Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 978 - Chương 978: Hoàng Y Y: Này, Ông Chú!

Chương 978: Hoàng Y Y: Này, ông chú! Chương 978: Hoàng Y Y: Này, ông chú!

“Ha ha!” Lưu Vân Siêu cười to, đi qua ngồi xuống ghế.

Anh ta cũng không thèm khiêm tốn, bởi vì những gì Bằng Hạo vừa nói đều là thật, lấy thân phận của anh ta mà ngồi uống rượu chung với đám sinh viên này thì đã là rất nể tình rồi.

Hình như người anh họ mà Bằng Hạo vừa nhắc đến là một streamer, loại người này làm sao có thể so sánh với anh ta được.

Hiện giờ, live streamer rất kiếm tiền, cũng chế tạo ra rất nhiều người nổi tiếng trên mạng, nhưng trong mắt anh ta, thì đám người này chỉ là mặt hàng bất nhập lưu mà thôi, anh ta chưa bao giờ để đám người này vào mắt cả.

Lưu Vân Siêu tiến lại gần bên phía Hoàng Y Y, rồi nói to: “Tự giới thiệu một chút, tôi họ Lưu, Lưu Vân Siêu!”

Ánh mắt vô cùng nóng bỏng của anh ta vẫn luôn tập trung vào thiếu nữ váy trắng kia.

“Anh Lưu chính là một phú nhị đại chân chính đấy, tập đoàn Húc Tường chính là của nhà anh ấy, tài sản phải có vài tỷ!” Trương Bằng Hạo cũng ngồi xuống bên cạnh, rồi bắt đầu khoe khoang.

Đám bạn học của anh ta làm sao có thể gặp được nhân vật lợi hại như vậy chứ, chắc là sẽ bị kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm đây.

Có thể quen biết và mời đến một nhân vật ghê gớm như vậy, chứng tỏ mình cũng rất lợi hại, rất có mặt mũi!

“Oa!”

Chốc lát, có mấy cô gái đã không nhịn được mà kêu lên, ánh mắt cũng thay đổi.

Đối với những thứ này thì Lưu Vân Siêu chỉ mỉm cười, sắc mặt vẫn rất bình thản.

Dù sao anh ta cũng tập mãi thành quen, với thân phận của anh ta, thì mặc kệ là ở đâu cũng sẽ là tiêu điểm để người ta chú ý, bên cạnh anh ta từ trước đến nay chưa bao giờ thiếu những kẻ nịnh bợ.

Nhưng, khi ánh mắt của anh ta đảo qua hai thiếu nữ ở bên người thì sắc mặt lại trở nên cứng đờ.

Hai thiếu nữ này hoàn toàn khác biệt với những người khác, hai người này không lộ ra vẻ khiếp sợ, mà là vô cùng bình thản, giống như trong mắt hai người này, thân phận của anh ta cũng rất bình thường vậy.

Lưu Vân Siêu ngơ ngác một chút, trong lòng cũng thấy hơi khó tin.

Đúng rồi! Có lẽ là vì họ vẫn còn là sinh viên, cho nên tương đối đơn thuần, không vì công danh lợi lộc mà quỳ gối khom lưng! Cho nên, khi nghe thấy thân phận của anh ta cũng sẽ không để ý, chờ hai người họ ra xã hội làm vài năm, thì chắc là sẽ không như vậy nữa.

“Vị bạn học này tên là gì vậy? Chúng ta làm quen một chút nhé!” Lưu Vân Siêu lại tiến đến gần hơn, nhưng anh ta lại không nói với Hoàng Y Y, mà là nói với Khương Thi Vận ở bên cạnh Hoàng Y Y.

Khương Thi Vận cau mày nhìn qua.

Nàng cũng không thích người này chút nào, mặc dù nhìn trông rất hào hoa phong nhã, nhưng khí chất lại lộ ra vẻ đầy mỡ, mà cái tuổi này thì cũng quá lớn rồi, chắc phải gọi là ông chú rồi!

Nàng bĩu môi anh đào một cái, cũng không lên tiếng.

Hoàng Y Y chuyển người, ngăn ở trước người Khương Thi Vận, không khách khí mà nói: “Này, ông chú, ông bao nhiêu tuổi rồi?”

Vừa nhìn đã biết tên này có ý đồ xấu với Thi Vận rồi!

“Ông. . .ông chú?” Lưu Vân Siêu ngây ngẩn cả người, khóe mắt đều hơi run rẩy.

Rõ ràng anh ta trông còn rất trẻ có được hay không, mà anh ta cũng chỉ mới 30 tuổi thôi, không già chút nào, với lại, anh ta có tiền, tuổi tác tính là cái gì!

Hoàng Y Y hừ nói: “Chắc chú cũng phải ba mấy rồi nhỉ! Đó không phải là ông chú sao?”

Lưu Vân Siêu lại run lên một lúc, rồi nheo mắt nhìn chằm chằm vào thiếu nữ trước mặt, thần sắc của anh ta đã có chút không vui, nếu như đây không phải là một cô gái thì anh ta đã nổi giận rồi.

Lưu Vân Siêu hít một hơi thật sau, lúc này mới dằn cơn giận xuống, cười nói: “Mới tròn 30!”

“Hoàng Y Y, anh Lưu của tôi vẫn còn rất trẻ đấy! Chú chú cái gì, bà có biết nói chuyện không hả!” Trương Bằng Hạo ở một bên nói với vẻ khó chịu: “Anh Lưu, cô ấy họ Khương, tên Thi Vận, là hoa khôi của trường bọn em!”

Lưu Vân Siêu cười ha ha nói: “Hoa khôi à! Chẳng trách lại xinh đẹp như vậy!”

Anh ta đứng dậy, rót cho mình một chén rượu, rồi đưa qua.

“Hôm nay có thể gặp mặt thì là có duyên rồi, chúng ta làm quen nhé! Uống một chén nhé!”

“Tôi uống thay cô ấy!” Hoàng Y Y cầm chén rượu trước người, cụng với Lưu Vân Siêu một cái, rồi uống một hơi cạn sạch.

Lưu Vân Siêu lại ngơ ngác một chút, khóe mắt co lại, lộ ra vẻ tức giận, nhưng cũng không tiện phát tác.

Con nha đầu chết tiệt này!

Anh ta liếc mắt nhìn qua, trong lòng thầm mắng một câu.

Lưu Vân Siêu cầm chén rượu trên tay một lúc, cuối cùng vẫn ngửa cổ uống hết, sau đó lại ngồi xuống, sắc mặt cũng trở nên bình tĩnh.

Hai con nha đầu này, một đứa thì thanh cao, không thèm để ý đến anh ta, còn một đứa thì lại rất đáng ghét, khiến cho anh ta cực kỳ khó chịu.

Lưu Vân Siêu nhíu mày suy nghĩ, xem nên làm cách nào để đẩy con nha đầu chết tiệt này ra chỗ khác, sau đó mới làm quen với vị mỹ nữ kia.

Lưu Vân Siêu còn chưa kịp nghĩ ra biện pháp gì, liền nghe con nha đầu kia bỗng nhiên nói: “Này! Chú đi nhanh lên, anh họ tôi sắp đến rồi!”

“Cái. . . cái gì?” Lưu Vân Siêu khẽ giật mình.

Con nha đầu này đang đuổi mình đi á?

Sắc mặt anh ta lập tức đỏ lên, lửa giận dâng trào.

Anh ta đường đường là công tử của tập đoàn Húc Tường, chưa bao giờ chịu nhục nhã như vậy!

Bình Luận (0)
Comment