Keng!
Mũi kiếm trực tiếp chạm vào trên thân kích, Hạng Bắc bị đánh bật ra sau vài mét!
Bên ngoài sân, không ít người mở to hai mắt nhìn, thậm chí khó nén tiếng hoo kinh ngạc.
Đây nhưng là Thôn Tặc Bá Thể - Hạng Bắc! Thế mà lại bị một thanh kiếm đánh thối lui! Thanh kiếm này đáng sợ đến mức nào?
Không đợi mọi người hết ngạc nhiên, vị thiên kiêu Tề quốc áo xanh kia đã đạp nát mây xanh, tiến về phía trước.
Cây kích trong tay Hạng Bắc xoay chuyển, đầu cây kích được nâng lên.
Một cây kích nặng như vậy thế nhưng lại trông nhẹ như một chiếc đèn lồng trong tay hắn ta. Thế kích như đời núi đảo biển, lay động ngàn vạn dặm.
Bát Hoang Vô Hồi Kích pháp - Phân Thiên thức!
Thức này bản lĩnh vô song, Hạng Bắc tức giận trợn trừng mắt, tư thế muốn đối kháng tất cả mọi thứ, nghênh chiến tâm phương.
Trời muốn ép ta, ta sẽ lật cả trời!
Hình bóng Khương Vọng đang bước trên mây xanh mà tiến tới chợt đung đưa, bồng bềnh như cây lục bình trong gió lớn.
Từ cực kỳ dũng liệt đến cực kỳ yếu ớt, quá trình chuyển đổi thật tự nhiên, nhẹ nhàng và tuyệt vời!
Nó ở dưới thế kích dũng mãnh ngất trời này chao đảo đung đưa nhưng nhất định không chịu bị tiêu diệt. Không chỉ không bị tiêu diệt mà trong lúc vô lực lắc lư này, một đạo ánh sáng lạnh lẽo đột nhiên xuất hiện!
Thân bất do kỷ nhưng không quên chống lại!
Một màn đối đầu tuyệt vời như vậy làm cho khán giả xem như mê như say.
"Một kích này có vẻ yếu hơn, đây không phải thực lực của Hạng Bắc. Thương thế của hắn ta quá nặng đến mức không thể áp chế nổi Thôn Tặc Bá Thể nữa rồi sao?" Trong đám đông đội ngũ của Sở quốc đang xem trận đấu trên võ đài, một người trẻ tuổi nhíu mày nói.
Sau đó hai bóng người đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của hắn ta, lông mày hắn ta dãn ra, ngạc nhiên nói: "Thuấn Hoa, Quang Thù, sao hai ngươi cũng ở đây?"
Khuất Thuấn Hoa vẫn giữ chặt tay Tả Quang Thù bằng một tay, tay kia thì đặt ngón trỏ lên môi: "Suyt" Sau đó nàng bước lên vài bước ngồi bên cạnh người vừa mới nói, có thể thấy giao tình không tệ.
Tả Quang Thù để mặc nàng ta kéo mình, thuận thế ngồi xuống, mắt vẫn dán chặt vào võ đài, hoàn toàn quên mất chính bản thân mình.
Trong hiện thế, ở nơi như Hoàng Hà Hội này tận mắt thấy Hỏa Giới nở rộ, khiến người đã diễn luyện Thủy Giới thuật hồi lâu là y, nhất thời trở nên ngây ngốc.
Môn thuật pháp này quả thực lá quá tinh diệu, quá sinh động, càng nghĩ về nó càng cảm thấy rằng nó có tiềm năng vô hạn.
Trong mắt mọi người ngoài võ đài, lực công kích của Hạng Bắc đã không còn tốt như trước, họ cho rằng là do chấn thương của Hạng Bắc gây ra. Nhưng có lẽ chỉ mình Hạng Bắc mới có thể cảm nhận được sự khó khăn trong đó.
Đúng là thần hồn của hắn ta đã bị thương nặng nhưng trong trạng thái Thôn Tặc Bá Thể, thương thế này có thể bỏ qua, không đáng để ý tới. Nó chỉ hạn chế thủ đoạn về phương diện thần hồn chứ không ảnh hưởng đến việc hắn ta phát huy những phương diện khác - vấn đề này cũng không là gì, hắn ta cũng sẽ tuyệt đối không cố gắng xông vào Thông Thiên Cung của Khương Vọng một lần nữa, mà chỉ lấy Long Ma Diễn Binh Đồ tăng cường khả năng chiến đấu của mình mà thôi.
Tuy nhiên toàn bộ Hỏa Giới đang chống lại hắn ta và đàn áp hắn ta. Thôn Tặc Bá Thể đang làm suy yếu loại áp chế này nhưng Hạng Bắc vẫn có thể cảm nhận được áp lực nặng nề trong làn khói đen đang kéo dài kia.
