Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3410 - Chương 3410. Trăm Đời Sao Chuộc Được! (1)

Chương 3410. Trăm đời sao chuộc được! (1)
Chương 3410. Trăm đời sao chuộc được! (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mi Tri Bản hiển nhiên là đã nhìn thấy khả năng Chu Ý giáng lâm lên người Chu Tranh, cũng rõ ràng ông có thể tính chết Chu Ý nên mới bày ra cục này!

Nếu là thiết kế quá nguy hiểm rất có thể sẽ bị ông đoán biết. Nếu là cạm bẫy có gợn sóng quá lớn cũng có tỉ lệ bị ông thấy rõ.

Bì Thi Trùng lại xảo diệu vừa đúng.

Nó không cần nhân quả, bản thân nó cũng không tạo thành tổn thương. Tác dụng duy nhất của nó, chính là sẽ trở thành một điểm tín tiêu không thể phá diệt!

Dù có thời gian sai lệch, ngăn cách thế giới thì lúc này cũng không thể sử dụng được nữa.

Nói cách khác, bắt đầu từ thời khắc này, Hành Niệm thiền sư ông đã trơ thành một cái bia sống trước cường giả Yêu giới, lại còn phát sáng trong đêm dài, như Xích Nguyệt treo cao ở Yêu giới.

Ai cũng có thể thấy, ai cũng có thể phạt.

Nước Bất Lão Tuyền nhấc lên sóng lớn, chính là gợn sóng do cường giả Thiên yêu trong thành Ma Vân đang liên tiếp xuất thủ!

Sự rộng lớn của Thần Tiêu bí địa vẫn chưa bị đám khách tham dự cạnh tranh lần này khám phá hết.

Ví dụ như xác của bảo thuyền thời gian "Phi Quang", rốt cuộc là neo đậu ở nơi nào, trước mắt cũng chỉ có Hành Niệm thiền sư biết.

Còn đám người Lộc Thất Lang, Viên Mộng Cực bước chân chỉ mới vẻn vẹn dừng lại ở thần sơn, ánh mắt cũng đang bị giới hạn ở chỗ này.

Hành Niệm thiền sư dùng năm trăm năm mưu một cục, mượn ván cờ Thần Tiêu thành sự, cướp nội dung của "Phật Thuyết 58 chương", tính Phi Quang trong Thần Tiêu bí địa, tính trù tính của Chu Ý, bố cục của Hổ Thái Tuế, mượn quân cờ của Lộc Tây Minh, đoạt bảo trong cuộc tranh sát của Kỷ Tính Không, Thiền Pháp Duyên, lợi dụng sự kêu gọi của tăng lữ Cổ Nan Sơn mà cầm lấy được Tri Văn Chuông.

Từ không sinh có, cụ hiện khoảng cách giữa vùng đất Thần Tiêu và hiện thế. Lấy nước của Bất Lão Tuyền, nhét đầy lạch trời vĩnh thế. Dùng bảo thuyền Tri Văn, ngăn cách sức mạnh thần suy, bên trong hiểm ác vô tận của lạch trời vĩnh thế còn để Viên Tiên Đình tiễn mình một đoạn đường...

Bố cục kéo dài năm trăm năm này, độ trù tính không thể nói là không sâu xa.

Nhưng Mi Tri Bản đã sắp xếp, chế định Thiên Bảng, cất lời bình anh hùng thiên hạ lại là tồn tại có tính lực đệ nhất trong số Thiên yêu đương thời.

Từ xưa đến nay, thế giới này không phải là bàn cờ tư hữu của bất kỳ người nào, người tính hổ, hổ cũng tính người, xưa nay không biết đã có bao nhiêu bố cục giả.

Giờ phút này, nhân quả giảo sát, quay cuồng dòng sông vận mệnh, khiến thiên cơ hỗn loạn tưng bừng!

Hành Niệm thiền sư lúc này đã nghĩ được rõ ràng hết thảy. Năm trăm năm trước, lúc Minh Chỉ sư thúc bỏ mình, Mi Tri Bản đã có hoài nghi. Cũng từ lúc đó đã giăng một tấm lưới, muốn bắt được càng nhiều Đại Bồ Tát của Tu Di Sơn, bắt càng nhiều Diễn Đạo của Nhân tộc nên mới chưa thu hoạch được nhiều... Năm trăm này, hắn ta vẫn luôn tìm kiếm ông!

Năm trăm năm này Hành Niệm ông ẩn núp chờ đợi, Mi Tri Bản sao không phải là im miệng nhẫn nại chứ!

Mi Tri Bản chưa chắc đã nhìn thấy tất cả cục của ông nhưng dưới tình huống có hoài nghi, có mấy tiết điểm mấu chốt, Mi Tri Bản không khó để bắt giữ.

Ví dụ như nói, thời điểm mấu chốt khi Kỷ Tính Không cùng Thiền Pháp Duyên tranh sát, là thời cơ tốt nhất để cướp đoạt Tri Văn Chuông, thậm chí là thời cơ duy nhất. Như vậy dù cho ông có đảo lộn nhân quả như thế nào, che lấp thiên cơ ra sao, chỉ cần lựa chọn sẽ ra tay lần này thì thời cơ xuất thủ đã bị tính chết.

Đây không phải là một trận tranh đấu công bằng.

Mi Tri Bản căn bản không cần tính hết tất cả, thậm chí căn bản không cần tính toán ông, chỉ cần mai phục một nước cờ ẩn trong Thần Tiêu Cục đã bị rất nhiều kẻ bố trí này để phòng vạn nhất là được.

Thân ở Yêu giới, tài nguyên mà Mi Tri Bản có thể điều động quá nhiều, mà lựa chọn của ông lại có quá ít!

Những thứ này, không phải tới bây giờ Hành Niệm thiền sư mới nghĩ rõ ràng.

Mà kỳ thực ông vẫn luổn rõ ràng.

Nhưng bỏ lỡ lần này, lần sau lại phải đợi tới khi nào?

Còn có lần sau sao?

Một khi Tri Văn Chuông bị thất lạc trong đoạn bí ẩn kia, sẽ không có ai tìm lại được.

Nếu cuối cùng bị Hắc Liên Tự cướp đi, vì ngăn ngừa Cổ Nan Sơn phản công, có thể tưởng tượng được Hắc Liên Tự sẽ canh giữ chuông này nghiêm ngặt đến mức nào.

Còn nếu là Cổ Nan Sơn thành công giữ vững Tri Văn Chuông, có kinh nghiệm bị Hắc Liên Tự cướp đoạt lần này, sau đó chỉ sợ thà rằng cứ giữ nó vô dụng ở bảo sơn cũng sẽ không động tới nó nữa...

Đi về phía trước năm trăm năm, về sau năm trăm năm, đây gần như chính là cơ hội duy nhất.

Tuy rằng ông đã trù tính rất nhiều, cũng không thể không làm!

Có câu nói "Tam văn tam phật tín", là Vạn Cổ Kinh Truyện của Phật tông. Bây giờ, Ngã Văn Chuông, Quảng Văn Chuông đều đã có, chỉ có mỗi Tri Văn Chuông là thất lạc ở Yêu giới, bao nhiêu năm không thể lấy về.

Đây là sỉ nhục lớn nhất kể từ khi Tu Di Sơn lập tông đến nay.

Đã có không ít cao tăng đại đức vào thời khắc hấp hối tâm tâm niệm niệm, không ngày nào không nhìn Yêu giới.

Bây giờ đã là lúc đặt dấu chấm hết cho chuyện này!

Sự tiếc nuối như sư phụ không nên có nữa.

Sự hy sinh như Minh Chỉ sư thúc cũng không nên tái diễn.

Vì để tránh cho bị bắt vết tích, năm trăm năm tán thân vào trong kinh thư này, phần lớn thời gian ông đều ở trong tịch diệt. Tại mỗi đoạn thời gian tùy duyên mà thức tỉnh suy nghĩ, ông đều sẽ tự hỏi mình một vấn đề ——

Ta đã chuẩn bị đầy đủ chưa?

Cụ hiện đường xa, đã đủ để thấy bờ hiện thế.

Nước của Bất Lão Tuyền đã đủ để lấp chôn lạch trời vĩnh thế.

Bảo thuyền Tri Văn đã đủ để ngăn cách sức mạnh thần suy.

Nhưng giờ phút này, sóng to đột nhiên nổi lên, vô số phong ba tại thiên hà!

Kẻ đầu tiên giáng lâm là Diệt Pháp thiền trượng của Kỷ Tính Không, cùng Độ Thế bảo luân của Thiền Pháp Duyên.

Hết chương 3410.
Bình Luận (0)
Comment