Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2853 - Chương 2853 - Bọn Họ Trong Mắt Ta (3)

Chương 2853 - Bọn họ trong mắt ta (3)
Chương 2853 - Bọn họ trong mắt ta (3)

Chương 2853: Bọn họ trong mắt ta (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong đám người phát ra rất nhiều tiếng kinh hô, thế tôn Bác Vọng hầu vậy mà lại kinh khủng như vậy. Trọng Huyền Thắng chỉ vân đạm phong khinh cười cười, tỏ vẻ không đáng nhắc tới.

Khương Vọng nói: “Trọng Huyền Thắng là một người thông minh, điểm này mọi người đều biết.”

“Trọng Huyền Thắng là một người ngu, ngu là bởi, rõ ràng là người thông minh tuyệt đỉnh, lại nguyện ý ngu ngốc cùng ta.”

“Trọng Huyền Thắng khiến kẻ địch của huynh ấy hận đến nghiến răng nghiến lợi, khiến bằng hữu của huynh ấy cũng hận đến nghiến răng nghiến lợi.”

“Trọng Huyền Thắng là dạng người gì, cho đến hiện tại, ta cũng không thể đánh giá chính xác. Người này cụ thể vì sao lại xuất hiện trong cuộc sống của ta, trở thành bạn chí cốt của ta, huynh đệ như tay chân của ta. Ta không thể hoàn toàn miêu ta huynh ấy, nhưng mà ta nguyện ý làm việc vì huynh ấy, chính là sự miêu tả của ta về huynh ấy. Ta tin rằng, huynh ấy cũng đáng giá được nhiều người dùng nhiều thời gian để thấu hiểu.”

“Không có Trọng Huyền Thắng, hôm nay có lẽ ta sẽ không ở Tề quốc. Ta cũng khó có thể gặp được chư vị, ở chung với các vị ngày hôm nay.”

“Không ngại nói, tân nương Dịch Thập Tứ hôm nay, có xuất thân hộ vệ. Là Dịch đại phu thương yêu nàng ấy, cho nàng ấy thân phận hiển quý, nàng ấy mới có thể xứng đôi với Trọng Huyền thị trong mắt mọi người.”

“Nhưng ta muốn nói, Trọng Huyền Thắng có là ai, Thập Tứ cũng đều xứng đôi.”

“Hộ vệ có gì không tốt? Trong nhận thức trước đây của Trọng Huyền Thắng, ta cũng chỉ là một nông dân xuất thân từ nước nhỏ xa xăm.”

“Ta muốn nói, ta đã chứng kiến Trọng Huyền Thắng và Dịch Thập Tứ, là mối quan hệ lưỡng tình tương duyệt, sinh tử không rời. Bọn họ hầu như không rời xa nhau, vui buồn cùng nhau, vinh nhục cùng gánh, tham dự mọi sự kiện trong đời nhau. Ta cũng đã nhìn thấy, Thập Tứ vì Trọng Huyền Thắng mà hung hãn không sợ chết biết bao lần, cũng đã nhiều lần nhìn thấy Trọng Huyền Thắng vì Thập Tứ mà phấn đấu quên mình. Đây là những gì ta nhìn thấy mấy năm qua, mà ở những năm tháng mà ta chưa thấy trước đó, bọn họ quả thật cũng đã dìu dắt lẫn nhau, một đường tiến bước.”

“Về hôn nhân, mọi người thường thảo luận về gia thế, về tài sản, về lợi ích. Lại rất ít người thảo luận về tình cảm, về tấm lòng. Có một ngày, ta hỏi Trọng Huyền Thắng, ta nói, ‘vì cưới Thập Tứ, huynh có nguyện ý trả giá gì không?’ Huynh ấy kỳ quái liếc ta, không nói gì. Bởi vì đây căn bản không phải vấn đề, bởi vì trả giá thế nào huynh ấy cũng nguyện ý.”

“Ta là một người đã quen đi một mình, mọi tưởng tượng lãng mạn về tình yêu của ta, đều đến từ bọn họ. Ta không phải là một người lãng mạn, nhưng mà ta nghĩ, thứ gọi là lãng mạn, là tình yêu, chỉ đơn giản như vậy.”

Ta hôm nay đưa Trọng Huyền Thắng đến cạnh Dịch Thập Tứ. Không phải là giao huynh ấy cho hộ vệ, mà là giao huynh ấy cho thứ gọi là trách nhiệm của một ‘trượng phu’.”

“Thập Tứ bảo vệ Trọng Huyền Thắng lâu như vậy, hiện tại nên đến phiên Trọng Huyền Thắng trở thành người đứng phía trước, bảo vệ nàng ấy.”

“Ta hôm nay tham gia hôn lễ của Trọng Huyền Thắng, không phải là để chứng kiến thu hoạch của bọn họ, không phải để chứng kiến đám hỏi của hai gia tộc, mà là để chứng kiến tình yêu của bọn họ.”

“Cám ơn mọi người đã đến, cám ơn mọi người có thể cùng ta chứng kiến.”

“Đã không có gì có thể ngăn cản tình yêu của bọn họ nữa rồi!”

Hôn lễ của thế tôn Bác Vọng hầu và nghĩa nữ của triều nghị đại phu Dịch Tinh Thần, có thể coi là long trọng.

Tất nhiên chính là chuyện được người khác quan tâm nhất trong năm đó của Tề quốc.

