Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 988 - Chương 988: Quan Tuyết: Cậu Em Trai Này Vừa Tùy Hứng Vừa Bá Đạo!

Chương 988: Quan Tuyết: Cậu em trai này vừa tùy hứng vừa bá đạo! Chương 988: Quan Tuyết: Cậu em trai này vừa tùy hứng vừa bá đạo!

Hắn hàn huyên, uống trà với Ninh Vũ Đình một lúc rồi mới rời đi, đích đến tiếp theo là Phác Ngọc để gặp Quan Tuyết.

Quan Tuyết nhìn thấy Diệp Mặc thì đứng dậy chào: “Chủ tịch!”

Ánh mắt của nàng dừng lại trên gương mặt kia một lát rồi chuyển sang hai đứa bé trong ngực kia, đôi mắt đẹp lập tức sáng lên mấy phần, nàng lại bước lên tiếp nhận hai đứa bé trong ngực Diệp Mặc, rồi bắt đầu chơi đùa với chúng.

“Để dì Quan thơm thơm cái nào!”

Nàng ôm hai đứa bé ngồi xuống ghế, chẳng mấy chốc hai đứa bé đã cười khanh khách không ngừng.

Diệp Mặc ngồi xuống đối diện, rồi hỏi: “Khảo sát đến đâu rồi?”

Trước đó, hắn đã thảo luận với Quan Tuyết về vấn đề khuếch trương quy mô của tập đoàn, giờ không chỉ làm quần áo phụ nữ và trẻ em, còn chuyển sang làm cả trang sức, túi xách, giày dép. . .nói chung là tận khả năng nhanh chóng mở rộng.

Trong khoảng thời gian này, Quan Tuyết cũng đã đi khảo sát không ít nhà máy và công xưởng, nếu như phù hợp thì đều trực tiếp mua lại.

“Khảo sát rất nhiều, có nhiều nơi không tệ lắm, có thể mua luôn, chủ tịch, anh chờ một chút!” Quan Tuyết đặt hai đứa bé sang một bên, rồi lấy vài phần văn kiện đưa cho Diệp Mặc xem.

Quan Tuyết lại ngồi xuống, khẽ cay mày nói: “Có điều, có phải quá vội vàng rồi không?”

Khi chủ tịch Diệp nói với nàng muốn khuếch trương quy mô thì chỉ nói là phải nhanh, nhưng mà quá nhanh thì có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của tập đoàn hay không?

Hiện giờ tập đoàn đang phát triển vô cùng tốt dedpj, giá trị thị trường cũng tăng lên không ít, ngạch tiêu thụ mỗi ngày đều tăng đều, cho nên nàng cảm thấy có thể mở rộng, nhưng dưới cái nhìn của nàng thì kế hoạch của chủ tịch Diệp vẫn là quá vội vàng.

Diệp Mặc cười nói: “Yên tâm, cô cứ làm theo là được!”

Không vội cũng không được!

Nhiệm vụ thăng cấp thứ tư chính là mở rộng tập đoàn Phác Ngọc, phải đem công ty mình sáng lập này phát triển đến trình độ hệ thống hài lòng mới thôi.

Nhiệm vụ này cũng không có tiêu chuẩn như nhiệm vụ thăng cấp đầu tiên, nhưng cũng vì không có tiêu chuẩn, nên trong lòng Diệp Mặc mới không chắc lắm, có trời mới biết phải mở rộng đến quy mô 10 tỷ hay là 100 tỷ, lại hoặc là dựa theo ngạch tiêu thụ để tích như lần trước.

May mà nhiệm vụ này không hạn chế thời gian, cho nên hắn cũng không cần lo lắng thất bại.

Chẳng qua là, Diệp Mặc vẫn muốn hoàn thành càng nhanh càng tốt.

Quan Tuyết còn định khuyên tiếp vài câu, nhưng nhìn thấy thái độ kiên quyết của Diệp Mặc thì nàng cũng không nói nữa.

“Được rồi!”

Cậu em trai này vẫn luôn rất bốc đồng, chình mình không cần tranh giành cãi lý với cậu ta làm gì.

Diệp Mặc lật tư liệu xem một lúc rồi sảng khoái nói: “Mua lại toàn bộ đi!”

“Được!”

Quan Tuyết gật đầu rất dứt khoát, sau đó, hai người lại trò chuyện về một số kế hoạch trong tương lai gần.

“Bốn giờ ba mươi rồi à? Tôi phải đi đây!”

Diệp Mặc nhìn đồng hồ xong thì đứng dậy chào tạm biệt.

Quan Tuyết tiễn người ra cửa, rồi quay lại vị trí của mình, nàng ngửa người ra sau, vặt cặp chân xinh đẹp lên, rồi bất đắc dĩ lắc đầu: “Cậu em trai này thật là!”

Hiện giờ công ty đang kinh doanh rất tốt, nên vội vàng một chút cũng không sao, dù sao cung sẽ không có vấn đề gì quá lớn, với lại, cậu em trai này có rất nhiều tiền, nên coi như thua lỗ một chút thì cũng chẳng phải là vấn đề, dù sao cậu ta cũng chẳng quan tâm.

Quan Tuyết nâng quai hàm, đầu hơi lệch sang một bên, như đang suy nghĩ gì đó.

Thỉnh thoảng lại cười lên một tiếng.

“Cậu ta mua Thời Đại, lại mua Thiên Hành, đều là vị Tô Thiên Hậu đi! Còn cả giải trí Kim Sư kia nữa, người này. . .tùy hứng thật đấy!”

Cậu em trai này thật sự là quá tùy hứng, lại hơi bá đạo, nhưng cũng tốt.

Nàng bỗng nhiên thì thào một câu, ánh mắt cũng hơi mờ đi.

“Thật sự. . . hâm mộ cô ấy!”

Một lúc sau, nàng mới thu nhiếp tinh thần, khẽ chuyển cặp mông to lớn kia để đổi sang tư thế ngồi thoải mái hơn, rồi mới tiếp tục làm việc.

Đối với nàng mà nói, thì bây giờ vẫn còn rất sớm, bình thường nàng toàn làm việc đến 9 10 giờ tối mới tan ca, mặc dù như vậy rất mệt mỏi, nhưng nàng cũng quen rồi, cảm giác cuộc sống như vậy mới phong phú mới một chút, bận rộn thì sẽ không còn thảnh thơi để nghĩ đến những chuyện khác nữa.

Diệp Mặc rời khỏi Trung tâm Thế Kỷ Đại Hạ, thì đi đến khách sạn Duyệt Vân Trang.

Trên đường đi, hắn còn nhận được điện thoại từ Đông Đằng, bọn họ nói rằng Sếp Lôi đã đến ký hợp đồng xong rồi.

Diệp Mặc đến khách sạn, Lý Lệ Quyên đang chờ ở cổng, “Chủ tịch!” Cô tiến lên tiếp nhận hai đứa bé rồi chiếu cố giúp Diệp Mặc.

Còn Diệp Mặc thì đi vào sau bếp để gặp bếp trưởng Hoàng.

Sau khi ra ngoài, hắn lại nghe Lý Lệ Quyên nói rằng hôm nay có mấy vị khách quen, Diệp Mặc lại đi qua uống vài chén rượu.

Sáu rưỡi tối, có vài chiếc xe sang trọng lần lượt dừng lại ở trước cửa khách sạn, đi giữa là một chiếc Bentley.

Lâm Khê dừng xe xong thì quay người, kêu lên một tiếng với người ngọc băng sơn ở phía sau: “Sếp Lạc, đến nơi rồi!”

Bình Luận (0)
Comment