Ổ trong thế giới hiện thực vô ngần rộng lớn, cô đơn chỉ có sáu quốc gia bá chủ cùng tồn tại. Tự xưng là nước mạnh trong thiên hạ, khống chế cả thiên hạ.
Biết bao hùng chủ minh quân, anh hùng hào kiệt đều không thể thay thế.
Ngươi chẳng có binh hùng tướng mạnh, chỉ biết nói miệng mà cũng muốn phục quốc?
Bảo tàng kia cũng thật buồn cười, thế giới tu hành chuyển biến từng ngày, kho tàng bí thuật của cường quốc nào trên đời này không đổi mới mỗi đời?
Các ngươi tích cóp nhiều bí pháp như vậy, đã có hơn phân nửa quá hạn rồi hiểu không? Còn có hơn một nửa, cũng không kiên trì được mấy năm. Chỉ có một số ít có thể dùng tạm.
Hơn nữa giống như Đại Ngũ Hành Hỗn Thiên Bộ, sau khi bắt đầu học mới biết được thuật pháp này phức tạp lại yêu cầu cực đoan, không bị đào thải mới là lạ. Sau một trăm năm nữa, phỏng chừng tuyệt đối không có khả năng tu luyện thành công.
Giờ này ngày này, muốn chạy đi đâu tìm gió Đại Ngũ Hành thuần túy? Nếu không phải Đặng thúc......
Chỉ vất vả Đặng thúc.
Trước khi chết, ngươi để lại một bức di thư, viết một câu "chớ quên ý chí của bậc cha chú" thì ta phải dùng cả đời đi chịu chết.
Trước khi bản thân đi chịu chết, phải sinh ra một đứa trẻ để lưu lại dòng dõi, để con cháu đời sau tiếp tục đi chịu chết.
Giống như ngươi, giống như cha ngươi, giống như ông nội ngươi.
Cút đi!
Ngay cả mặt mũi ngươi như thế nào, ta cũng chưa từng nhìn thấy!
Trước khi nhìn thấy ngón tay bị đứt kia, Triệu Nhữ Thành ở trong lòng luôn luôn nói với mình như thế. Dùng lời này để đối kháng với ràng buộc máu mủ không thể hiểu được, đối kháng với trói buộc gọi là "nỗi hận của tổ tông, huyết thù của năm đời"
Y trời sinh thông minh, không muốn tiếp tục cái gọi là "Sự nghiệp" vô vọng, càng không muốn trở thành ý chí kéo dài của người chết.
Y muốn sống cho chính y, cho dù là sống "không có ý nghĩa".
Cuộc đời cần gì có ý nghĩa?
Y không có tương lai, càng nổi bật thì chết càng nhanh, chi bằng sống mơ màng hồ đồ, có thể hưởng thụ một ngày là một ngày.
Đặng thúc cũng chưa bao giờ yêu cầu y làm việc gì, tôn trọng tất cả lựa chọn của y...
Nhưng là khi nhìn thấy ngón tay đứt kia, hết thảy đã khác.
Y quá mức thông minh thế cho nên không thể tin tưởng bản thân.
Không có cách nào vĩnh viễn mang hy vọng trong lòng giống như những "kẻ ngốc" kia.
Nhưng rốt cuộc y đã khắc sâu hiểu được như thế.
Trốn tránh không có tác dụng gì.
Giờ phút này kiếm khí màu vàng đen bơi lội trong tay y, ánh sáng đẹp cực kỳ.
Phần lớn mọi người ở đây chỉ nhận ra nó là một loại cách dùng độc đáo của Canh Kim kiếm khí, lại không phát hiện ra nền tảng của nó.
Kỳ thật nó có một cái tên dễ nghe, đó là...
"Thước Kiều Tiên"
Khi đánh nhau với Ân Văn Hoa, thuật pháp này căn bản không bị ép lộ ra gương mặt thật.
Chỉ có thiên kiêu của quốc gia bá chủ như Hoàng Xá Lợi mới có đãi ngộ này.
Hiện tại, y muốn cho thiên hạ biết.
Ánh sáng xanh bao phủ Diễn Võ Đài tản ra như dòng nước. Dư Tỷ đã tuyên bố bắt đầu chiến đấu.
Triệu Nhữ Thành lập tức giơ tay đẩy về phía trước!
Cường giả tranh chấp, tranh từng giây phút.
Hoàng Xá Lợi đã khởi thế, nhưng Canh Kim kiếm khí của Triệu Nhữ Thành đã tới rồi!
Trăm ngàn kiếm khí màu vàng đen sau khi rời khỏi tay hắn ta biến thành Kiếm Thước (1) màu vàng đen, mỗi một con Kiếm Thước đều ngậm đuôi của con Kiếm Thước phía trước. Mỗi một lần ngậm đuôi đều chợt tăng tốc.
