chiếc xe đang đỗ ở đó, hình như đây là chiếc Porsche Panamera, chắc là của Nhã Kỳ rồi.

Phó Tư Vi trực tiếp đi qua.

Nhưng, nàng vừa đi đến cửa, thì một bóng người đã tiến lên nghênh đón, đây là một người đàn ông khoảng 25 26 tuổi đeo một chiếc kính đen rất dày, thân thể cao gầy, tướng mạo không quá đẹp trai, nhưng mặt rất trắng.

“Tư Vi!”

Phó Tư Vi dừng bước chân, nàng hơi ngơ ngác một chút rồi bật thốt lên: “Anh . . . Tại sao anh lại ở chỗ này?”

Người trước mặt chính là vị đàn anh khóa trên kia.

Trần Bách Vĩ cười nói: “Ừm! Anh ở đây để chờ em mà!”

Phó Tư Vi hơi nhăn mày, nàng cảm thấy rất không vui.

Trần Bách Vĩ cười nói rất ân cần: “Tư Vi, em muốn đi ra ngoài à? Đi đâu, anh đưa em đi nhé? Xe của anh ngay bên kia!”

Trần Bách Vĩ đánh giá người ngọc trước mặt thì ánh mắt trở nên vô cùng nóng rực.

Vị em gái khóa dưới này cũng là một hoa khôi nổi tiếng thời còn học đại học, anh ta cũng đã từng theo đuổi vị này, nhưng tất nhiên là không có kết qua gì, hai hôm trước tình cờ gặp mặt vị này ở trường học thì biết vị này vẫn chưa có bạn trai, cho nên anh ta lại rục rịch.

“Không cần!” Phó Tư Vi làm mặt lạnh, lắc đầu.

Lúc này, một cô gái xinh đẹp mặc váy bông bước xuống chiếc xe Panamera ở trước cửa, chính là Lý Nhã Kỳ.

Phó Tư Vi nhìn qua, lạnh nhạt trả lời: “A! Là một vị đàn anh khóa trên thời đại học!”

“Đàn anh khóa trên à!” Lý Nhã Kỳ hơi giật mình, cô nhìn về phía người kia thì trong lòng lập tức bừng tỉnh, e rằng đây là một trong những người theo đuổi của Tư Vi rồi.

Tư Vi. . . thật sự quá xinh đẹp mà!

Lý Nhã Kỳ dò xét gương mặt xinh đẹp lóa mắt kia thì than nhẹ một tiếng, mơ hồ còn có chút ghen tỵ.

Khi bọn họ học cấp ba, thì dung mạo của Tư Vi cũng đã nổi tiếng toàn trường, cũng là một hoa khôi rất nổi tiếng trong trường, bây giờ Tư Vi lại còn xinh đẹp hơn hồi đó, nhất là dáng người yểu điểu gợi cảm này thì càng hơn xa hồi đó, toàn thân trên dưới đều không có chút tì vết nào, đúng là một mỹ nhân chói mắt.

Lý Nhã Kỳ nghĩ đến chuyện, bây giờ Diệp Mặc và Tư Vi có quan hệ rất thân thiết, còn tìm Tư Vi làm luật sư riêng, còn trả lương rất cao thì trong bụng cô lại thấy không thoải mái, lại càng ghen tỵ hơn.

Thật ra thì cô cũng không có ý nghĩ gì với Diệp Mặc, cô cũng đã có bạn trai, và cô cũng biết mình không xứng với Diệp Mặc, nhưng mỗi khi nghĩ đến mình và Diệp Mặc đã từng có quan hệ rất thân thiết, nhưng bây giờ lại không bằng Tư vi thì đáy lòng cô vẫn cảm thấy rất khó chịu.

Lý Nhã Kỳ mỉm cười, hỏi: “Tư Vi, bạn gọi anh ấy đi cùng à?”

“Không phải!” Phó Tư Vi vội vàng lắc đầu.

Lý Nhã Kỳ hơi suy nghĩ một chút, rồi cười nói: “Tư Vi, nếu đã là đàn anh khóa trên của bạn thì cũng coi là bạn bè rồi! Hay là rủ anh ấy cũng đi ăn cơm luôn đi!”

“A?” Phó Tư Vi hơi giật mình.

Nàng còn chưa lên tiếng thì Trần Bách Vĩ kia đã hưng phấn nói: “Vậy thì tốt quá!”

Lý Nhã Kỳ cười nói: “Vậy thì đi thôi! Tư Vi, bạn đi xe mình hay là đi xe của anh ấy?”

Phó Tư Vi lấy lại tinh thần, nàng hơi cau mày nhìn về phía Trần Bách Vĩ kia, nhưng cũng không nói đi thêm, mà chỉ đi thẳng về phía chiếc Panamera kia.

Chiếc xe đi đến tòa nhà Quốc Mậu Đại Hạ, đi vào bãi đỗ xe rồi tìm vị trí dừng lại.

Phó Tư Vi mở cửa bước xuống xe.

Lý Nhã Kỳ bước xuống từ vị trí tài xế, cười nói: “Mình vốn đình đặt bàn ở nhà hàng Nhã Yến, nhưng mà lại không đặt được, nhà hàng đó bây giờ quá hot rồi, nên chỉ có thể tìm nhà hàng này, đồ ăn Quảng Đông ở đây không tệ lắm, cũng rất nổi tiếng đấy!”

Bình Luận (0)
Comment