Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1856 - Chương 1856: Thảo Luận Về Công Và Tội (2)

Chương 1856: Thảo Luận Về Công Và Tội (2)

Phi chiến chi tội dã (1).

Ở trong mắt của những người quan sát thờ ơ lạnh nhạt bên ngoài, trong lần giao phong này, việc Trọng Huyền Thắng đã thể hiện ra năng lực chính trị của chính bản thân hắn ta, hay khả năng điều động tài nguyên chính trị của Trọng Huyền Gia đều khiến cho người khác cảm thấy kinh ngạc.

Hóa ra không biết từ lúc nào, con cờ chỉ tạm thời được kéo lên để quở trách Trọng Huyền Tuân, đã vô cùng chắc chắn đứng vững tại vị trí của nó rồi. Khả năng khống chế tài nguyên chính trị có liên quan đến Trọng Huyền Gia của hắn ta quả thực đã vượt qua cả Trọng Huyền Tuân!

Nói cách khác, trong nội bộ Trọng Huyền Gia, nếu như trong tình huống Trọng Huyền lão gia tử không mở miệng tỏ thái độ, thì đại đa số người sẽ ủng hộ Trọng Huyền Thắng, cho dù đối thủ của hắn ta có là Trọng Huyền Phong Hoa đi chăng nữa.

Thực ra tình thế này sớm đã có đầu mối, chẳng qua là nhờ vào lần này mới khiến người ta nhìn thấy rõ ràng hơn mà thôi.

Sau khi Trọng Huyền Thắng tách ra mỏi các mối làm ăn tư nhân của Trọng Huyền Tuân, hắn ta đã sớm tiếp xúc ràng buộc với rất nhiều gia lão, nhanh chóng bố trí thế cục ở hải ngoại, hoàn toàn ngăn cản sức ảnh hưởng của Trọng Huyền Tuân ở vùng trời này.

Sau khi Trọng Huyền Tuân mạnh mẽ xuất quan, cơ hội lớn nhất để y có thể lật ngược ván cờ này chính là ở Hoàng Hà Hội. Y cũng rất tỉnh táo, khi y đã hoàn toàn hiểu rõ được thế cục, bèn không làm bất kỳ chuyện dư thừa nào, chỉ toàn tâm toàn ý để chuẩn bị cho cuộc tranh tài ở Hoàng Hà Hội, y kể ra cũng đã thực hiện việc này rất tốt.

Nhưng thực sự đáng tiếc, y lại gặp phải Đấu Chiêu, mà người đạt được vị trí thủ khoa lại chính là Khương Vọng người cùng phe với Trọng Huyền Thắng, tất cả mọi hào quang hay vinh dự đều thuộc về Khương Thanh Dương.

Ở trong suy nghĩ xủa không ít người thì, lần giao phong này của Trọng Huyền Thắng với Trương Vệ Vũ, nếu nói là vì bảo vệ Khương Vọng, ngược lại lại giống như đang biểu diễn thực lực bản thân hắn ta nhiều hơn. Nhờ vào lần thể hiện này, dù là Khương Vọng có xảy ra chuyện, thì hắn ta vẫn lấy được phần lớn sự ủng hộ từ Trọng Huyền Gia.

Mà ở trong mắt những người bằng hữu như Lý Long Xuyên hay Yến Phủ thì thứ bọn họ nhìn thấy lại là thế cục nguy hiểm của Khương Vọng.

Trương Vệ Vũ lại đối với Khương Vọng cạn tào ráo máng, nhìn chằm chằm vào trấn Thanh Dương không thả, thật giống như là y cực kỳ chắc chắn rằng ở nơi đó sẽ có cái gì đó có thể giúp y đánh thẳng vào điểm yếu của Khương Vọng vậy.

Bên ngoài trấn Thanh Dương đã sớm bị phong tỏa. Nếu như thực sự có vấn đề gì, thì không thể làm cách nào để ẩn núp hoặc dời đi được.

Vào trong thời điểm này mà còn đến gần Khương Vọng thì quả thực có một chút nguy hiểm.

Hai người bọn họ vì quá lo âu nên mới tới cửa uống một ly này, xem xem một chút chính mình có thể làm gì.

Trọng Huyền Thắng ngậm miệng cực chặt, một câu cũng không tiết lộ, nhưng chỉ cần nhìn thái độ ung dung tự tin của hắn ta thì cũng đã biết rõ đáp án rồi.

“Yến huynh, chuyện của Khương Vọng, huynh thấy thế nào?” Lý Long Xuyên hỏi.

Yến Phủ cười nói: “Khương Vọng là dạng người như thế nào, huynh phải tự hỏi chính mình chứ không phải là ta.”