Hắn ta không thể tưởng tượng được bản thân có thể tồn tại bao lâu trong Hỏa Giới này nếu không có Thôn Tặc Bá Thể. Cảm giác này giống hệt lấy Đơn Ky Nhập Trận Đồ xâm nhập Thông Thiên Cung lần ấy. Trời nghiêng đất lệch, toàn thế giới đều là kẻ thù của hắn ta!
Cảnh ngộ có thể tương tự nhưng Hạng Bắc lại không chấp nhận chiến quả lần ấy lại tái hiện.
Đối mặt với thế kiếm kinh thiên động địa của Khương Vọng, Hạng Bắc buông lỏng Cái Thế kích!
Cùng lúc đó, làn khói đen lượn quanh nâng cơ thể cao hai trượng của hắn ta trên không trung, Cái Thế trọng kích treo trước mặt.
Bóng áo xanh kia đã thong dong bước tới.
Hạng Bắc hợp hai tay lại với nhau!
Sau lưng hắn ta, thoáng hiện lên một hư ảnh người chín đầu thân thim.
Mà ở trước người hắn ta, một tòa băng sơn đột nhiên mọc lên từ mặt đất!
Trong Hỏa Giới, trong tình huống Thủy nguyên bị rút hết hoàn toàn, rút băng sơn từ đất lên!
Nếu như không có Thôn Tặc Bá Thể "Nội Tặc Vô Tử" thì hắn ta đã không thể làm được điều này.
Tòa băng sơn này được gọi là "Bắc Cực Thiên Quỹ"
Thuật này cũng được đặt tên theo một ngọn núi.
Theo truyền thuyết, thần điểu Cửu Phượng sống ở ngọn núi nổi tiếng này.
Thuật pháp Sở quốc đứng đầu thiên hạ, tại cấp độ Nội Phủ, thuật pháp này có sức mạnh phòng ngự mạnh nhất.
Tòa băng sơn này dường như đang chống đỡ bầu trời của Hỏa Giới, tất nhiên nó cũng tiến hành cuộc đối kháng kịch liệt với Hỏa Giới.
Một kiếm mang theo sự giãy dụa trong phiêu bạt của Khương Vọng đâm vào Bắc Cực Thiên Quỹ, tạo thành một âm thanh giòn giã.
Trường Tương Tư mang theo tuyến lửa đâm vào Bắc Cực Thiên Quỹ một tấc, Khương Vọng liền ngay lập tức rút kiếm ra!
Một tấc mà Trường Tương Tư đam vào Bắc Cực Thiên Quỹ này đã để Khương Vọng cảm nhận được sự phòng ngự mạnh mẽ của tòa băng sơn này.
Hắn nhanh chóng quyết định dừng thế Thân Bất Do Kỷ, thay đổi chiêu thức kiếm.
Ánh sáng lạnh lẽo le lói.
Sau Thân Bất Do Kỷ, hắn liên tiếp tung ra hai kiếm.
Một thanh kiếm cắt ngang gọn gàng, còn một thanh kiếm thì đâm thẳng về phía trước!
Danh Sĩ Thất Vọng!
Niên Thiếu Khinh Cuồng!
Hai kiếm thức Nhân Đạo đã đạt được sự thăng hoa này, dưới sự gia trì của hỏa giới, rốt cuộc mạnh bao nhiêu?
Diễm tước bay xoáy, Diễm Hoa nở rộ trong Hỏa Giới, băng sơn lạnh lẽo, cứng rắn đột ngột mọc từ mặt đất lên, đứng sừng sững.
Giữa thiên địa xẹt qua một lằn ngang.
Trên tòa băng sơn tưởng như bền chắc không thứ gì có thể phá vỡ kia kia, các vết nứt xuất hiện như màng nhện... và sau đó, một lỗ hổng được mở ra!
Bùm!
Bắc Cực Thiên Quỹ đã sụp đổi!
Nhưng trong trận chiến của các thiên kiêu, thường đều có thủ đoạn.
Trong khi ngăn chặn đối thủ bằng Bắc Cực Thiên Quỹ, Hạng Bắc cũng không hề nhàn rỗi.
Hắn ta đứng trên tòa băng sơn, nhún người và phi thẳng lên bầu trời.
Ổ trong Thông Thiên Cung của Khương Vọng, hắn ta không chiến thắng được trận đấu về mặt thần hồn, trong Hỏa Giới cũng không cách đánh bại được Khương Vọng.
Bởi vì lực lượng thiên địa bất đồng, tất cả thiên địa lúc này đều là kẻ thủ của hắn ta.
Bây giờ hắn ta phải thừa nhận rằng, đối với một đối thủ như Khương Vọng, hắn ta không bao thể nào dùng sức mạnh áp đảo để chiến thắng. Vì vậy hắn ta phải rời khỏi địa hình bất lợi này.
Thế nhưng Hỏa Giới này sinh động và tràn đầy sức sống, tự tạo thành một thể, vận hành đồng nhất, cho dù có sự hỗ trợ của Long Ma Diễn Binh Đồ thì trong thời gian ngắn, hắn ta cũng không thể tìm ra sơ hở nào.
Vậy nên hắn ta lựa chọn cường công.