Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1633 - Chương 1633: Mỗi Bên Thắng Một Nửa Thua Một Nửa

Chương 1633: Mỗi bên thắng một nửa thua một nửa

Bạch Ngọc Hà nhìn về phía Xúc Mẫn, nghiêm túc nói: "Bạch mỗ không thể đồng ý với suy nghĩ của Xúc huynh. Hôm nay ta đến đài Quan Hà này là đại diện cho Việt quốc tranh đấu cùng với anh hùng khắp thiên hạ. Sự vinh nhục của ta cũng chính là sự vinh nhục của Việt quốc. Nếu như chỉ là chuyện của mình Bạch Ngọc Hà thì ta có thể không cần mặt mũi mà tranh giành quyền lợi về cho quốc gia, nhưng hôm nay ta đại diện cho Việt quốc, ta tuyệt đối không cho phép bản thân làm chuyện làm nhục đất nước."

Đòn phản kích này lại càng ác liệt hơn.

Tại trường hợp thiên kiêu các nước tập tập hợp như thế này, thể diện của bản thân chính là thể diện của quốc gia, nếu không kẻ "bất chấp danh dự cá nhân" như Xúc Mẫn ngươi cần gì phải giải thích ở đây.

Khóe miệng Xúc Mẫn khẽ giật một cái, muốn đáp lại.

Nhưng vào lúc này, Tào Giai lên tiếng.

Người mới vừa rồi còn biểu hiện tư thái mọi chuyện không hề liên quan đến mình, lúc này lại nghiêng về phía trước nửa tấc, dẫn dụ sự chú ý của mọi người.

"Nhìn một chiếc lá là biết thu đang đến, hôm nay nhìn thấy Bạch Ngọc Hà, lòng ta như được an ủi. Từ trên người của Bạch Ngọc Hà có thể nhìn thấy sự vinh dự của Việt quốc, ta rất vui mừng. Họ thực sự đã không làm nhục lịch sử. Con người có thể không có tiền tài nhưng không thể sống mà không có sống lưng. Đất nước có thể không giàu có nhưng không thể không có tôn nghiêm. Ta đại diện cho Tề quốc, đồng ý cho những thiên kiêu bại trận hai ngày để dưỡng thương, cho những người trẻ bị thương một cơ hội nữa.ta cũng đại diện cho chính ta, hy vọng rằng Bạch Ngọc Hà có thể đường đường chính chính đạt được vị trí trong cuộc thi chính thức."

Tào Giai nói một cách đầy ẩn ý, không hề nhắc đến Hạ quốc một câu nhưng mỗi câu nói đều đang mắng Hạ quốc, không cho Xúc Mẫn bất kỳ cơ hội phản kích nào, đem thiên kiêu Hạ quốc đóng đinh vào chiếc cột ô nhục, cũng tát thẳng vào mặt của Hạ quốc.

Nói ra thì thực sự có chút cậy lớn hiếp bé.

Nhưng Tào Giai dường như không có chút gánh nặng tâm lý nào, dáng vẻ ông ta biểu hiện ra là "Lão phu dùng tâm tình niên thiếu khinh cuồng để nói chuyện, hiện tại nhiệt huyết đang rất sục sôi"

khiến Khương Vọng ngồi bên cạnh cảm thấy vô cùng xa lạ!

Quốc sư Hề Mạnh Phủ của Hạ quốc không hiểu sao hôm nay cũng không ở đây, nhưng dù có mặt thì có lẽ ông ta cũng khó có thể chen vào.

Bởi vì lúc này Tào Giai mở miệng là đang cùng Tiển Nam Khôi và Hạ Hầu Liệt thảo luận về số người tham gia cuộc so tài, nói thẳng ra là đang thảo luận về chế độ cạnh tranh của Hoàng Hà Hội. Trừ sáu cường quốc trong thiên hạ, không ai có tư cách can thiệp.