Lý Long Xuyên nói: “Ta dĩ nhiên biết hắn là dạng người như thế nào, nhưng ý ta là ta muốn hỏi về chuyện của hắn kìa.”

“Có một vài lời Trọng Huyền Thắng nói rất đúng, bây giờ Khương Vọng không có ở Tề quốc, hình tượng của hắn giờ để mặc cho người khác đánh giá. Nếu như huynh thật sự muốn biết chân tướng của chuyện này, nếu không ngại thì sau này có thể trực tiếp hỏi hắn.” Yến Phủ nhìn hắn ta nói tiếp: “Ta nghĩ là hắn sẽ không lừa gạt huynh đâu.”

Lý Long Xuyên thở dài một hơi dài nhẹ nhõm nói: “Huynh nói đúng !”

Yến Phủ chẳng qua là mỉm cười.

Một lúc sau, Lý Long Xuyên lại hỏi: “Huynh nói xem, trong trấn Thanh Dương rốt cuộc là có cái gì nhỉ?”

Yến Phủ cười nói: “Ta nghĩ Trương Vệ Vũ cũng quan tâm cái vấn đề này giống như huynh vậy.”

“Ý của huynh là...”

“Trước khi tới đây ta còn đang hoài nghi, nhưng bây giờ đã rất chắc chắn. Bất kể Trương Vệ Vũ có tra được cái gì, có bao nhiêu thông tin có nguồn gốc chính xác, thì cũng chỉ đang làm đúng theo ý của Trọng Huyền Thắng mà thôi.” Yến Phủ giọng mang ý khen ngợi: “Ngay cả huynh cũng cảm thấy lo lắng như vậy, Trương Vệ Vũ khẳng định là có lòng tin mười phần. Nhưng y đã được định trước là sẽ không thu hoạch được gì rồi.”

“Chẳng lẽ Trương Vệ Vũ lại dễ lừa gạt như vậy?” Lý Long Xuyên nhíu mày nói: “Nhất định là y đã nắm được đầu mối trọng yếu nào rồi thì mới dám huy động một lực lượng lớn như vậy chứ.”

“Đây mới chính là bản lĩnh thực sự của Trọng Huyền Thắng.” Yến Phủ nhưng là trông vô cùng ung dung: “Chúng ta cứ mở to mắt mà đợi xem đi.”

Yến Phủ lại suy nghĩ một chút, sau đó hỏi: “Có muốn đánh cuộc một ván không?”

Lý Long Xuyên quả quyết lắc đầu: “Ta không đánh cuộc với huynh đâu. Ta mà thua thì cực kỳ đau khổ, huynh mà thua thì lại không đau không nhột, đây chả phải là cuộc đáng cược công bằng gì cả.”

“Ha ha ha.” Yến Phủ cười lớn, bỗng nhiên nói: “Đến rồi!”

Lý Long Xuyên vén rèm muốn đi ra ngoài, nhưng hắn ta lại nhìn thấy đám đông rộn ràng náo nhiệt trên đường lớn, ngơ ngác hỏi: “ Đến đâu rồi?”

Yến Phủ cực kỳ chu đáo đưa tay chỉ: “Đi tiến tới trước mấy bước, quặt qua con đường bên kia là đã cách Tồi Thành Hầu phủ không xa rồi.”

“Dĩ nhiên là ta nơi này cách nhà ta không xa... không phải.” Lý Long Xuyên hiển nhiên là cực kỳ khó hiểu: “Ta thế mà đã quay về rồi à?”

Biểu tình trên gương mặt của hắn ta rõ ràng muốn hỏi huynh đệ ta không đi chơi đùa thêm một chút à?

“Chẳng lẽ huynh cho rằng vừa nãy ở trà lâu ta chỉ tìm đại một cái cớ để kết thúc đề tài à?”

Yến Phủ cười nói: “Đinh Lan thực sự đang đợi ta!”

Lý Long Xuyên: ...

...

...

Sau khi Yến Phủ cùng Lý Long Xuyên rời đi, Trọng Huyền Thắng cũng đi ra khỏi trà lâu.

Hôm nay vốn là có chuyện chính cần làm, chẳng qua là trước khi lên đường đi làm chuyện chính, hắn ta muốn cùng với Yến Phủ và Lý Long Xuyên thông một chút khí.

Hắn ta chỉ mang theo Thập Tứ, không dẫn theo bất kỳ một ai khác.

Mục đích của Trọng Huyền Thắng cực kỳ rõ ràng, đó là đi thẳng tới Phủ Tuần Kiểm Đô Thành.

Đội ngũ lục soát do Trương Vệ Vũ và Mã Hùng cầm cầu đang đứng ở chỗ này chỉnh trang chờ phân phó.

Bình Luận (0)
Comment