Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1528 - Chương 1528: Ta Họ Lôi

Chương 1528: Ta họ Lôi

Đợi đối phương thả lỏng kiềm chế, Khương Vọng mới lặng lẽ thu tay lại, không nhịn được hỏi: "Lão tiên sinh họ gì?"

Lão tiên sinh liếc hắn một cái: "Thế nào, muốn quay về rủ đủ bạn xấu, tới chặn cửa của lão đầu tử hả? Người trẻ tuổi bây giờ đều ra tay tàn nhẫn như vậy sao? Ta đã một bó tuổi rồi..."

"Sao có thể chứ..." Khương Vọng lau mồ hôi: "Chính là cảm thấy y thuật của lão tiên sinh rất cao mình, muốn kết một mối thiện duyên mà thôi"

Lão tiên sinh râu bạc không biết chuyển từ đâu ra một cái hòm thuốc, đặt ở trên bàn, sau đó mở ra, bắt đầu lấy các loại dược phấn khác nhau từ bên trong ra, đổ vào trong một cái chén làm từ ngọc xanh.

Miệng thì nói: "À, ta họ Lôi"

Khương Vọng đứng vụt dậy.

Sao lão tiên sinh này lại họ Lôi chứ! Cảm tình là một nhà! Phải làm sao đây? Nhất định phải đổi thái y khác!

"Lừa ngươi thôi!" Lão tiên sinh cười như đứa trẻ: "Họ Ôn"

"Vậy sao, Ôn thái y." Khương Vọng hơi buông lỏng một chút.

Lão tiên sinh nheo mắt lại, điều phối được phấn, lại như lơ đãng hỏi thăm: "Họ này của ta, ngươi không quen nhiều người sao?"

"Đúng là không nhiều lắm." Khương Vọng thành thật nói: "Chỉ biết một vị cô nương họ Ôn"

Lão tiên sinh khua khua tay trong chén ngọc, nhẹ giọng hỏi: "Ôn Đinh Lan sao, phải gọi ta một tiếng Tam gia gia"

Như vậy cũng dễ nói chuyện!

Khương Vọng vui vẻ trong lòng, trên mặt tươi cười nói: "Thật ra ll)

"chúng ta còn có một số chuyện sâu xa nữa Hắn vốn định nói bản thân có giao hảo với Yến Phủ tốt thế nào, mà Yến Phủ vừa hay lại là vị hôn phu của Ôn Đinh Lan, định nói mọi người đều là người một nhà.

Nhưng Ôn lão thái y bỗng nhiên hung hăng nói: "Ta có một châm, có thể khiến cho một người bất lực mười năm, sau này ai đám khiến cho Đỉnh Lan nhà ta không vui, ta tất nhiên sẽ cho hắn thử một lần!"

Khương Vọng lặng lẽ ngậm miệng lại.

"Đúng rồi, ngươi vừa nói chúng ta có gì sâu xa ấy nhỉ?" Ôn lão thái y hỏi.

Khương Vọng mỉm cười: "Ta là nói bắt đầu từ bây giờ, chúng ta cũng coi như là cũng có giao tình sâu xa rồi. Hôm nay được quen biết Ôn thần ý, được chứng kiến y thuật tuyệt diệu của ngài, Khương Vọng thật là có phước đức ba đời!"

Ôn thái y dùng ngón trỏ chỉ chỉ hắn, cười nói: "Đứa nhỏ này, thật biết nói chuyện!"

Nhanh chóng kết thúc đi... Khương Vọng nghĩ thầm.

Trên miệng vẫn cười nói: "Nói chuyện thành thật, làm người thành khẩn mà thôi!"

Ôn lão thái y đã điều phối dược phấn tốt rồi, ngón tay chuyển động một cái, lại lôi ra cây châm đỏ dài một thước nhọn hoắt kia ra, để trên miệng chén, một giọt máu đỏ chảy vào trong chén, vừa tiếp xúc với dược phấn, trong khoảng khắc liền hóa thành một chén dược dịch có màu trắng sữa.

Vậy mà tỏa hương thơm khắp mũi!

Ôn lão thái y tiện tay ném chén ngọc về hướng ao tắm, chỉ thấy chén ngọc này lơ lửng trên ao ngọc, dược dịch trắng như sữa đổ như thác xuống ao, hòa vào làm một thể với ôn tuyền.

Trở nên trong suốt, sáng lấp lánh, mà mùi thơm kia, cũng trở nên như có như không, mông lung mờ ảo.

