Chương 2933: Thanh thiên bạch nhật, Bắc Đẩu chiếu vương đình! (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khương Vọng nhất định phải thừa nhận, hắn hôm nay, dù là tiến bộ cực nhanh, sớm đã không phải là Khương Vọng trong Sơn Hải Cảnh. Nhưng nếu bàn thực lực trên lý thuyết, hắn vẫn kém hơn Đấu Chiêu.
Đây không phải là chuyện gì đáng xấu hổ, dồng thời cũng không ảnh hưởng đến lòng tin giành thắng lợi của hắn.
Cho đến bây giờ, Đấu Chiêu đã thi triển liên tiếp bốn môn đao thuật tuyệt đỉnh, Phật môn đao thuật "Đại Huyễn Nhân Đà Đao", Pháp gia đao thuật "Nhất Tự Trảm Lập Quyết", Binh gia đao thuật "Lâu Lan Phá Trận Đao", Nho gia đao thuật "Cửu Khâu Đao", mỗi một đao thuật đều đã đạt đến đỉnh phong, hạ bút thành văn, vận dụng tuyệt diệu.
Điều này chứng tỏ thực lực của y vô cùng khủng bố, là thiên phú thiên hạ vô song. Hơn nữa, có thể nói, những thứ Đấu Chiêu am hiểu không phải chỉ gói gọn như thế, y còn có rất nhiều thủ đoạn có thể lựa chọn, y vẫn có thể tiếp tục chiến đấu như thế đến hồi cuối, cho tới khi chưa phân ra thắng bại, Lạc Lối của Khương Vọng không cách nào bổ sung thêm hiểu biết.
Nhưng Khương Vọng cũng bởi vậy mà có được phán đoán - Không cần nói đến sự tài hoa mà Đấu Chiêu thể hiện ra trong trận chiến này, có thể nói mạch suy nghĩ chính của y trong trận chiến này đã chính xác, điều này cũng hiển nhiên đối kháng lại với Lạc Lối. Sự biến chiêu điên cuồng của Đấu Chiêu đã thể hiện rõ sự tự tin tuyệt đối và khả năng chưởng khống trận chiến của y. Vậy nên, tại thời khắc này, khi Đấu Chiến Thất Thức được tung ra, thì cũng là thời điểm Đấu Chiêu tự tin có thể phân định thắng bại. Điểm phán đoán thời cơ này vô cùng quan trọng, đây chính là khí khẩu!
Nơi lấy hơi, tức là khí khẩu.
Giữa thứ gọi là hô hấp này, chính là một đường phân định sinh tử.
Trong chiến đấu hắn không thể khiến Đấu Chiêu để lộ sơ hở, thế nhưng khi đã xác định được ý đồ chiến đấu của Đấu Chiêu, hắn lại có cơ hội nắm chắc được lựa chọn của y. Như vậy, không có sơ hở cũng đã biến thành sơ hở!
Hắn ẩn nhẫn thời gian dài như vậy, chính là vì muốn đặt thời cơ phân định thắng bại tại một khắc trước khi Đấu Chiêu chuẩn bị phân định thắng bại.
Sớm hơn sẽ bị cảnh giác, chậm hơn thì có lẽ đã kết thúc.
Vậy nên, hắn nhất định phải phán đoán chuẩn xác, lúc nào mới là thời điểm Đấu Chiêu cho rằng có thể kết thúc chiến đấu. Chỉ cần phán đoàn này có hơi chút sai lệch thì mọi thứ đều sẽ thay đổi.
Bên cạnh việc phán đoán chuẩn xác, không có chút sai lầm nào thì cần phải thành công nắm chắc được cơ hội chỉ chớp mắt là sẽ trôi qua kia, mới có thể cướp được khả năng giành thắng lợi.
Cơ hội kia, ngay tại lúc này! Vào thời khắc này!
Đấu Chiêu chỉ vừa nhấc đao, đao ý của Thiên Nhân Ngũ Suy còn chưa lan ra, hắn liền không chút do dự xốc lên lá bài tẩy, đặt cược hết một lần!
Lúc này, trên không trung của đấu trường Thương Lang, hoàn toàn bị ánh sao bao phủ.
Tinh lộ ở chân trời uốn lượn, xuyên qua khu vực của Bắc Đẩu.
Thân hình mặc thanh sam tay cầm kiếm của Khương Vọng thong dong dậm chân, mà cả thiên địa dao động, thất tinh lệch vị trí.
Cán đuôi của Bắc Đấu bên trên bầu trời chỉ là gập lại, liền đã chỉ phương Bắc.
Thế là cả thiên địa nhiễm hàn, tám phương đông lạnh.
May bay nát ra thành tuyết bay, trọc khí tàn lụi như lá vàng.
Vạn sự vạn vật đều trở nên buồn tẻ, nhân gian xơ xác tiêu điều.
Lúc này Thiên Hạ Đều Đông!
Đấu Chiêu cùng Khương Vọng đều không hề nương tay, đều lấy ra đòn sát thủ.
Bởi vì dưới tình huống chắc chắn phải phân định thắng bại, bọn họ đối mặt nhau, đều không có khả năng nương tay.
