Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1662 - Chương 1662: Vĩnh Dạ

Chương 1662: Vĩnh Dạ

Đô đốc kỵ binh Hạ Hầu Liệt ngồi bên cạnh im lặng nhìn nàng ta một cái.

Ý tứ trong đôi mắt vô cùng rõ ràng, ngươi đang nhìn cái gì vậy?

Ngươi đang cổ vũ cho ai? Ngươi là người nước nào hả?

Hoàng Xá Lợi phản ứng lại, vội vàng nhìn sang Trung Sơn Vị Tôn và Phạm Vô Thuật, biểu hiện mình chỉ là thỉnh thoảng bị choáng váng một chút mà thôi. Nàng ta còn giả vờ trầm trồ khen ngợi:

"Chà, chiêu này của Vị Tôn ca thật đẹp quá đi!"

Ngay khi Hạ Hầu Liệt thu hồi tầm mắt, nàng ta vội vàng đưa tầm mắt nhìn lại trận chiến của thiên kiêu hai nước Tê Mục.

Cái tên gia hỏa ngày nào cũng giả vờ có phong độ đoan chính có gì hay ho để nhìn đâu cơ chứ! Từ Kế Chiêu Nam đến Trọng Huyền Tuân...

Quả là mỹ nam tử thì nên mặc đồ trắng. Bạch y phiêu dật qủa thực là soái mà!

Thiên kiêu của Tề quốc thật sự không tôi!

Vì để có thể thoải mái thưởng thức Trọng Huyền Tuân, đến cả trận quyết đấu giữa Đấu Chiêu và Cam Trường An nàng ta cũng không xem, chỉ là một tên Trung Sơn Vị Tôn, làm sao có thể đả động đến tâm thần của lão nương chứ?

Hạ Hầu Liệt không có cách nào với nàng ta, chỉ cần cô nương này không ngang nhiên cổ vũ, ủng hộ cho thiên kiêu các quốc gia khác thì ông ta sẽ coi như không nhìn thấy.

Hoàng Xá Lợi vừa rời tầm mắt thì cục diện trên võ đài đã có sự thay đổi lớn.

Hàn quang qua lại như con thoi cùng với ánh sáng của Thiên Luân rải rác khắp cả trên bầu trời.

Trong khi cấp tốc tấn công, Na Lương dùng một chân đạp trên không trung, treo ngược người lại, sử dụng thiết trảo mãnh liệt tấn công trực diện vào mặt của Trọng Huyền Tuân. Mà Trọng Huyền Tuân cực kỳ tiêu sái khoát tay, xòe năm ngón tay ra, để ngang trước mặt, Thiên Luân chớp nhoáng trong lòng bàn tay y vừa vặn va chạm với thiết trảo.

Choang!

Tiếng kim thiết va vào nhau phát ra âm thanh vang dội.

Na Lương trực tiếp nhấc gối, không khí trước đầu gối của y ngay lập tức ngưng tụ thành hình dạng một chiếc chùy nhọn trong suốt khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường, chùy nhọn cưỡi không khí mà đi, dán tại đầu gối tấn công.

Cũng vào lúc này, toàn bộ cơ thể của Trọng Huyền Tuân, bắt đầu từ đầu trở xuống bị một sức hút mạnh mẽ kéo lên.

Mặt và cánh tay đang ngăn trước mặt của y vẫn giữ nguyên tư thế cũ, Thiên Luân vẫn còn đang ngăn đón Tinh Duyên Thiên Lang trảo của Na Lương nhưng từ cổ trở xuống lại xoay trái xoay phải hoàn toàn ngược lẽ thường.

Cả người tạo thành một góc nghiêng như thể có một bàn tay vô hình nắm lấy chân y và nhấc y lên không trung vậy.

Điều này vừa vặn có thể giúp y tránh khỏi chiêu tấn công hỗn hợp và đầy phức tạp từ thần thông Ngự Khí và chiêu lên gối của Na Lương.

Mà trong khi lực hút vẫn còn tiếp tục, Trọng Huyền Tuân sử dụng sức mạnh Trọng Huyền khống chế cơ thể, trực tiếp hoàn thành việc lật thân ngược lên.

Y vươn tay khẽ chống lên trên Thiên Luân, cả người bay trên không trung, tinh quang vây quanh thân thể y, dưới sự gia trì của Trọng Huyền lực lượng, y dẫm một cước xuống ngay trên Thiên Luấn, phát ra một tiếng vang kinh khủng.

Có điều, ngay trước lúc đó, khi Na Lương lên gối thất bại, bắp chân hắn ta đã bắn ra, giẫm lên trên không khí như trên vật chất, phát ra âm thanh trầm muộn, cả người liên tục lùi lại phía sau.

Khi Trọng Huyền Tuân đạp lên Thiên Luân thì Na Lương đã rút thiết trảo lại và thối lui rồi.

