Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 979 - Chương 979: Không Dập Đầu Mời Rượu Thì Chuyện Này Chưa Xong!

Chương 979: Không dập đầu mời rượu thì chuyện này chưa xong! Chương 979: Không dập đầu mời rượu thì chuyện này chưa xong!

Lưu Vân Siêu giận quá hóa cười: “Anh họ của cô có lai lịch gì thế! Còn ghê gớm hơn cả tôi cơ à!”

Hoàng Y Y không yếu thế chút nào, hừ nói: “Khẳng định là lợi hại hơn chú rồi!”

Không phải chỉ là một phú nhị đại sao, chỉ là đầu thai tốt thôi, có gì đặc biệt hơn người chứ, luận năng lực và tài hoa thì làm sao so sánh được với anh họ của mình, còn về phần tài sản, thì anh họ của mình có tận 10 tỷ, mà cả nhà ông chú này cũng chỉ có vài tỷ mà thôi.

“Ha ha!” Lưu Vân Siêu nghe xong thì hơi giật mình, tiếp theo lại bật cười, anh ta cảm thấy con nha đầu chết tiệt này quá buồn cười.

Một tên streamer mà cũng dám nói lợi hại hơn mình?

Trương Bằng Hạo ở bên cạnh cũng không nhịn được mà cười to.

Anh họ của Hoàng Y Y còn không có tư cách để xách giày cho anh Lưu ý chứ, chờ lát nữa tên kia đến đây, khi biết được thân phận của anh Lưu, thì chắc chắn sẽ phải khách khí, cung kính mời anh Lưu uống rượu cho mà xem.

Anh Lưu có thể ngồi ở đây, đã là nể tình anh họ của Hoàng Y Y rồi!

Thế mà Hoàng Y Y còn không biết tốt xấu, còn muốn đuổi anh Lưu đi!

“Lần đầu tiên tôi gặp một nha đầu thú vị như cô đấy! Được được! Vậy cô chờ anh họ của mình đến đây đi, xem anh ta có thể làm gì tôi, hôm nay, nếu như anh ta không dập đầu kính rượu tôi, thì chuyện này chưa xong đâu!”

Lưu Vân Siêu hít một hơi thật sâu, nhưng lửa giận cuồn cuộn trong lòng lại không ngăn chặn được.

Đây là một cô gái, cho nên anh ta không thể ra tay, chỉ có thể đem lửa giận chuyển lên người anh họ của con nha đầu này, dù sao hai người là người một nhà, cho nên đáng đời tên đó!

Lưu Vân Siêu nói xong thì rót cho mình một chén rượu, ngả người ra ghế, vắt chân lên.

Trương Bằng Hạo ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì cảm thấy rất hả hê.

Hoàng Y Y này thật sự quá ngu xuẩn!

Thế mà dám gây sự với một nhân vật như anh Lưu, bây giờ thì hay rồi, đã chọc họa lớn cho anh họ của mình rồi! Lát nữa anh họ của Hoàng Y Y đến, đảm bảo sẽ mắng cho Hoàng Y Y này máu chó đầy đầu.

Trương Bằng Hạo nghĩ đến đây thì cảm thấy cực kỳ vui sướng.

“Mạnh miệng đấy!” Hoàng Y Y nói với vẻ khinh thường, cô cũng không sợ chút nào.

Trái lại thì Khương Thi Vận ở bên cạnh hơi cau mày, trong mắt cũng lóe lên một vệt lo âu.

Tuy rằng anh họ của Y Y có tiền, nhưng dù sao anh ấy cũng dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, không có bối cảnh gì, có thể anh ấy không sợ vị công tử tập đoàn Húc Tường này, nhưng gây sự với người này thì chung quy vẫn có chút phiền phức.

Nàng liếc mắt nhìn điện thoại di động của Y Y một chút, rồi lại ngẩng đầu lên nhìn ngó bốn phía xung quanh.

Bỗng nhiên, ánh mắt của nàng ngưng tụ lại, nàng nhìn thấy một bóng người đang bước nhanh đến bên này, gương mặt quen thuộc kia khiến cho nàng trở nên thất thần và vô cùng hoảng hốt.

Trương Bằng Hạo nhìn xung quanh một chút, vui vẻ nói: “Hoàng Y Y, anh họ của bà đâu?”

Cậu ta muốn xem náo nhiệt nên không ngại to chuyện, còn ước gì anh họ của Hoàng Y Y đến sớm một chút mới tốt.

Hoàng Y Y đứng dậy, nhìn hai bên một chút, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, nói: “Vội cái gì, chẳng phải đến rồi sao!”

Trương Bằng Hạo nhìn theo ánh mắt của Hoàng Y Y, ngay sau đó cậu ta khẽ giật mình, ánh mắt trở nên ngốc trệ, cậu ta cũng bị gương mặt không thể hình dung kia làm cho rung động.

Một lúc sau, cậu ta mới lấy lại tinh thần, trong lòng thầm nhủ khó trách.

Trước đó, đám con gái trong lớp đều nói người này rất đẹp trai, cậu ta còn nghĩ rằng chỉ hơi hơi đẹp trai mà thôi, nào ngờ lại đẹp đến trình độ này.

Sau đó, trong lòng cậu ta lại càng khó chịu hơn, lại càng ghen ghét hơn.

Trương Bằng Hạo thu hồi ánh mắt, rồi nhìn về phía anh Lưu ở bên cạnh, âm thầm cười nói: “Chắc người này vẫn chưa biết em gái mình chọc đại họa đâu nhỉ!”

Người này sao có thể so sánh được với anh Lưu chứ! Hết lần này đến lần khác Hoàng Y Y này lại đắc tội với anh Lưu, lát nữa sẽ không thiếu được cảnh kính rượu xin lỗi, nhưng có tha thứ hay không thì còn phải xem tâm trạng của anh Lưu rồi.

Lúc này, Lưu Vân Siêu nhấp một ngụm rượu, ngồi thẳng dậy, đặt mạnh cái chén xuống bàn, rồi ngẩng đầu lên.

“Đến rồi à!”

Sắc mặt của anh ta rất bình tĩnh, còn bày ra vẻ uy nghiêm khí độ, để cho người đến một cái hạ mã uy, nhưng khi anh ta vừa mắt nhìn thấy gương mặt của người kia, thì toàn thân anh ta chấn động như gặp sét đánh.

Đôi mắt lập tức trợn tròn lên như vừa nhìn thấy. . .quỷ!

Cả người anh ta đều cứng đờ như hóa đá.

Trương Bằng Hạo cũng chú ý đến phản ứng của Lưu Vân Siêu, nhưng cũng không để ý lắm, cậu ta chỉ cảm thấy người này quá đẹp rồi, đến cả anh Lưu cũng bị kinh hãi.

Khi người kia đến gần, Trương Bằng Hạo đứng lên, nói với vẻ không có ý tốt: “Anh chính là. . . anh họ của Hoàng Y Y đúng không!”

Diệp Mặc nghe thấy thế thì khẽ cau mày, kinh ngạc nhìn người này.

“Đúng thế! Có chuyện gì?”

Người này chắc là bạn học của Y Y, vậy sao giọng điệu có vẻ hung dữ thế?

Còn cả tên này nữa, lại có chuyện gì đây?

Ánh mắt của Diệp Mặc rơi vào người đàn ông kia, tất nhiên hắn nhớ người này là ai, công tử tập đoàn Húc Tường, từng gặp mặt trong bữa tiệc của thiên kim tiểu thư nhà họ Hạ.

Bình Luận (0)
Comment