Võ An hầu làm Loan Lang, hiếm khi cả ngày không tu luyện, bận trước bận sau, cùng đôi tân nhân hoàn thành hôn lễ. Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao báo, sau đó đưa vào động phòng.

Đám cưới của các danh môn như phủ Sóc Phương bá, Bác Vọng hầu, là biểu hiện cho sự phồn vinh và ổn định của Tề quốc sau khi phạt diệt Hạ quốc. Bảo Dịch và Trọng Huyền Vân Ba đều là nhân vật lăn lộn nhiều năm giữa gai giới quân đội và chính trị, lựa chọn lúc này thúc đẩy đám cưới của đám vãn bối dòng chính, cũng xem như là một loại tỏ thái độ chính trị.

Đương nhiên, trong điều kiện chính trị tiên quyết, cũng có nguồn gốc phức tạp trong gia tộc đôi bên.

Mà thiên hạ đương nhiên đâu chỉ có mỗi Tề quốc.

Không nói đến Trọng Huyền Thắng ngày thứ hai sau hôn lễ đã bị cưỡng ép trói đến nơi rừng sâu núi thẳm “đặc huấn”, cũng không cần nói đến nhị công tử Dịch gia Dịch Hoài Dân, ngày thứ hai sau hôn lễ đã bị người thần bí tập kích, bị buộc sao chép một bộ [A Hàm Kinh]. Phủ Tuần Kiểm đô thành bước đầu hoài nghi do dư nghiệt Khô Vinh viện gây nên, tỏ vẻ sẽ toàn lực truy xét, nhưng đến nay vẫn chưa tìm ra đầu mối hữu dụng…

Mỗi một xó xỉnh trên đời, mỗi giây mỗi khắc đều đang diễn ra câu chuyện của mình.

Ví dụ nơi Tuyết quốc cực hàn tây bắc, thời gian bế quan tỏa cảng kéo dài mấy tháng đã kết thúc.

Quốc gia thần bí, từ trước đến giờ không tranh quyền thế, ít giao lưu với bên ngoài này, trong khoảng thời gian này, mới xuất hiện một vị cường giả chân quân, tự hiệu Đông Hoàng!

Vị Đông Hoàng này sau khi Diễn Đạo thành công, việc đầu tiên làm chính là đi về phía bổn thổ Kinh quốc, khiêu chiến Long Vũ đại đô đốc Chung Cảnh của Kinh quốc.

Kinh quốc là do Lục Hộ Thất Vệ tạo thành đế quốc quân đình, quân chủ chính là quốc chủ, tự mình điều khiển Thượng Hộ quân, Tiền Hộ quân, cùng với Thất Vệ quốc Vũ Lâm vệ trong Lục Hộ quân.

Long Vũ quân thì lại thuộc hàng ngũ Lục Hộ, chính là Hạ Hộ quân.

Trận chiến này giữa Đông Hoàng và Chung Cảnh có ý nghĩa về mặt chính trị hơn xa so với chính họ.

Chiến đấu thắng bại thế nào, người ngoài không được biết.

Nhưng cuộc chiến chinh phạt liên minh năm nước tây bắc để khuếch trương lãnh thổ của Kinh quốc, sau khi chiếm đoạt hơn nửa Cao quốc, gần nửa Liêu quốc, liền dừng lại ở Hạ quốc.

Có người nói Tuyết quốc không thể để biên cảnh treo đao, bởi vì lý do môi hở răng lạnh, mượn nhờ tân chân quân, thể hiện tư thái cứng rắn cùng liên minh năm nước tây bắc đánh Kinh quốc, rốt cuộc ổn định thế cục tây bắc.

Cũng có người nói, sau khi Cảnh quốc hấp thu thu hoạch sau trận đại thắng Mục quốc, đã âm thầm gây ảnh hưởng.

Đương nhiên người Kinh quốc có cách nói của mình, chính là “Trừng phạt nhỏ, răn đe lớn, đây là phúc của kẻ tiểu nhân.”

Tỏ vẻ bọn họ không hề hứng thú với chiến tranh, chỉ là vì liên minh năm nước tây bắc có hành vi ngày càng thô bạo lớn lối, mới căn cứ vào trách nhiệm duy trì hòa bình tây bấc, ra mặt cho một chút dạy dỗ.

Hiện tại mục đích dạy dỗ đã đạt được rồi, bọn họ cũng liền có thể an tâm lui quân.

Kinh quốc lúc đó dừng tay, tuyệt đối không thiệt. Bọn họ thừa dịp đại chiến Cảnh Mục khuếch trương phía tây, đánh cho liên minh năm nước thất linh bát lạc, ở trên bản đồ liên minh năm nước, cơ hồ cứng rắng khoét xuống diện tích của một nước.

Mà hầu như chẳng trả giá gì.

So với Cảnh quốc mất đi lực ảnh hưởng ở nam vực, Mục quốc bị đánh vào trong thảo nguyên, tổn thất thảm trọng, so với Tề quốc đánh bạc nguy cơ diệt quốc với Cảnh quốc trong thế cục hỗn loạn, Kinh quốc hoàn toàn có thể nói là nhặt được thu hoạch.

Chẳng qua là Tuyết quốc mới có thêm một vị cường giả hành đạo, liên minh năm nước tây bắc tổn thất thảm trọng, Cảnh quốc lại thế áp bắc vực, thế cục tây bắc hiện tại, nhất định sẽ có biến hóa.

Bình Luận (0)
Comment