Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1334 - Chương 1334: Thắng Bại Khó Nói (2)

Chương 1334: Thắng bại khó nói (2)

Nguyên hình Hải Chủ của Ngư Tự Khánh có khả năng duy trì được bao lâu? Tốc độ cực hạn của gã lại có thể duy trì được bao lâu kia chứ?

Cho nên Khương Vọng liều mạng tiến sát, chính là muốn tăng thêm tiêu hao cho Ngư Tự Khánh, dựa vào việc Thanh Vân Đình liên tục không ngừng chế tạo ra Thiện Phúc Thanh Vân, làm hao tổn thể lực của Ngư Tự Khánh. Từ đó khiến cho bản thân càng chiếm được nhiều ưu thế về mặt chiến lực hơn.

Có thể nói đôi bên đều có tính toán, thậm chí còn không được phép tính toán sai lầm.

Có điều hiện tại, Ngư Tự Khánh quả thực là đâm lao thì phải theo lao.

Ngay từ đầu gã không hề lựa chọn liều mạng chém giết mà là lựa chọn tiêu hao, như vậy theo thời gian trôi qua, tiêu hao của gã cũng càng lúc càng tăng, tỷ lệ chém giết thành công ngược lại không bằng ban đầu, cho nên càng chỉ có thể cắn răng, tiếp tục dây dưa tiêu hao.

Nhưng gã lại không biết khi nào viện quân mới đến.

Ổ trong đau khổ chờ đợi, gã thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ, liệu viện quân có tới hay không đây!

Cái tên Thủy Ưng Vanh kia liệu có khả năng ôm lòng trả thù cá nhân hay không, cố ý kéo dài không? Thậm chí còn muốn lấy lý do bảo toàn thực lực đại quân, trước khi thăm dò rõ khu vực liên kết tuyệt đối không tiến quân?

Điều làm cho gã sợ hãi chính là, việc này quả thực rất có khả năng xảy ra.

Ngư Tự Khánh không hề biết rằng thật ra Khương Vọng cũng giống như vậy đều là đâm lao thì phải theo lao.

So với Ngư Tự Khánh, Khương Vọng lại càng không biết khi nào viện quân Hải tộc sẽ đến, hắn dốc hết toàn bộ sức lực ép Ngư Tự Khánh chiến đấu, muốn ở trước khi viện quân Hải tộc đến đánh chết gã.

Nhưng Ngư Tự Khánh là một đối thủ quá khó chơi, mặc dù đã bị áp chế, chặt đứt một chân, lại tiêu hao rất lớn nhưng vẫn giữ vững phòng tuyến, không cho Khương Vọng có cơ hội đánh giết.

Mà một khi viện quân đuổi tới trước, như vậy việc hắn lưu lại huyết chiến trước Giới Hà, không thể nghi ngờ đã trở thành lựa chọn hết sức ngu xuẩn. Song giờ phút này hắn lại không thể buông tay!

Hắn dùng tốc độ cực hạn ép Ngư Tự Khánh phải chiến, Ngư Tự Khánh cũng sử dụng tiêu hao kịch liệt để né tránh nhưng một khi hắn bức ra thì sẽ lập tức phải nghênh đón phản công điên cuồng của Ngư Tự Khánh. Tốc độ của hắn vốn không bằng đối thủ, sẽ lập tức rơi xuống thế hạ phong.

Cho nên hắn chỉ đành phải tiếp tục!

Giờ phút này, song phương giao chiến kỳ thật đều là cắn răng miễn cưỡng chống đỡ, chẳng qua đôi bên đều xuống tay hết sức độc ác, trên mặt không hề lộ ra một chút biểu cảm.

Đây là một trận liên quan đến thực lực, liên quan đến đấu trí, cũng liên quan đến vận may, càng liên quan đến nghị lực chiến đấu nhiều hơn.

Trước khi chưa chính thức phân rõ sống chết, không ai có thể nắm chắc thắng bại.

Chỉ thấy ấn ký mây xanh không ngừng hiện ra rồi tiêu tán, bóng dáng Ngư Tự Khánh cũng chồng vào nhau.

Ổ trước Giới Hà năm màu rực rỡ, thủy triều đen, sóng lửa, phong trảo, kiếm khí... giăng đầy khắp nơi.

Chém giết phảng phất như vĩnh viễn không có chừng mực.

"Hôm nay ngươi phải chết ở chỗ này!"

Cuối cùng Khương Vọng cũng tìm được cơ hội, một tay từ hư không gọi ra hai sợi Tù Thân Tỏa Liên, chặn ở sau lưng Ngư Tự Khánh, một cước đạp nát mây xanh, một kiếm Niên Thiếu Khinh Cuồng ngay mặt, phong bế khả năng né ra hai bên của gã, đồng thời há miệng, phun ra Tam Muội Chân Hỏa!

