Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1260 - Chương 1260: Quy Tế (1)

Chương 1260: Quy tế (1)

Hải Tộc cấp Thống Soái tương ứng với tu sĩ Ngoại Lâu là mục tiêu rửa tội của hắn. Nhưng căn cứ vào thực lực của Hải Tộc cấp bậc này, nếu chỉ dùng thực lực hiện tại của hắn mà không dùng ngoại lực thì không thể nào hoàn thành được. Bởi vì, Hải Tộc vốn đã có thực lực cường đại hơn tu sĩ Nhân Tộc đồng cấp.

Mà một khi gặp được Hải Tộc cấp Vương, đối ứng với tu sĩ Thần Lâm, hay thậm chí là trên nữa.... Hắn cũng chỉ có thể cầu nguyện bản thân chạy đủ nhanh.

"Sớm biết vậy thì nên nhờ Doãn Quan thêm chút thủ đoạn vào Nặc Y. Lúc đó, cùng Lâm Hữu Tà đi tìm tung tích của Địa Ngục Vô Môn thì nên nghĩ biện pháp liên hệ với Doãn Quan mới phải."

Khương Vọng yên lặng nghĩ.

Nếu như Nặc Y có hiệu quả với Hải Tộc cấp Vương, vậy thì tính an toàn của hắn sẽ được nâng cao hơn nhiều.

Đáng tiếc cũng chỉ có thể suy nghĩ mà thôi.

Nhưng hiện tại, quan trọng nhất không phải là Hải Tộc mà là Bích Châu bà bà.

Lão thái bà kia âm ngoan độc ác cỡ nào Khương Vọng đã biết rõ.

Trước khi tẩy tội hắn cần phải xử lý Bích Châu bà bà một lần cho xong!

Việc này tuy khẩn cấp nhưng cũng không thể nóng vội được.

Cùng ở khu vực Đinh Mùi, so sánh với hắn, Bích Châu bà bà đã sớm dựng tỉnh quang thánh lâu, có xuất thân từ Điếu Hải Lâu tới Mê Giới này không phải chỉ một lần, so ra quen thuộc hơn hắn rất nhiều.

Tuy là hắn có Chỉ Dư do Khương Vô Ưu tặng nhưng Bích Châu bà bà cũng là nhân vật cao tầng của Điếu Hải Lâu. HIểu biết của Điếu Hải Lâu đối với Mê Giới chắc chắn sẽ không kém hơn đảo Quyết Minh, mà ngược lại, có khi còn cao hơn.

Dù là địa lợi hay tu vi bản thân, hắn cũng không chiếm được ưu thế trước Bích Châu bà bà.

Vậy thì càng cần phải cẩn thận hơn, cố gắng cướp lấy một phần cơ hội thắng này.

Khương Vọng yên lặng cân nhắc, sau khi phác thảo ra kế hoạch đại khái, mới bắt đầu thử di động.

Dù có định làm thế nào, thì cũng phải có nhận thức về nơi này đã.

Bích Châu bà bà nhẹ nhàng xoay người lại, dừng giữa không trung. Không đổi sắc mặt, nhanh chóng quan sát hoàn cảnh.

Bà ta đã chiến đấu ở Mê Giới không chỉ một lần, hiểu rất rõ quy tắc ở đây.

Tinh Quang Thánh Lâu ở trên bầu trời xa xa cũng cho bà ta biết vị trí hiện tại.

Sùng Quang chân nhân tuân theo dặn dò của Nguy Tầm, chọn một khu vực vô cùng công bằng. Hòn đảo nổi duy nhất ở đây không thuộc về Điếu Hải Lâu, cũng không thuộc về đảo Quyết Minh.

Mặc dù theo lý thuyết mà nói thì đảo nổi đều phải đối xử bình đẳng đối với mọi tu sĩ, nhưng khác thế lực cầm quyền thì khó tránh khỏi chuyện chịu ít nhiều bất công, bất luận là ai cũng khó mà tránh được.

Mà thế lực Dương Cốc ở Mê Giới lại nổi danh bởi không thiên vị, chỉ chuyên tâm chém giết với Hải tộc.

Chỉ cần không trực tiếp khai chiến ở đảo nổi thì dù bà ta có cùng Khương Vọng đánh nhau đến mức mù mịt đất trời thì họ cũng sẽ không can thiệp.

Điều này rất tốt.

Thật sự rất tốt!

Lúc Lâu chủ quyết định đưa Khương Vọng và bà ta vào cùng một khu vực, bà ta đã dấy lên hy vọng.

Bà ta vẫn luôn rất tự tin đối với thực lực và nhiều năm tích lũy của bản thân.

