Kết thúc một trận chiến, Khương Vọng càng có lý giải sâu sắc hơn đối với môn đạo thuật Vô Ngư Yên Giáp này.
Đạo thuật này quả thật vô cùng thích hợp với hoàn cảnh Trọng Huyền lực khắc nghiệt.
“Sau khi tự mình sử dụng, bây giờ có vấn đề gì không?” Đôi mắt Tả Quang Thù trông mong nhìn hắn hỏi.
Khương Vọng đang muốn trả lời, thiếu niên này lại vẻ mặt thành thật bổ sung: “Có vấn đề thì cứ nói, không được che giấu. Sơn Hải Cảnh đối với ta mà nói, rất quan trọng.”
Câu cuối cùng khiến Khương Vọng không có chút suy nghĩ vui đùa nào.
Hắn suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: “Vô Ngự Yên Giáp là đạo thuật rất tốt, nhưng có thể nó… Không có ý nghĩa lớn lắm.”
Tả Quang Thù nhất thời trầm mặc.
Khá lắm. Lúc đầu thì khen không dứt miệng, lúc bảo đánh giá thật thì lại trực tiếp phủ định ý nghĩa tồn tại của môn đạo thuật này.
Rốt cuộc y không phải là người không chịu được lời phê bình của người khác, thái độ rất đoan chính hỏi thăm: “Vì sao lại nói như vậy?”
“Vô Ngự Yên Giáp là đạo thuật được sáng tạo ra vì hoàn cảnh Trọng Huyền lực cực đoan, vốn có không gian ứng dụng rất nhỏ. Vả lại cho dù là trong hoàn cảnh Trọng Huyền lực cực đoan, môn đạo thuật này phải dùng từ lúc nào? Vốn không thể bất cứ lúc nào cũng sử dụng được, phải không?” Khương Vọng nghiêm túc nói: “Nó tất nhiên là nên được sử dụng trong trạng thái chiến đấu, nhưng mà nếu là chiến đấu đột phát, ta dưới trạng thái Ngũ Phủ Đồng Diệu, cũng có thể kháng cự lại sức ảnh hưởng của hoàn cảnh Trọng Huyền lực gấp trăn lần, vì sao lại phải làm điều thừa thải chứ?”
Tả Quang Thù trầm mặc một lát, nói: “Ta sáng tạo ra môn đạo thuật Vô Ngự Yên Giáp này, là muốn lúc nào cũng có thể sử dụng… Chúng ta cần phải thời thời khắc khắc đảm bảo bản thân ở trong trạng thái tốt nhất, bất cứ lúc nào cũng có thể dùng trạng thái tốt nhất để phản ứng với biến hóa. Đây mới chính là ý nghĩa của Vô Ngự Yên Giáp, nó chỉ cần tiêu tốn đạo nguyên, không cần phải tốn quá nhiều tinh lực, đồng thời có thể đảm bảo trạng thái của chúng ta.”
Nói đến đây, Tả Quang Thù lại bổ sung một câu: “Bên trong Sơn Hải Cảnh vô cùng nguy hiểm!”
Khương Vọng cau mày nói: “Số đạo nguyên tiêu hoa kia chính là một vấn đề rất lớn. Người tham gia Sớn Hải Cảnh, phải ở bên trong Sơn Hải Cảnh bao lâu? Nếu như trong thời gian quá dài, Vô Ngự Yên Giáp không ngừng tiêu hao đạo nguyên, ngược lại là một loại gánh nặng.”
“Có thể là một hai ngày, cũng có thể là một hai tháng.” Tả Quang Thù nói: “Nhưng những chuyện này không phải là vấn đề, chúng ta có thể mang đầy đủ nguyên thạch theo.”
Hai chữ “đầy đủ” này, trong nháy mắt khiến cho Khương Vọng trầm mặc.
Có lẽ đây chính là sự hạn chế của phương thức tư duy.
Hắn phát hiện mình là một người có cái nhìn phiến diện.
Chỉ muốn tìm ra cách chống đỡ qua thời gian dài, làm thế nào để giảm bớt số đạo nguyên tiêu hao…
Dù sao thì dùng nguyên thạch để duy trì đạo nguyên, đúng là hành vi quá xa xỉ.
Dùng sức tiêu hao đạo nguyên kinh khủng của Vô Ngự Yên Giáp trong hoàn cảnh Trọng Huyền lực gấp trăm lần đến xem, một ngày có thể nuốt trọn một viên nguyên thạch. Tính theo thời gian một tháng, mỗi người dùng ba mươi viên nguyên thạch, hai người là sáu mươi viên.
Sáu mươi viên nguyên thạch là khái niệm gì?
Tương đương với sáu mươi viên Khai Mạch Đan cấp Giáp, hai mươi hộp trữ vật con sóc tinh phẩm!
Mạnh như chân nhân đương thời Dư Bắc Đẩu, mời hắn làm việc, số nguyên thạch làm thù lao, cũng chỉ có mười viên. Cuối cùng còn chưa cho…
Khương Vọng rời Tề đến Sở, đi xa nhà như vậy, mặt dày tìm Trọng Huyền Thắng “lãnh” lộ phí đi đường, Trọng Huyền Thắng cũng chỉ keo kiệt moi moi móc móc cho hắn mấy viên nguyên thạch. Đây là dưới tình huống Đức Thịnh thương hội của bọn họ đã phát triển hơn, túi tiền của Trọng Huyền Thắng đã trở nên đầy đặn hơn.
Mà bây giờ chưa nhìn thấy cái gì, Tả Quang Thù đã chuẩn bị ném sáu mươi viên nguyên thạch vào trong Sơn Hải Cảnh rồi.
“Ta không còn vấn đề gì nữa, dưới tình huống đầy đủ đạo nguyên, Vô Ngự Yên Giáp vô cùng thích hợp.” Khương Vọng nói.
Tả Quang Thù nói: “Dù vậy, chúng ta cũng phải tận lực để cơ thể thích ứng với hoàn cảnh tương tự. Phải nghĩ đến trường hợp tiêu hao quá nhiều nguyên thạch, hoặc là bị mất hạp trữ vật. Đương nhiên, trừ phi sinh sống trong hoàn cảnh này rất nhiều năm, bằng không thì cơ thể bất luận thế nào cũng không thể tự do như khi sử dụng Vô Ngự Yên Giáp được.”
“Đó là tất nhiên. Chẳng qua lại nói tiếp…” Khương Vọng nhìn xung quanh một chút: “Các đệ tạo nên hoàn cảnh Trọng Huyền lực này như thế nào vậy? Tả thị cũng có người có được Trọng Huyền thần thông sao?”
Tả Quang Thù giải thích: “Một phần là dựa vào trọng thạch, loại khoáng thạch có thể tăng thêm hoặc giảm bớt Trọng Huyền lực ở trong khu vực lân cận này rất hiếm có. Còn một phần là dựa vào Trọng Huyền trận bàn do Trọng Huyền gia bán ra.”
Khoáng thạch có thể tăng lên hoặc giảm xuống Trọng Huyền lực trong khu vực phụ cận…
Khương Vọng cơ hồ ngay lập tức nghĩ đến Huyền Không Tự.
“Huyền Không thạch?” Hắn hỏi.
Tả Quang Thù nói: “Cũng được gọi là Huyền thạch hoặc là Vũ thạch, mấy tên gọi này đều là dùng để chỉ một loại đá, chẳng qua nó hầu như tuyệt tích rồi.”
Huyền Không thạch vậy mà lại tuyệt tích, câu nói “Vô cùng vô tận Huyền Không thạch trong thiên hạ, đắp thành Huyền Không Tự” hóa ra không phải là một cách nói khoa trương.
Loại đá quý giá này, vậy mà lại bị Huyền Không Tự độc chiếm…
Khương Vọng không khỏi nghĩ đến.
Huyền Không Tự trước đây, có lẽ so với hiện tại còn mạnh hơn.
Bây giờ Huyền Không Tự vẫn là tông môn đỉnh cấp thiên hạ, lúc nó huy hoàng hơn, mạnh hơn bây giờ, có thể là dáng vẻ gì?
“Trọng Huyền gia lại đem trận bàn bán đến Sở quốc sao?” Khương Vọng hỏi một vấn đề khác mà hắn quan tâm.
“Rất nhiều thế lực cần dùng hoàn cảnh Trọng Huyền lực hỗ trợ tu hành. Trọng Huyền trận bàn được xem như là sản nghiệp trụ cột của Trọng Huyền gia.” Tả Quang Thù có hơi kinh ngạc nói: “Bọn họ dựa vào cái này để phát tài to, ngươi không biết sao?”
“Ta không quan tâm đến những thứ này.” Khương Vọng lắc đầu nói: “Hơn nữa đã nói là sản nghiệp trụ cột, Trọng Huyền Thắng hiện tại chắc là vẫn chưa có tư cách tiếp nhận phương diện làm ăn này.”
Tả Quang Thù gật đầu: “Cũng đúng.”
Hai người ở trong hoàn cảnh Trọng Huyền lực cực đoan này ba ngày, liền tạm thời chấm dứt quá trình thích ứng tu luyện.
Cũng không phải là thân thể không chịu đựng được, mà là Khương Vọng đã bước đầu thích ứng rồi.