Trường Tương Tư trực tiếp bị đụng xoay hướng lên trên, kiếm phong chệch hướng, chém vào thịt nửa tấc mới dừng.
Đây là lần đầu tiên từ khi được đúc ra, Trường Tương Tư làm chủ nhân bị thương, uống máu của kiếm chủ.
Mũi kiếm búng ra một giọng nói yếu ớt run rẩy.
Dường như nó đang đau khổ gào thét!
Mà cả người Khương Vọng, cũng lại bị chém bay đi một lần nữa, từ đầu này của diễn võ đài bay về một đầu khác.
Trên thực tế Tân Chí Trăn cũng đang kinh ngạc.
Hắn ta kinh ngạc bởi đã đến lúc này rồi mà sao Khương Vọng vẫn có thể cản được đao của hắn tat Hắn ta đã nhanh vượt giới hạn, mạnh ngoài giới hạn rồi, phải nên dùng một đao liền kết thúc cuộc chiến, nhưng ngay cả hai đao liên tiếp cũng không thể hoàn toàn thành công.
Triệu Nhữ Thành yên lặng nhìn diễn võ đài, bình tĩnh nhìn...
Một câu thảo phạt không hợp quy củ kia của Khương Vọng, đã sớm khiến y đỏ tròng mắt!
Khương Vọng liêu diêu trong ánh đao của Tần Chí Trăn lại càng khiến y hận không thể dùng bản thân chịu đựng thay.
Y rõ ràng đã rất nỗ lực, không ngờ lại vẫn phải chịu đựng sự vô lực giống như lúc ở thành Phong Lâm. Ố Biên Hoang đã giết biết bao Âm Ma, ngay cả y cũng đếm không hết. Nhưng vì sao hôm nay, y vẫn là một kẻ bại trận, không thể nào gánh vác tất cả?
Ngay lúc này, y chợt thấy, trên diễn võ đài, Tần Chí Trăn đang hiển hóa chân thân Diêm La Thiên Tử kia, bỗng nhiên thân hình nghiêng một cái, suýt nữa thì vấp ngã. Miện phục Diêm La Thiên Tử trên người hắn ta trong lúc hoảng hốt cũng hơi ảo hóa một chút.
Xung quanh người kia rõ ràng đã nổi lên gợn sóng giữa ảo và thật Ánh mắt Triệu Nhữ Thành sáng rực lên.
Y sao có thể không nhận ra, việc này đại biểu cho cái gì chứ?
Sức mạnh thần thông Luyện Hư của Tần Chí Trăn, đã khô cạn rồi! Hắn ta không thể nào khống chế sức mạnh hư không, không thể nào ổn định mối liên hệ nữa.
Chờ đến khi nó hoàn toàn khô cạn, thì thần thông Diêm La điện của hắn ta, sẽ hoàn toàn bị ngăn cách bên ngoài hư không, không thể nào liên hệ với hắn ta được. Nói cách khác, hắn ta sẽ bị mất đi trạng thái chân thân Diêm La Thiên Tử!
Khán giả ngồi trên khán đài tròn, vốn tưởng rằng hết thảy thắng bại đã kết thúc, lúc này lại lần nữa trở nên hồi hộp.
Chẳng lẽ đây chính là điểm xoay chuyển trận đấu này sao?
Khương Vọng vẫn luôn không chịu buông tha việc vùng vẫy, rốt cuộc hắn đã giãy dụa ra ánh sáng nhạt, chờ đến lúc thần thông Luyện Hư của Tần Chí Trăn bị hao hết.
Trên diễn võ đài, Khương Vọng lại bị chém bay lần nữa, đang hộc máu kia cũng đã nhạy bén nhận ra cơ hội.
Khán giả có thể nhìn thấy, thì hắn đang tham chiến sẽ càng thấy nhiều hơn, càng cẩn thận hơn.
Cho dù là lúc vô lực nhất, hắn cũng đang cực khổ tích góp "hiểu biết", tìm cơ hội chiến thắng.
Cho nên lúc này, người dưới đài vừa chấn kinh thì người trên đài đã hành động.
Lúc cơ thể vẫn còn đang bay ngược, đã đột nhiên lộn một vòng, bay về phía Tần Chí Trăn!
Bởi vì không toàn lực đỡ đòn, nên cơ quan nội tạng cũng đã bị tổn thương.
Nhưng ngay cả lông mày hắn cũng không nhăn một cái, trong mắt tìm không thấy nửa điểm đau đớn.
Người kia tung kiếm, thế đến rào rạt, chỉ nguyện sống chết, tuyệt không quay đầu.
Lão Tướng Trì Mộ kiếm!
Bi tráng nhất, dũng mãnh kịch liệt nhất.
Trực tiếp nhất, cũng quyết tuyệt nhất!
Khương Vọng mang theo kiếm, trong nháy mắt đã đến gần.
