Chương 3002: Trong này có chân ý (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mặc dù tiền thân của nó chỉ là một trong 36 động tiên nhỏ luyện thành động tiên chí bảo, nhưng cũng đủ để can thiệp vào trận chiến cấp bậc Diễn Đạo.
Hiện tại Minh Thọ Kỳ cưỡi Ti Huyền Địa Cung ra, đã quyết định đại cục.
Chiêu Vương tự biết đại sự khó thành, không nói được lời nào, thanh lôi quanh người ẩn hiện, chuyển bước chân, liền muốn ra ngoài vạn dặm.
“Dừng bước!”
Mái tóc đen như mực của Nguyễn Tù lay động, bước một bước liền đứng trên mái đỉnh uống cong của Ti Huyền Địa Cung.
Trong nháy mắt hoa quang vạn trượng, khi liệt dương bao phủ chín tầng mây, tòa địa cung vĩ đại này bộc phát ra uy năng khó có thể tưởng tượng, trực tiếp trấn rơi Chiêu Vương!
Nguyễn Tù tiềm ẩn trong Ti Huyền Địa Cung nhiều ngày, há chỉ dừng lại ở việc chờ một biến cố như Chiêu Vương của Bình Đẳng quốc thôi sao? Y cũng đang dần quen thuộc Ti Huyền Địa Cung, cho đến giây phút này, có thể trực tiếp thao túng Ti Huyền Địa Cung! Đây chính là lá bài tẩy mà Tề quốc chưa lật đến trong trận chiến Tề Hạ.
Giữ lâu như vậy, mà hôm nay, đã lật ra trước mặt Bình Đẳng quốc!
Lần này Bình Đẳng quốc và phủ tổng đốc Nam Hạ va chạm, mặc dù đột nhiên bạo phát ở phần cuối quan khảo Nam Cương. Nhưng giao phong dưới mặt nước thật ra đã tiến hành rất nhiều vòng.
Đôi bên đều đã chuẩn bị rất nhiều.
Phủ tổng đốc Nam Hạ ở ngoài sáng, Bình Đẳng quốc ở trong tối, điều này quyết định cách hành sự khác nhau của đôi bên.
Bình Đẳng quốc ở Nam Cương nơi nơi thi hành “công bằng”, là tầng thứ nhất.
Bình Đẳng quốc chủ mưu phá hoại quan khảo Nam Cương, là tầng thứ hai.
Bình Đẳng quốc muốn mưu hại Tô Quan Doanh hoặc là Sư Minh Trình, là tầng thứ ba.
Bình Đẳng quốc muốn chiếm đoạt Ti Huyền Địa Cung, tầng thứ tư này mưới chính là mục tiêu chân chính được che đậy dưới tầng tầng lớp lớp.
Bọn họ cũng không ngại bị người khác đoán ra ý đồ đối phó Nam Hạ của minh, điều này căn bản không cần suy đoán. Bọn họ muốn chính là phủ tổng đốc Nam Hạ đánh giá sai mục tiêu cũng như quyết tâm của họ!
Phải biết là một tổ chức như Bình Đẳng quốc, vĩnh viễn không thể nào đứng dưới ánh mặt trời, va chạm chính diện với các bá quốc thiên hạ.
Bọn họ tồn tại trong cơ cấu quyền lực hiện thế, rồi lại muốn lật đổ mọi thứ hiện hữu, mỗi lần hành động, đều cực kỳ nguy hiểm.
Ví dụ như Diêm Đồ đã làm tới chức thống soái Cửu Tốt, chỉ vì một lần thuận tay phối hợp tác chiến vốn không hề mạo hiểm, đã bị Khương Vô Khí dùng biện pháp ngu ngốc nhất bắt được, chịu lăng trì mà chết.
Cho nên bọn họ mỗi một lần hành động, đều vô cùng cẩn thận. Chỉ hơi gió thổi cỏ lay, thì liền im lặng như tờ. Trước kia Hạ quốc giao ra sứ giả Bình Đẳng quốc, sau đó là Diêm Đồ, Lệ Hữu Cứu.
Vì lần hành động ở Nam Cương này, Bình Đẳng quốc điều động lượng lớn nhân lực.
Có thể coi đây là lần hành động có quy mô lớn nhất trong năm gần đây, cũng là để cứu vãn xu hướng suy tàn liên tiếp gặp phải ở đất Tề.
Trong đó bao gồm ba vị Chân Nhân đương thời, một vị cường giả Thần Lâm. Cuối cùng ngay cả Chiêu Vương cũng tự mình ra tay! Đúng là cực kỳ cẩn thận.
Bất luận Tề quốc ở phủ tổng đốc Nam Hạ chuẩn bị những gì, chỉ cần phần chuẩn bị này, nếu không có nhiều hơn một vị cường giả Diễn Đạo trấn giữ, Chiêu Vương liền có lòng tin cướp đi Ti Huyền Địa Cung.
Mà bên phía Tề quốc, tạm thời không thể xác nhận đối thủ, hoặc là nói, đang ở tình huống không thể xác định quy mô hành động của kẻ địch. Đối với các nơi Nam Cương nhiều lần phát án kiện, chọn lấy tĩnh chế động. Lựa chọn quan viên quy mô lớn cùng với lập ra Hình tư, đều là một trong các phương pháp.
Để Võ An hầu chịu trách nhiệm duy trì trật tự quan khảo Nam Cương. Để tổng đốc Nam Hạ Tô Quan Doanh, quân đốc Sư Minh Trình, là chiến lực mạnh nhất mặt ngoài, tự mình trấn giữ Hổ Đài.
Mà giám chính Khâm Thiên giám Nguyễn Tù, ẩn mình trong Ti Huyền Địa Cung.
Một vị cường giả Diễn Đạo giữ sức chờ thời cơ, là lá bài tẩy thứ nhất.
Một tòa Ti Huyền Địa Cung đã sửa lại thành công, là lá bài tẩy thứ hai.
Bình Đẳng quốc đã lường trước rất nhiều biến số, Tề quốc cũng để lại rất nhiều không gian xoay chuyển.
Nguyễn Tù cộng thêm Ti Huyền Địa Cung, đủ để trấn áp mọi khả năng!
Thậm chí chuyện này cũng không phải do mưu trí của đôi bên quyết định, mà những lá bài bọn họ có thể đánh, vốn đã khác nhau.
Cường giả Chân Quân đương thời, có ai là không có danh tiếng?
Trải qua bao nhiêu năm, cũng chỉ có mỗi mình Đông Hoàng Tạ Ai coi như không hề xuất hiện. Nhưng mà manh mối về bà ta, cũng phải truy ngược đến Sương Tiên Quân Hứa Thu Từ, có liên quan đến bí mật chuyển thế thiên hạ.
Thậm chí có thể nói, cho dù bản thân Tạ Ai, cũng chỉ là một tồn tại tỏa sáng trên Hoàng Hà Chi Hội, được rất nhiều người trong thiên hạ nhớ đến.
Ba lãnh tụ lớn của Bình Đẳng quốc, thân phận thật của họ tuyệt đối không phải là cường giả vô danh tiểu tốt, sống nơi rừng sâu núi thẳm, bỗng nhiên xuất hiện. Nhất cử nhất động của thân phận thật của họ, nhất định cũng bị rất nhiều người quan sát. Muốn có được cơ hội ra tay, cũng không đơn giản. Vì vậy mỗi một lần ra tay, đều nhất định phải có đủ giá trị mới được.
Trước đó trong chiến tranh Tề Hạ, Thần Hiệp liền có vẻ xiêu lòng, muốn nhúng tay vào chiến cuộc, không muốn nhìn thấy Tề quốc thành công nuốt chửng Hạ quốc.
Nhưng lúc đó Chiêu Vương tỏ vẻ sẽ không xen vào, Thánh Công cũng từ chối mạo hiểm. Ngoại trừ cách phán đoán khác nhau, thì cũng là bởi mỗi người trong số họ đều không hề tự do.
Chứ tuyệt đối không phải là họ có thiện cảm với Khương Thuật, nguyện ý ngồi nhìn Tề quốc lớn mạnh.
Lúc Chiêu Vương tự mình đến Lâm Truy, tiếp tục đường dây Kiều Nhị, cũng đã thể hiện dũng khí cực lớn. Mà lần đó dù sao cũng chỉ là hành động bí mật, lần này lại là công khai ra tay.
Quyết tâm của Bình Đẳng quốc đã rất kiên định.
Còn Tề quốc thì sao?
Sau khi kết thúc một trận chiến diệt một nước lớn trong khu vực, lại vẫn còn lá bài tẩy chưa lật, còn để dành đến hôm nay!
Mà lá bài tẩy này, thậm chí đã được che giấu từ ba mươi bốn năm trước. Ngay cả mọi công khanh Hạ quốc đều bị lừa gạt, sau khi chiến tranh Tề Hạ kết thúc hơn nửa năm, vẫn còn được che giấu.
Người ngoài ai có thể lường được?