Bây giờ đúng là lúc mà Ngư Tự Khánh suy yếu nhất, dưới tiêu hao tốc độ cực hạn, suy cho cùng gã cũng không thể nào kiên trì hơn tiêu hao giới thuật của Khương Vọng được.

Một hơi không kịp đón đỡ, lập tức rơi vào sát cảnh.

Vậy mà gã ngược lại còn lộ ra nụ cười thắng lợi: "Thật không?"

Tiếp đó gã lộn một vòng, tùy ý để cho Tù Thân Tỏa Liên trói lại, ở trong hết thảy công kích của Khương Vọng, chọn ra một loại không có lực giết chóc nhất.

Mà trong cùng thời gian, trên Giới Hà năm màu rực rỡ, một cái cầu ánh sáng bắt ngang qua.

Viện binh đã tới!

Đầu tàu gương mẫu Thủy Ưng Vanh xông lên, mắt nhìn thấy đầu tiên chính là Ngư Tự Khánh đang bị hai sợi xiểng xích đen nhánh trói lại.

Mà Khương Vọng thì đang đạp lên mây xanh đuổi đến, huơ kiếm muốn giết.

Cùng lúc đó, trên người đột nhiên cảm nhận được áp chế, khiến cho gã âm thầm giật mình sợ hãi, nhưng cũng không kịp suy nghĩ nhiều hơn, thẳng biến thành nguyên hình Hải Chủ, vỗ cánh một cái, lập tức ngăn ở trước người Khương Vọng.

Oan gia ngõ hẹp, dũng cảm đứng lên.

Gã đang cứu Ngư Tự Khánh, lại càng tỏ rõ dũng khí, tìm về tôn nghiêm.

Vút!

Một kiếm ngang qua, hàn quang lướt qua không trung, một cái đầu người bay lên cao.

Hai mắt cái đầu kia trợn trừng, tràn đầy vẻ ngạc nhiên, sợ hãi lẫn không thể tin được!

Gã vốn không phải là đối thủ, lại chịu áp chế ở bên khu vực này, vậy mà còn hấp tấp tiến lên ngăn đón, rồi lại không phải đối thủ của kẻ địch!

Thủy Ưng Vanh xem nhẹ áp chế ở bên khu vực này, lại không ngờ Khương Vọng ác chiến hồi lâu mà vẫn còn có lực giết chóc như thết Gã biết rõ bản thân không phải là đối thủ của Khương Vọng, chỉ định cản một chút mà thôi. Chỉ cần gã cản một chút, giúp Ngư Tự Khánh tháo bỏ trói buộc là có thể một nụ cười xóa tan hận thù, rũ bớt trách nhiệm về hành động lùi bước ở trước giới Giới Hà khu vực Đỉnh Mùi.

Nhưng gã không ngờ ngay cả một xíu cũng không cản được.

Cái chết của gã cũng coi như nghẹn khuất, nhưng nhờ có một lần ngăn trở này, mười đội Hải tộc theo sát sau lưng gã đã nối đuôi nhau ra tới.

Ròng rã trăm tên Hải tộc, trong nháy mắt phủ kín vị trí phía trước Giới Hà.

Thủy Ưng Vanh tự mình chỉ ra mười đội Hải tộc này, tất cả đều là tỉnh nhuệ trong quân, Thống Soái Hải tộc sơ cấp vượt qua bốn mươi tên, còn tại tất cả đều là Hải tộc cấp Chiến Tướng.

Nhờ vào áp chế ở bên khu vực này, thực lực của toàn bộ Hải tộc đều bị áp chế ít nhất một cấp.

Mà Hải tộc cấp dưới Thống Soái, đối với Khương Vọng bây giờ mà nói, gần như có thể chém rau chặt dưa!

Một kiếm của hắn chém giết Thủy Ưng Vanh, lập tức trông thấy các chiến sĩ Hải tộc chen chúc nhau ra tới.

Những chiến sĩ Hải tộc này vô cùng dũng mãnh, cho dù đối mặt với cái chết của Thủy Ưng Vanh cũng không hề có chút sợ hãi, ngược lại tiếng hô "giết" rung trời, liều mạng vọt tới.

Khương Vọng tiến vào trong va chạm với đội ngũ Hải tộc, trực tiếp chưởng ra Bát âm Phần Hải, ở trong biển lửa giẫm lên sóng lửa mà đi, kiếm thức giao nhau đan chéo khắp nơi, liên tục chém rớt đầu người!

Hắn dựa vào tiên thuật Bình Bộ Thanh Vân, không ngừng biến đổi phương hướng, cũng không yêu cầu một lần đánh chết bao nhiêu mà là chuẩn xác chọn giết những tên Hải tộc đang nỗ lực điều khiển phối hợp thế công trong những đội ngũ khác nhau.

Bắt giặc trước bắt vua, giết người trước giết can đảm.

Bình Luận (0)
Comment