Thiên Nhân Ngũ Suy là chiêu thức như thế nào?
Là một đạo cuối cùng của thuật sát phạt đệ nhất hiện thế.
Khương Vọng đã từng gặp qua không chỉ một lần, tích lũy không ít hiểu biết nhưng vẫn chưa có phương pháp phá giải.
Thiên Hạ Đều Đông là chiêu thức thế nào?
Ở ngoại ô Lâm Truy, khiến Trọng Huyền Tuân không tiếc nhảy lên, tại chiến trường Dân Tây, đặt vững thắng bại.
Là đạo đồ sát kiếm của Khương Vọng, chỉ lấy lực sát thương để luận, cũng là một kiếm mạnh nhất của hắn đến hiện tại.
Thiên Hạ Đều Đông của Khương Vọng ra càng nhanh, thế cùng ý càng viên mãn, chiếm trước nửa phần tiên cơ.
Thế nhưng Thiên Nhân Ngũ Suy của Đấu Chiêu lại cường đại hơn.
Chiến cuộc diễn biến đến trình độ này, cả hai bên đều không cách nào khống chế sức mạnh.
Trong mắt Khương Vọng có Âm Dương Ngư đang du động. Mà đuôi tóc đen nhánh của Đấu Chiêu dường như cũng có kim thất đang nhô ra. Kim quang cùng xích viêm dường như trở thành hai màu sắc duy nhất giữa thiên địa.
Tiếp đến mới là đỏ cùng xanh cắt ngang nhau!
Lúc này, Hách Liên Vân Vân đang quan chiến ở ngoài sân mới bỗng nhiên giật mình, trận chiến đấu giữa sứ giả của hai đại cường quốc này, vốn nên để người ta say xưa luận bàn vậy mà lại diễn biến thành cục diện sinh tử.
Như vậy sao được?
"Tách bọn họ ra!" Nàng lập tức mở miệng nhưng cũng biết chưa chắc có thể hành động kịp.
Nơi này là là Vương đình chí cao, tính an toàn là không thể nghi ngờ. Người đang bảo hộ nàng, tuy là Chân Nhân đương thời nhưng cũng không theo sát. Chủ nhân của đấu trường Thương Lan, lúc này cũng không ở tại đấu trường. Hơn nữa, dù khoảng cách có gần hơn, dù Chân Nhân đương thời có ra tay, thì có thể đơn giản xóa bỏ uy thế chiến đấu của hai người kia, bảo trụ tính mạng của bọn họ sao?
Trong ánh mắt của nàng... mang theo đầy nghi vấn!
Chung Ly Viêm không cảm thấy Đấu Chiêu sẽ chết, hắn ta cắn chặt răng, hơi tiếc nuối vì không thể lấy lại được danh dự trên người Khương Vọng. Còn về mối quan hệ giữa Tề quốc cùng Sở quốc sau trận chiến này... Nằm ngoài phạm vi bận tâm của hắn ta.
Vũ Văn Đạc khong nhìn rõ thế cục, còn tưởng rằng đây là cục diện có thể tùy lúc dừng lại, tựa như lúc trước kiếm của Khương Vọng lướt qua cổ của Chung Ly Viêm vậy.
Kim Công Hạo của Kim thị cùng nữ ni Ngọc Hoa đến từ Tẩy Nguyệt Am thì lại không mấy quan tâm, chỉ suy nghĩ đến những ảnh hưởng từ cuộc chiến này.
Mà Hoàng Xá Lợi đã hất trường bào, chuẩn bị cho việc dùng tư thế tiêu sái nhất bay về phía võ đài. Nàng đã quyết định, dù cho phải lập tức thành tựu Thần Lâm, cũng phải quay ngược thời gian, bảo đảm tính mạng cho hai người này.
Sao nàng có thể nhẫn tâm nhìn hai mỹ nhân như thế tàn lụi trước mắt mình chứ?
Cho đến bây giờ, dù là Đấu Chiêu hay là Khương Vọng, đều là thiên kiêu mang tính đại biểu cho quốc gia của mình, sinh tử của bọn họ không phải là vấn đề cá nhân mà còn mang theo mối liên quan rất lớn.
Cho nên, những người chú ý đến một màn này, dù cho có là ai thì đều khó tránh khỏi việc suy nghĩ nhiều thứ.
Duy chỉ có hai người đang giao phong sinh tử kia, ở trong mắt bọn họ, hoàn toàn không mảy may quan tâm đến sống chết của mình. Tại thời khắc này, bọn họ giống nhau, trong mắt đều chỉ cháy rực sự tự tin vĩnh viễn không phai màu cùng sự quyết tâm truy cầu thắng lợi.
Ta sinh ra không giống với người khác, chưa từng hoài nghi tài hoa của mình.
Từ trước đến nay khổ tu không ngừng, từ trước đến nay nóng lạnh không ảnh hưởng.
Một ngày thần binh ra khỏi vỏ.
Anh hùng thiên hạ người nào là địch thủ!
Không muốn thứ gọi là cùng hàng tuyệt thế.
Chỉ hỏi người nào đứng đầu.
Người nào đệ nhất!?