Chương 3001: Dừng bước (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đối với việc Tề quốc ở Nam Cương có ẩn tàng cường giả chân quân hay không, hắn ta đương nhiên cũng có suy đoán của mình, sở dĩ vẫn tiến hành, là bởi vì hắn có tự tin, cho dù có xuất hiện kết quả xấu nhất, hắn ta cũng có thể đạt được mục tiêu.
Vừa lúc Tề quốc mới có cường giả cấp bậc chân quân trấn giữ, cho nên ngược lại không nghĩ đến việc hắn ta có mưu đồ đối với đại cung Tư Huyền!
Ti Huyền Địa Cung được chôn sâu dưới lòng đất, ở dưới Hổ Đài, lại tác động đến vạn dặm Nam Cương. Đã có liên hệ chặt chẽ đối với phủ tổng đốc Nam Hạ.
Nếu như qua thêm mấy năm nữa, đợi đến khi Nam Cương quốc thái dân an, trên dưới đồng lòng mới nghĩ đến chuyện rút đi Ti Huyền Địa Cung, thì điều bọn họ phải đối phó đầu tiên chính là thế lực Nam Cương.
Bởi vậy tính ra, hôm nay đúng là cơ hội ngàn năm hiếm gặp.
Nguyễn Tù thở dài một tiếng: “Không hổ là Chiêu Vương, tung hoành thiên hạ bao nhiêu năm, bao nhiêu hào kiệt muốn giết ngươi mà giết không được! Ta quả thực không ngăn được ngươi. Nhưng mà…”
Chiêu Vương nhìn người có thành tựu cao nhất trong lĩnh vực Chiêm Tinh ở Đông vực này, nhưng mà?
Nhưng mà cái gì? Hắn ta rất nhanh liền biết nhưng mà cái gì!
Hắn ta dùng sức mạnh vô thượng rút đi Ti Huyền Địa Cung, bỗng nhiên truyền đến một luồng sức mạnh cuồn cuộn, chính thức phản kháng lại sự xâm lược của hắn ta!
Chiêu Vương lần đầu nảy sinh tâm tình sửng sốt.
Sao có thể?
Ti Huyền Địa Cung đã sớm bị phá vỡ, từ đó đến nay, vẫn luôn chưa hồi phục, sức mạnh đến từ nơi nào? Nếu như nó như đã khôi phục, nếu như nó có sức mạnh, thì tại sao trong trận chiến Tề quốc diệt Hạ, nó lại không xuất động?!
Ầm ầm!
Động đất càng lúc càng kịch liệt.
Mọi quy tắc của mảnh thiên địa này đều đang sụp đổ, quy tắc hoàn toàn mới đang ra đời.
Một tòa điện vĩ đại, bỗng nhiên hiện ra. Nó vừa vặn xuất hiện trong kẽ hở trên bầu trời, như thể lấp đầy chỗ trống, sở hữu sức mạnh trấn áp.
Trong cung điện, nhờ vào sức mạnh địa cung, truyền đến một âm thanh hùng hậu.
“Cung chủ Ti Huyền Địa Cung Minh Thọ Kỳ, tham kiến Chiêu Vương!”
Hiểu rồi!
Trong nháy mắt Chiêu Vương hiểu rõ tất cả.
Thứ gọi là “Tạ Hoài An lấy khí thế sét đánh trấn trụ Ti Huyền Địa Cung, vây nhưng không đánh. Sau đó cường công Quý Ấp, sau khi ép An Nhạc bá đầu hàng, lại quay lại tiếp nhận Ti Huyền Địa Cung.” Trước đó Tô Quan Doanh từng nói với Khương Vọng đoạn này, bên phía Tề quốc cũng đã sớm công khai nội dung vở kịch này.
Nhưng mà cũng chỉ là “nội dung vở kịch” mà thôi.
Quá trình chân chính không phải như thế.
Trên thực tế, là cung chủ Ti Huyền Địa Cung, chân nhân đương thời Minh Thọ Kỳ, đã sớm âm thầm đầu hàng triều đình Tề quốc!
Trong trận chiến đầu tiên, Tề thiên tử đã thành công thu phục Minh Thọ Kỳ, trở thành một trong những chiêu ngầm. Muốn một lần liền thu lấy thành Quý Ấp. Nhưng lúc đó Hạ thái hậu hành động quả quyết, trước một bước dựng lên Nghi Thiên Quan, vô số hơi thở cường giả đạo môn phủ xuống, Cảnh quốc uy áp thiên hạ!
Tề thiên tử đành phải lui binh, một đường lui về Đông thành, nhả ra toàn bộ địa bàn Nam vực.