Lão thái y ngoắc tay thu hồi chén ngọc, khép hòm thuốc lại, đứng lên nói: "Tốt lắm. Đi hưởng thụ thiên dục của ngươi đi"

Khương Vọng thở phào nhẹ nhõm, đang muốn đi về phía ao ngọc.

Ôn lão thái y đột nhiên quay đầu lại nói: "Yên tâm, không có thuốc bất lực đâu"

Sau đó nghênh ngang rời đi...

Lúc này mới là rời đi thật.

Chỉ để lại Khương Tước gia đứng bên ao ngọc... Tâm tình rối loạn.

Nhất thời không biết có nên đi xuống hay không.

"Thiên dục" rốt cuộc vẫn là tắm.

Có lẽ Tê đế đã nói là ban thưởng rồi thì sẽ không đến nỗi chuyện đã rồi mà còn gây thêm chuyện khác.

Vị Ôn lão thái y kia tính tình cứ như đứa nhỏ, Khương Vọng chỉ có thể... hơi hơi đồng tình với Yến Phủ.

Hắn không biết vị Triều Nghị đại phu Ôn Diên Ngọc kia là người như thế nào, nhưng vị Tam gia gia này của Ôn Đinh Lan, đúng là khó đối phó.

Lần trước người tìm đến cửa may là là chính Ôn Đinh Lan.

Nếu như đổi thành vị Ôn thái y này.

Chỉ nghĩ thôi mà đã thấy sợ chết khiếp rồi.

Hiệu quả của "thiên dục" rất tốt. Nói một cách cụ thể thì chính là so với sau khi luyện qua Tứ Linh Luyện Thể Quyết, trui luyện thể phách bằng Thạch Môn Thảo thì còn hiệu quả hơn hai phần.

Ngoài ra nguyên lực Ngũ Hành thiên phú hình như cũng tăng lên một chút, chẳng qua không nhiều lắm. Bởi hiện tại Khương Vọng đã nắm giữ hỏa hành vô cùng tinh tế nên mới có thể phát hiện ra sự thay đổi nhỏ này.

Những hiệu quả này, đã là hiệu quả tốt nhất mà tu vi và thể phách hiện tại của Khương Vọng có thể nhận được, dù sao thì những thứ đã dùng đều là những dược vật tốt nhất trong quốc khố, sau đó lại được cao nhân trong Thái Y viện định chế. Đương nhiên, được dùng những... thứ thiên tài địa bảo chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu kia, đối với những thiên kiêu xuất chiến Hoàng Hà Chỉ Hội lần này, Tề quốc đã thể hiện sự ủng hộ đây đủ.

Theo Khương Vọng, có lẽ con cháu hoàng thất trước lúc tu thành Thần Lâm, cầu được kim thể ngọc tủy, có lẽ cũng sẽ dùng "thiên dục" để bồi bổ trụ cột thân thể.

Dùng cách nói này, thì lời truyền miệng sau khi thiên dục, ngay cả Thần Lâm cũng có thể đạt được, cũng có thể miễn cưỡng dính dáng đến.

Ra khỏi cung, đón làn gió nhẹ thổi lướt đến, Khương Vọng cảm thấy cơ thể chính mình tràn đầy sức mạnh.

Loại cảm giác ngày càng mạnh mẽ này... Khiến cho người ta cảm thấy mê say.

Từ trước đến nay, hắn đều dựa vào kỹ năng chiến đấu trác tuyệt, thần thông cường đại để thắng từng trận chiến một. Nhưng thật ra trụ cột của hắn vẫn cần phải được bổ sung nhiều lắm.

Hắn tự mình khổ tu không ngừng, thứ có thể làm cũng đã làm đến cực hạn rồi. Nhưng dù sao thì vẫn có rất nhiều mặt cần được ủng hộ tài nguyên.

Giống như lần thiên dục này...

Tóm lại, trong khoảng thời gian trước khi diễn ra Hoàng Hà Chi Hội này, Khương Vọng đang không ngừng bổ sung trụ cột chứ không chỉ tự nâng cao tu vi nữa.

Qua hai ngày nữa, hắn sẽ đến Điểm Tướng đài tu hành năm ngày, không biết sẽ được vị cường giả nào chỉ điểm nữa.

Khương Vọng suy nghĩ một chút, quyết định đi chọn bí thuật hoàng triều mà hoàng đế ban thưởng.

Đến chọn một môn cần dùng, vừa lúc có thể dùng hai ngày này để làm quen một chút, nếu như lúc tu hành có đểm nào không ôn, còn có thể nhờ cường giả mà hoàng đế phái đến chỉ điểm bến mê. Đúng là sử dụng tài nguyên hợp lý.

Bình Luận (0)
Comment