Thiên Luân giáng xuống, lơ lửng trên không trung!

Quá trình chuyển đổi phòng thủ và tấn công tuyệt vời này không chỉ diễn ra vào một thời điểm mà đang diễn ra mọi lúc. Điểm khác biệt duy nhất so với lần trước là lần này sau khi Na Lương rút lui, hắn ta không dồn sức cho đợt tấn công tiếp theo ngay.

Thay vào đó, hắn ta nhảy ra xa và giữ khoảng cách với Trọng Huyền Tuân.

Có lẽ hắn ta đã nhận ra rằng mức độ tấn công kiểu này không thể hạ gục đối thủ được.

Nên giờ khắc này, trong lúc bay ngược, ánh mắt của hắn ta lại lần nữa va chạm với Trọng Huyền Tuân đang hạ xuống.

Ánh mắt của hắn ta như sói, phát ra ánh sáng màu xanh lục, khiến cho người ta phải kinh hãi!

Trước đây, Khương Vọng đã từng nhìn thấy con ngươi màu xanh lục như vậy hơn nữa ấn tượng của hắn về đôi mắt ấy còn rất sâu sắc.

Nhưng đôi mắt màu xanh lục của Doãn Quan sau khi nhập tà khác hoàn toàn so với đôi mắt của Na Lương.

Đôi mắt của Doãn Quan sau khi nhập tà chứa đựng sự yêu dị tà ác, pha trộn bởi mọi sự ác ý.

Còn đôi mắt xanh lục của Na Lương... chỉ có sự tàn nhẫn đến tột độ.

Trong truyền thuyết về Thương Đồ Thần, có hai loại sức mạnh được đại diện bởi loài sói, một trong số đó là thần phạt, là sức mạnh của sự tàn nhẫn.

Trong giáo lý của Thương Đồ Thần Điện, cũng có truyền thống sau khi quất roi thì thả tội nhân cho sói đói ăn thịt.

Giờ khắc này, đôi mắt của Na Lương phát ra ánh sáng xanh đậm âm u.

Hai cặp răng nanh bắt đầu hiện ra dưới hàm, những chiếc răng nanh trắng toát lấp lóe ánh sáng.

Chỉ có thân hình của hắn ta là vẫn nhỏ gầy như lúc đầu.

Nhưng lúc này, cơ thể hơi cong người, như một con sói đói tiềm ẩn trong đêm tối, bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra săn thức ăn.

Sói càng gầy, càng hung ác.

Bơi vì nó đói.

Ngay lúc Na Lương nhìn Trọng Huyền Tuân, ngay lúc răng nanh của hắn ta đột nhiên lộ ra, ánh sáng Thiên Luân chói lọi bao quanh Trọng Huyền Tuân đột nhiên vụt tắt!

Tại võ đài bây giờ chỉ thuộc về hai người bọn họ, bóng tối giáng lâm.

Đây là sức mạnh đến từ môn thần thông thứ hai của Na Lương, [Vĩnh Dại.

Màn đêm đen và ánh mặt trời thiêu đốt không thể cùng tồn tại.

Có thể chắc chắn rằng, Thiên Luân của Trọng Huyền Tuân vốn đã bị hao tổn sức mạnh nhiều lần nên hiện tại nhanh chóng bị áp chế bởi sức mạnh thần thông Vĩnh Dạ của Na Lương.

Thần thông này gần giống như Vô Quang nhưng vẫn có chỗ khác biệt.

Sức mạnh thần thông Vô Quang do Bão Bá Chiêu nắm giữ là chôn vùi tất cả ánh sáng, vừa vặn tương khắc với Tư Diệu của Giang Ly Mộng. Việc ai có thể chiếm thế thượng phong thì phải xem chủ nhân của môn thần thông nào chiếm ưu thế hơn.

Nhưng Vĩnh Dạ lại có hiệu quả như tên gọi của nó, chính là chế tạo ra đêm đen lâu dài.

Thoạt nhìn thần thông này có vẻ chẳng có tác dụng gì.

Tất cả người tu hành đều có khả năng chiến đấu vào ban đêm và ban đêm không hề có tác động đáng kể nào đối với các tu sĩ siêu phàm.

Vì vậy "Vĩnh Dạ" chẳng khác nào thùng rỗng kêu to.

Nhưng bóng đêm lại tự có sức mạnh của chính mình, chỉ là không phải tu sĩ nào cũng có thể khám phá ra được.

Ví dụ là Phù Ngạn Thanh đến từ phù đảo Đinh Mùi, thần thông Lộng Ảnh của y nếu như được thực hiện vào ban đêm thì kể cả hai từ "đáng sợ" cũng khó có thể hình dung được nó.

Đây chỉ là một trong rất nhiều sức mạnh của ban đêm mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment