Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nữ yêu này vô cùng sinh đẹp, môi anh đào mũi ngọc, ánh mắt nhu mì. Dáng vẻ mềm mại tựa khói sương, nhu nhược như không xương.
Chỉ có nụ cười hình vòng cung vừa vặn dường như đọng lại trên khuôn mặt kia. Đẹp thì đúng là vô cùng đẹp, nhưng lại thiếu mất mấy phần sinh khí.
Đây là nụ cười nghênh đón khách, nụ cười của người phục vụ, là nụ cười lễ phép, chứ không phải là nụ cười xuất phát từ tâm trạng vui vẻ.
Yêu chinh của nàng ta được thể hiện trên làn da của nàng ta, đó là xà văn màu đỏ cực kỳ phức tạp và lộng lẫy, bắt đầu từ cổ, che phủ làn da trắng như tuyết, kéo dài đến bên trong y phục, có lẽ là bao phủ toàn thân thể của nàng ta.
Đáng lẽ những đồ văn như vậy sẽ khiến người xem cảm thấy nguy hiểm, nhưng khi xem xét kỹ hơn, chúng lại có sức hấp dẫn chết người.
Từ lúc vào trong phòng cho đến khi chui xuống gầm giường, thời gian chỉ mất có một hơi thở.
Thân pháp của nàng ta có thể nói là tuyệt đỉnh, thậm chí còn không chạm vào một hạt bụi trong phòng. Sau đó nàng ta lập tức tiến vào trạng thái ngủ đông nhất định, trên cơ thể và linh hồn đều không để lại dấu vết, không tiết ra nửa điểm khí tức.
Nếu không phải Khương Vọng tận mắt theo dõi toàn bộ quá trình, thì cũng khó có thể phát hiện trong phòng còn tồn tại một vị nữ yêu như vậy.
Đến bây giờ, dĩ nhiên hắn đã có thể đoán được danh tính của vị nữ yêu này.
Với thực lực như vậy, lại còn phải che giấu bản thân như vậy, lại là thành viên của Xà tộc, ngoài Xích Nguyệt Vương Xà Cô Dư hung danh ác chiêu đang bị Lộc Thất Lang truy sát kia thì còn có ai?
Khi nàng ta vừa tiến vào trạng thái ngủ đông, xà văn trên người nàng ta cũng đã nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng thu nhỏ thành một hình trăng khuyết khảm ở bên trong xương quai xanh bên trái của nàng ta...
Chiếc bát ngọc cầm vầng trăng đỏ, quả thực là một phong cảnh tuyệt đẹp.
Vị cổ thần nào đó ẩn núp trong tấm gương cũng hoàn toàn có thể hiểu được logic hành động của vị nữ yêu này —— quán trọ mà Lộc Thất Lang đã đích thân lục soát, trong thời gian ngắn sắp tới, hẳn là sẽ không có ai tới đây điều tra nữa.
Đó không phải là lý do tại sao vị cổ thần vĩ đại nào đó vẫn ẩn náu ở đây và không di chuyển sao?
Ý tưởng trùng nhau, lựa chọn cũng trùng nhau, vậy chỉ có thể nói một tiếng hữu duyên.
Dưới chân đèn thì tối, đùa bỡn hồi mã thương!
Càng không có vấn đề gì cả.
Nhưng ngươi có thể sang phòng khác được không?
Ngươi trả tiền chưa mà đã xông vào đây rồi?
Ngươi không thấy nó quá chật chội sao?
Vị cổ thần nào đó âm mưu lạt thủ tồi hoa, thừa dịp nàng ta ngủ đông, tiện tay đưa nàng ta vào giấc ngủ vĩnh hằng luôn—— nhưng lại lo lắng không đánh lại.
Chuyện của mình thì mình tự biét.
Vết thương của bản thân bên này thì vẫn chưa lành, Xà Cô Dư bên kia lại là một cường giả có đủ tư cách được xếp hạng trong Thiên Bảng tân vương, lại còn có thể sống sót nhảy nhót vui vẻ sau khi bị Lộc Thất Lang – kẻ xếp hạng thứ bảy trên Thiên Bảng tân vương đuổi giết mấy tháng trời.
Hơn nữa, nhìn thì có vẻ như nàng ta đang ở trong trạng thái ngủ đông, nhưng ngay cả trong thời điểm ngủ đông này, toàn bộ cơ thể cuộn tròn của nàng ta vẫn duy trì một loại sức bật cực lướn, là trạng thái có thể tham chiến bất cứ lúc nào.
Giấc ngủ đông của nàng ta rõ ràng không chỉ là một giấc ngủ sâu đơn giản. Đúng hơn, đó là một loại công pháp siêu việt nào đó có tác dụng che giấu khí tức, phong ấn bản thân và phục hồi tình trạng thể chất, đồng thời còn khiến nàng ta có thể bảo trì được trạng thái cảnh giác cực độ.
Điều này khiến cho vị cổ thần vĩ đại nào đó cực kỳ hâm mộ.
Vị cổ thần trong gương vô cùng tin rằng, chỉ cần lúc này hắn bước ra khỏi thế giới trong gương, vị yêu nữ xinh đẹp Xà tộc kia chắc chắn sẽ lập tức ‘tỉnh dậy’.
Mà bản thân hắn tuyệt không có khả năng giết chết nàng ta một cách im hơi lặng tiếng được.
Nhưng nếu nói bây giờ cứ thế mặc kệ không để ý tới...thì danh hiệu Linh Cảm Vương không phải là hư danh lãng phí rồi sao, lúc Lộc Thất Lang truy đuổi tới đây thì phải làm thế nào? Dưới sự chém giết của hai vị yêu vương cường đại, liệu quán trọ này còn có thể được bảo vệ không? Hồng Trang Kính còn có tiếp tục giả trang thành một tấm gương bình thường được không?
Hay thậm chí, nếu như Xà Cô Dư đợi ở trong căn phòng này đủ lâu, dùng nhãn giới và sự cảnh giác của Thiên Bảng tân vương, phát hiện ra bí mật của Hồng Trang Kính thì phải làm thế nào đây?
Cho dù là yêu theo chính nghĩa hay yêu tà ác, thì cũng không có yêu nào dễ dàng tha cho Nhân tộc cả.
Khương Vọng tựa hồ nhìn thấy dòng sông vận mệnh của bản thân đang gợn sóng, lúc này hiện lên một gương mặt quỷ cực lớn, mang theo ác ý đầy mặt nhìn chằm chằm vào hắn, nhìn hắn khốn quẫn ngồi trong thế giới trong gương.
Đưa đôi mắt mờ mịt nhìn lên, không có gì ngoài một mảnh giấy viết đầy manh mối và một thanh kiếm đã theo hắn chinh chiến nhiều năm.
Con đường phía trước ở nơi nào?
Bổn tôn bị vây khốn trong gương, không thể nhúc nhích. Ngay cả tu hành cũng không dám gây ra động tĩnh gì tránh cho khí tức bị rò rỉ ra bên ngoài.
Đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan khi phải ở cùng phòng với Xích Nguyệt Vương, có thể phá vỡ tình thế từ đâu đây?
Thái Bình Quỷ Sai phong đao một tháng kia sao?
Hay là Vô Diện thần giáo gần đây đang phải cụp đuôi khiêm tốn phát triển?
Hay là Sài A Tứ - tiểu yêu đã vượt qua một vòng chiến đấu sàng lọc, khó khăn đánh vào tốp một trăm ở thành Ma Vân?
…
…