Mặc dù Khương Vọng là thiên kiêu trẻ tuổi, thời gian là bằng hữu lớn nhất của hắn, hắn có rất nhiều thời gian để tích lũy, nhưng thời gian cũng chính là kẻ địch lớn nhất của hắn. Hắn hiển nhiên vẫn còn thiếu kinh nghiệm, thiếu rất nhiều.

Trên người hắn tất nhiên sẽ có một số bảo bối, những bằng hữu kia của hắn, lúc đến đưa tiễn cũng không ngừng trang bị thêm, bà ta cũng thấy rất rõ ràng.

Nhưng chẳng sao.

Tất nhiên chẳng sao cả.

Những thứ đó đều sẽ trở thành chiến lợi phẩm của bà ta. Giúp bà ta tiến gần Thần Lâm hơn chút nữa...

Vốn dĩ bà ta đã mất hy vọng, bắt đầu lại từ đầu... thật sự quá khó khăn. Nhưng nếu có thể kiếm được trên người Khương Vọng thứ gì đó mà Hải Tông Minh vẫn luôn mơ ước. Có lẽ mọi thứ đều có thể bắt đầu lại thêm một lần nữa.

Vậy đó là thứ gì? Không biết. Nhưng nhất định rất quan trọng.

Những gì bà ta nói với Trúc Bích Quỳnh trước lúc chia tay ở đài Thiên Nhai, là thật lòng. Tiếng xin lỗi kia, cũng là thật.

Nhưng tiếng xin lỗi này, không phải xin lỗi vì những chuyện trước đó, mà là những chuyện sẽ xảy ra sau này.

Bởi vì có một người trẻ tuổi, nguyện ý vì Trúc Bích Quỳnh mà lên núi đao, cắt ngang đại điển Hải Tế, điều động lực lượng đáng sợ, trước mặt những cường giả Chân Nhân, vẫn phải cứu nàng ta, tạo nên sự lãng mạn long trọng như vậy. Mà bà ta lại muốn tự tay giết chết người này.

Vì vậy mà bà ta nói xin lỗi.

Khương Vọng nói chỉ coi Trúc Bích Quỳnh là bằng hữu, nhưng bà ta không tin. Theo bà ta, đây chỉ là cái cớ cho việc Khương Vọng chọn Tề quốc nhưng không dám từ chối Điếu Hải Lâu thẳng thừng mà thôi.

Bên trong Mê Giới không có trái phải, phương hướng chỉ có thể tự mình tham khảo. Cảm ứng Tỉnh Quang Thánh Lâu cũng chỉ có thể hỗ trợ xác định một khu vực đại khái mà thôi.

Chẳng qua cảm giác như vậy cũng chẳng xa lạ gì.

Bích Châu bà bà hiểu vô cùng rõ, một hoàn cảnh "xa lạ" mới chính là hoàn cảnh xấu nhất Khương Vọng phải đối mặt. Cho dù hắn có bản đồ của đảo Quyết Minh trong tay thì cũng không thể nào lập tức loại bỏ cảm giác lạ lãm.

Giết chết Khương Vọng, phải càng nhanh càng tốt. Bởi vì cảm giác "xa lạ" có thể biến mất theo thời gian.

Bà ta chắc chắn thực lực của mình chiếm ưu thế, đồng thời cũng có năng lực nhìn ra năng lực thích ứng của thiên kiêu, không hề coi thường nội lực của những danh môn kia, những lễ vật mà những người đó tặng cho Khương vọng, có lẽ đều không hề tầm thường.

Bích Châu bà bà búng đầu ngón tay, một giọt nước bay ra, hóa thành dáng vẻ của bà ta. Còn bà ta lại hóa thành một giọt nước, ẩn ở phía sau.

Cả đảo Nguyệt Nha đều biết, trưởng lão Bích Châu dùng ngự thú là năng lực chính, hầu như chẳng bao giờ thi triển năng lực huyễn thuật trước mặt người khác. Nhưng tu hành ở Điếu Hải Lâu lâu như vậy, sao bà ta có thể không biết huyễn thuật chứ?

Trải qua năm rộng tháng dài, tích lũy của bà ta vô cùng phong phú.

Hải Tông Minh chết quá đột ngột, nhưng bà ta tuyệt đối sẽ không như vậy. Bà ta so với bất cứ ai cũng đều cẩn thận hơn, muốn ngăn chặn toàn bộ chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Bởi vì đây có lẽ là cơ hội cuối cùng của bà ta.

Đối chiếu Tinh Quang thánh lâu, cảm ứng vị trí tương đối. Giọt nước mang hình dáng của Bích Châu bà bà chọn một phương hướng, rồi nhanh chóng bay đi.

Bình Luận (0)
Comment