Chỉ thấy Tần Chí Trăn đột nhiên đứng vững, hờ hững nhìn về phía hắn.
Từ huyệt thiên linh, xuất hiện một quả cầu ánh sáng không màu.
Quả cầu ánh sáng này chập chờn, hư hư thực thực.
Trong đó có hàng vạn hàng nghìn tia sáng, mỗi một tia sáng dường như cũng có một câu chuyện thâm thúy, đáng để tìm tòi nghiên cứu, đương nhiên cũng khiến cho người ta mê say.
Là thần thông, Vạn Hóa!
Thứ được gọi là "Vạn hóa tùy tâm."
Thần thông này, có thể dùng ánh sáng thần thông, hóa thành bất kỳ loại sức mạnh nào.
Không chỉ là chân nguyên, thuật pháp, kiếm khí...
Mà còn cả thần thông!
Bên trong quả cầu ánh sáng không màu kia, tia sáng loạn chuyển, trong khoảnh khắc liền quay về, hóa thành ánh sáng hư hư thực thưc, bao phủ khắp người Tần Chí Trăn, truyền vào trong hạt giống thần thông Luyện Hư!
Miện phục Diêm La Thiên Tử trên người hắn ta, phút chốc đã trở nên chân thực như lúc ban đầu.
Gợn sóng hư không và hiện thực quanh người hắn ta ngay lập tức bình phục.
Mà hắn ta, đưa tay ra chính là bổ xuống một đao!
Kengt Khương Vọng đang nhanh chóng đâm đến với khí thế mãnh liệt, nửa đường liền gấp gáp thu kiếm, lại lần nữa bị một đao kia chém bay!
Lần này, ngay cả ấn ký Bình Bộ Thanh Vân cũng không còn thấy rõ nữa.
Nơi khán đài Tân quốc, Cam Trường An thầm thở dài một hơi.
Thế này...
Cho dù có bị Khương Vọng bức bách thế nào, thì một người như Tần Chí Trăn cũng không nên phạm phải một sai lầm như vậy mới đúng.
Thần thông cuối cùng mà Tần Chí Trăn che giấu, hóa ra lại là Vạn Hóa...
Đây là chuyện mà trước đây y chưa từng biết.
Đúng là một thủ đoạn khiến cho người ta tuyệt vọng mà.
Đánh một trận này xong, Khương Vọng này của Tề quốc, không biết phải mất bao lâu mới có thể khôi phục lại đạo tâm. Có lẽ từ đây sẽ không gượng dậy nổi cũng chưa biết chừng!
"Con hy vọng hắn nhận thua sao?" Đang quan sát trận đấu, Diệp Lăng Tiêu bỗng nhiên truyền âm hỏi.
"Con nghĩ huynh ấy sẽ không nguyện ý." Diệp Thanh Vũ đáp vô dùng bình tĩnh.
"Yên tâm đi." Diệp Lăng Tiêu nói: "Chỉ cần hắn không chủ động tìm đường chết, cường giả Diễn Đạo đủ để bảo vệ cái mạng nhỏ của hắn"
Vạn Hóa thần thông vừa xuất hiện, thứ được gọi là "cơ hội xoay chuyển" kia cũng đã bị xóa sạch rồi.
Tần Chí Trăn dùng sức mạnh cơ hồ không có chút nhược điểm nào của mình để tuyên cáo sự kinh khủng của mình đối với mọi người ngồi ở đây!
Cho dù là ở một nơi hội tụ vô số thiên kiêu như Quan Hà Đài, thì hắn ta mới là một trong những người tỏa sáng nhất!
"Ta cảm tạ ngươi."
Sau khi trải qua một khoảng thời gian dài trên đài diễn võ, Tần Chí Trăn hờ hững nói.
Ngữ khí của hắn ta có lẽ trang trọng hơn, nhưng dưới trạng thái chân thân Diêm La Thiên Tử, hắn ta nói gì cũng đều lộ vẻ rất lạnh lùng.
Lời hắn ta nói với Khương Vọng, giống như những câu thường được nói... bởi những thiên kiêu từng đứng trên đài diễn võ này từ trước đến nay.
Hắn ta dùng làn điệu cố hữu kia, chậm rãi nói: "Cảm ta ngươi đã mang đến cho ta những thể nghiệm chiến đấu ưu việt"
Thần thông Vạn Hóa cuối cùng đã bổ sung hoàn chỉnh cho sức mạnh của thần thông Luyện Hư, cho nên hắn ta giơ đao lên, muốn cho trận chiến này một kết cục cuối cùng: "Thứ ngươi nhìn thấy hiện giờ, chính là lúc ta mạnh nhất, không hề giữ lại.
Ta nghĩ, bất luận trải qua bao năm thang, ngươi cũng sẽ cảm thấy vinh dựt"