Ai mà nghĩ đến việc được hưởng phần quyền lực này, sáu cường quốc trong thiên hạ sẽ khiến hắn ta hiểu rõ thế nào là thiên hạ lục cường.

"Tào lão ca đã nói như vậy, ta đương nhiên đồng ý rồi. Cứ quyết định như vậy đi." Hạ Hầu Liệt ngáp một cái đứng dậy: "Ở đây thực sự rất nhàm chán, ta đến đây xem đánh nhau, không phải tới đây cái nhau. Tiểu Xá Lợi, ngươi đi không?"

"bi thôi!" Hoàng Xá Lợi xắn áo, đứng dậy đi theo sau Hạ Hầu Liệt.

Thực sự rất gọn gàng.

° Cuộc "đấu khẩu" ngắn ngủi của Bạch Ngọc Hà và Xúc Mẫn thực sự rất thú vị, nhưng khi bị Hạ Hầu Liệt chế giễu như vậy cũng khó tránh khỏi cảm thấy xấu hổ.

Bạch Ngọc Hà thì còn đỡ. Nhưng Xúc Mẫn bị Tào Giai nói cho không đường phản kích thì tư vị trong lòng thế nào ắt hẳn chỉ có mình hắn ta biết rõ.

Tiển Nam Khôi suy nghĩ một lát rồi nói: "Vậy đi, ta sẽ cho các ngươi hai ngày để bình phục vết thương, sau đó sẽ tuyển chọn ra vị trí cuối cùng tham gia cuộc thi chính thức"

Ngoài sáu đại cường quốc trong thiên hạ thì những quốc gia khác không thể nào không biết đã xảy ra chuyện gì, không ra mặt tức là ngầm thừa nhận kết quả. Vì vậy cuộc thảo luận giữa ba người bọn họ đã có thể được coi là quyết định cuối cùng.

Đối với toàn bộ Hoàng Hà Hội, ngày mai sẽ xác định danh sách thi đấu trận Ngoại Lâu, ngày kia sẽ xác định được danh sách trận ba mươi tuổi trở xuống không hạn chế, như vậy cũng xem như vừa vặn.

Từ "đài Thiên Hạ" quay về, Khương Vọng không nhịn được hỏi Tào Giai: "Ngài có quen biết vị đại đô đốc Hạ Hầu của Kinh quốc không?"

Hạ Hầu Liệt trái một câu Tào lão ca định đoạt, phải một câu nghe theo Tào lão ca, dáng vẻ kiểu Tào Giai sai đâu sẽ đánh đó, thật khó để người khác không tò mò về mối quan hệ của hai người.

Tào Giai nhẹ giọng nói: "Cũng được xem là người quen. Chúng ta đã từng tranh chấp vài lần ở phía sau Vạn Yêu Chi Môn, cũng từng dẫn quân đọ sức qua"

Khương Vọng hứng thú nói: "Ta nghĩ ngài đã đánh cho ông ta tâm phục khẩu phục"

Tào Giai cười đáp: "Mỗi bên thắng một nửa thua một nửa."

"Nhìn ngài khách khí kìa" Khương Vọng sốt sắng nói: "Hạ Hầu đô đốc đã bị ngài đánh cho phải gọi đại ca rồi, còn thế nào nữa!"

Tào Giai nhìn hắn nói: "Đó là vì ta lớn tuổi hơn hắn ta thôi."

"Ngài quá khiêm tốn rồi!" Khương Vọng vẻ mặt dáng vẻ "Ta lo lắng cho ngài" "Không phải là thuộc hạ của ngài mà ta nịnh hót ngài đâu, dáng vẻ vừa nãy của ngài ở trên đài thiên hạ, có thể nói là uy phong tám hướng, làm lu mờ hoàn toàn Tiển Nam Khôi. Đại tế tư của Mục quốc hay đại đô đốc của Kinh quốc đều kém xa ngài"

Tào Giai dùng ánh mắt biểu thị "Ngươi đang nịnh nọt ta" để nhìn Khương Vọng. "Kỹ năng nịnh hót của ngươi quá cứng nhắc rồi, nếu có thời gian thì luyện tập thêm chút nữa... Nói thật đi, có chuyện gì cần ta giúp phải không?"