Nhưng lại để lại Minh Thọ Kỳ.
Ti Huyền Địa Cung bị tàn phá, cung chủ Minh Thọ Kỳ trọng thương hấp hối, cũng để lại một Hạ quốc bị tàn phá, lảo đảo chực ngã.
Từ đó về sau chính là 33 năm niên đại Thần Vũ.
Quân thần Hạ quốc trên dưới một lòng chăm lo việc nước, lập lại đại trận hộ quốc, xây dựng cường quân, cũng âm thầm trùng kiến Ti Huyền Địa Cung làm lá bài tẩy. Nhưng vẫn tuyên bố với bên ngoài, là Ti Huyền Địa Cung còn lâu mới trùng kiến xong.
Chỉ tiếc lá bài tẩy này, lại là lá bài của Tề thiên tử Khương Thuật!
Ba mươi bốn năm trước, lúc Tề quốc lui binh, đã chôn xuống cây đinh này.
Cho nên trong trận chiến Tề Hạ sau này, Tạ Hoài An mới có thể dễ dàng đánh bại thành Quý Ấp, cho nên một nữ tử tài bai như Hạ thái hậu, mới không chút kháng cự, trực tiếp tự thiêu. Bằng không cho dù bà ấy bị con của mình tổn thương sâu sắc, nản lòng thoái chí thì cũng sẽ làm một chút gì đó để kháng cự.
Bởi vì triều đình Hạ quốc ỷ vào hậu chiêu, quả thật điểm tựa cuối cùng của thành Quý Ấp chính là Ti Huyền Địa Cung, lúc đó lại cự tuyệt lời triệu hoán!
Điều đó có nghĩa là gì? Cao tầng chân chính của triều đình Hạ quốc đều hiểu rất rõ.
Vì sao trong trận chiến Tề Hạ, Tề quốc lại hiểu rõ tình hình Hạ quốc như trong lòng bàn tay như vậy?
Bởi vì Minh Thọ Kỳ.
Vì sao hệ thống tình báo mà Hạ quốc tỉ mỉ xây dựng, lại lủng lỗ chỗ như cái sàng như thế?
Bởi vì Minh Thọ Kỳ!
Mà bản thân Ti Huyền Địa Cung, lại càng có ý nghĩa vĩ đại.
Từ xưa đến nay, chưa từng nghe vũ khí lợi hại hơn người.
Vũ khí cho dù mạnh thế nào, đều phải cần có người sử dụng.
Dụng cụ vĩ đại đều do người tạo ra.
Người tu hành chịu khổ cả đời, nhiều đời tu sĩ tích lũy trí tuệ, không ngừng phát triển biên giới tu hành.
Không có lý nào vật chết lại có thể mạnh hơn vật sống, pháp khí có thể mạnh hơn chân nhân.
Sau khi khí tu chi đạo hoàn toàn biến mất, lại càng phải như vậy.
Mọi dụng cụ đều có cực hạn, mà con đường siêu phàm lại có tiềm lực vô hạn!
Mặc gia phấn đấu nhiều năm, dốc hết tâm huyết tạo nên khôi cương siêu phàm, cũng không phải chỉ dừng lại tối đa ở cấp bậc chân nhân thôi sao? Vả lại dùng một bộ thì ít đi một bộ, căn bản không thể tạo ra số lượng lớn.
Còn các loại pháp khí khác, lại càng không cần phải nói. Bình thường chỉ có thể đưa đến tác dụng trong các trận chiến cấp thấp. Pháp khí có thể tham gia các trận chiến cấp bậc Thần Lâm, đã là hiếm có. Pháp khí có thể tham gia các trận chiến cấp bậc Chân Nhân, trên đời hiếm thấy!
Tới cấp bậc Chân Quân, dù ngươi là pháp khí gì, cũng không thể có tác dụng. Một ý niệm liền lập tức vỡ vụn, một ý niệm liền tan biến.
Cho dù là binh khí Chân Quân, một khi không còn sự bảo dưỡng của Chân Quân, cũng sẽ nhanh chóng thoái hóa.
Nhưng từ xưa đến nay, vẫn luôn luôn có ngoại lệ. Đó chính là động tiên chí bảo mà vô số tiên hiền dốc hết tâm huyết, lợi dụng động tiên mà thiên địa thai nghén mà tôi luyện ra! Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân mà giá trị của động tiên hơn xa phúc địa.
Giống như Thái Dương cung của đế cuốc Cố Dương ngày trước, hoành hành bao ngày, trấn áp Đông vực, ai dám không phục?
Ti Huyền Địa Cung cũng là loại này!