(1) Kiếm Thước: Chim hỉ thước tạo ra từ kiếm khí.
Liên tiếp đầu đuôi như thế, Kiếm Thước tạo thành cầu.
Kiếm Thước màu vàng đen liên tiếp thành cầu, cơ hồ vừa rời khỏi tay của Triệu Nhữ Thành đã rơi xuống người Hoàng Xá Lợi, nhanh nhẹn đến thế!
Cái gọi là kiếm khí thành tia, kiếm khí ngưng kiếm, kiếm khí như mưa tên kim bay đều chẳng qua là cách sử dụng đơn giản.
Điểm huyền diệu chân chính của Thước Kiều Tiên Canh Kim kiếm khí chính là Thước Kiều Tiên!
Chiêu thức này có một tên gọi là "Một năm một hồi cầu Hỉ Thước, cả đời chỉ thấy một chiêu này."
Bởi vì sau khi nhìn thấy chiêu này, cái gọi là "cả đời" đã kết thúc.
Kiếm này nhanh tới cỡ nào?
Khương Vọng ở dưới suy nghĩ, đó là tướng quân già tuổi xế chiều vung kiếm, bước chân đạp lên mây xanh cũng không nhanh bằng kiếm này!
Một kiếm này nhanh tới mức...
Hoàng Xá Lợi vừa mới nâng lên tay, Hàng Ma Xử tên là Phổ Độ trong tay mới giơ lên phần đầu thì cầu Hỉ Thước đã đến.
Nó không chỉ xuyên qua khoảng cách, còn xuyên qua khí cơ bao phủ người Hoàng Xá Lợi, xuyên qua không gian để cho nàng phản ứng.
Người xem cơ hồ ngừng hô hấp.
Thiên kiêu của Mục quốc sắp dùng một chiêu giải quyết đối thủ!
Mà việc này...
Đương nhiên không có khả năng.
Cơ hồ là đồng thời với khi nhìn thấy cầu Hỉ Thước, một viên đá quý hình trứng màu xanh biếc chợt thoáng hiện lên trong đôi mắt đen bóng của Hoàng Xá Lợi.
Đó là thần thông Bồ Đề.
Rất nhiều người Kinh quốc đều biết thần thông này của Hoàng Xá Lợi, đương nhiên thiên kiêu của các quốc gia khác cũng không lạ gì tình báo này.
Thần thông này có tác dụng "mở ra trạng thái giác ngộ"
Vừa có thể dùng để tu hành, vừa có thể dùng để chiến đấu.
Như thế nào là "giác ngộ"?
Lúc nào cũng thanh tỉnh, có hiểu biết nhận thức mới về vạn vật vạn sự.
Nói thẳng là khi sử dụng thần thông Bồ Đề, phản ứng chiến đấu, lý giải chiến đấu, nắm chắc chiến cơ,... của Hoàng Xá Lợi được tăng lên về mọi mặt!
Mới nhìn thấy cầu Hỉ Thước, đã thấy cầu rơi xuống trước người.
Mà Bồ Đề vừa xuất hiện, vạn sự rõ ràng.
Hoàng Xá Lợi quay cuồng Hàng Ma Xử, đôi tay nắm tay cầm của Hàng Ma Xử, mạnh mẽ không chút do dự đâm mũi nhọn ba cạnh xuống trước người!
Quá nhanh, quá quyết đoán!
Cơ hồ là cùng lúc với khi cầu Hỉ Thước kéo dài tới, Phổ Độ Hàng Ma Xử của nàng cũng đã đâm xuống.
Mà mũi nhọn sắc bén chính xác đâm trúng vào thân một con Kiếm Thước cách xa ba thước trước người nàng, khiến nó dập nát vỡ tan biến thành kiếm khí vô chủ.
Tại sao nói cú đâm này chính xác?
Bởi vì con Kiếm Thước này vừa hay là trung tâm của cả cây cầu Kiếm Thước, cũng là điểm mở đầu đợt tiến công tiếp theo mà Triệu Nhữ Thành đang ấp ủ. Nói cách khác, bước biến hóa tiếp theo của cầu Hỉ Thước đã bị ngăn chặn từ trước khi xảy ra.
Mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng cầu Kiếm Thước đẹp đẽ hoa lệ kia xuyên qua không gian mà đến.
Áo bào màu vàng tươi sáng mắt bay ở sau lưng, đôi tay Hoàng Xá Lợi cầm Hàng Ma Xử vừa đâm ở trên cầu Kiếm Thước kia, thân mình cực kỳ khỏe mạnh xinh đẹp.
Ánh sáng màu vàng đen của cầu Kiếm Thước cùng với màu da nâu sáng của nàng ánh lên rạng rỡ.
Mà cây cầu Kiếm Thước đẹp đẽ lóa mắt từ từ tan vỡ trước mặt nàng.