Hoàng Hà Hội tất nhiên là công bằng, thậm chí có thể nói là cuộc tuyển chọn công bằng nhất trên thiên hạ. Bởi vì sáu cường quốc trong thiên hạ, không ai cho phép ai kiểm soát cuộc thi. Khi Tiển Nam Khôi nói "lý thuyết về chủ và khách", hắn ta đã bị quần chúng trực tiếp tấn công, đây chính là bức tranh thu nhỏ của sự tranh đấu tại Hoàng Hà Hội. Danh dự, địa vị, ảnh hưởng, cái gì cũng phải tranh, mọi phương diện đều có thể giao chiến. Mỗi thiên kiêu đều chỉ có thể dựa vào thực lực của chính bản thân mình mà giành chiến thắng, đó là điều không thể nghi ngờ.

Nhưng giữa sáu cường quốc liệu có sự ký kết ngầm gì ở đây không? Đương nhiên là có. Ví dụ, ở vòng đầu tiên của Hoàng Hà Hội, các thiên kiêu của sáu cường quốc sẽ không bao giờ gặp nhau. Ví dụ như trong danh sách năm nay. Theo thông lệ trước đó, trong ván đấu tiếp theo, Gia Luật Chỉ của Liêu quốc chắc chắn sẽ chạm trán với Hoàng Xá Lợi.

Liên minh năm nước đồng minh tất nhiên sẽ rất vui mừng, Kinh quốc khi đánh nhau cũng tuyệt đối không nương tay.

Tương tự, Tiêu Thứ của Đan quốc chắc chắn sẽ gặp Tân Chí Chăn của Tần quốc.

Vị thiên kiêu vừa thay đổi của Mục quốc kia, lúc đầu, đối thủ của hắn hẳn là Giang Ly Mộng nhưng hiện tại Giang Ly Mộng đã bại nên có lẽ sẽ chọn sang đối thủ yếu hơn.

Cảnh quốc và Ngụy quốc đối diện nhau qua Trường Hà, thiên kiêu của Cảnh quốc đối đầu với Đông Quách Báo là hợp lí. Bây giờ thiên kiêu Nội Phủ Cảnh của Cảnh quốc đã bỏ cuộc, nên có lẽ Đông Quách Báo sẽ phải đối đầu với Ân Văn Hoa của Tống quốc. Nhưng việc này cũng chưa chắc, vì các quốc gia ngoài sáu cường quốc chỉ cần không bị lựa chọn đối đầu với sáu đại cường quốc, thì sự sắp xếp các vị trí rất công bằng và ngẫu nhiên.

Như bản thân là thiên kiêu của Tề quốc, đối thủ ở vòng đấu đầu của Khương Vọng có thể là Xúc Mẫn của Hạ quốc, cũng có thể là Giang Thiếu Hoa của Thân quốc, bởi vì Thân quốc nằm ở phía bắc của Tề quốc, đi không xa về phía bắc là Đông Vương Cốc, hai bên tóm lại là có một chút quan hệ với nhau. Thậm chí cũng có thể nói chính xác là Đông Vương Cốc đứng sau lưng ủng hộ Thân quốc, để cho Thân quốc giữ vững tính độc lập ở trước mặt Tề quốc.

Nói chung ở vòng đầu tiên, đánh bại Giang Thiếu Hoa trước hay Xúc Mẫn trước thì phải xem Tề quốc muốn loại bỏ ai trước.

Khương Vọng thu lại biểu hiện cường điệu của mình, rất nghiêm túc nhìn Tào Giai nói: "Vòng thứ nhất của Hoàng Hà Hội, ta muốn đánh với Lâm Chính Nhân." Hắn nhấn mạnh: "Lâm Chính Nhân của Trang quốc."

Bình Luận (0)
Comment