Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3413 - Chương 3413. Đều Nằm Trong Tính Toán (1)

Chương 3413. Đều nằm trong tính toán (1)
Chương 3413. Đều nằm trong tính toán (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

"Vì sao ngươi không mở cửa?"

Bên trên tế đàn cổ kính trang nghiêm, có một cái quang cầu hỗn độn to lớn đang cuồn cuộn. Đôi lúc hỗn độn tách ra, sẽ có thể nhìn thấy chim bay, thú chạy, nước chảy, mây lượn lờ trôi. Đôi lúc hỗn độn tụ lại, sẽ có thanh lôi tử điện, xích hỏa xám màu che lấp tất cả.

Bên dưới quang cầu này, có một thanh âm tức giận gầm nhẹ.

Trong thanh âm ấy ẩn chứa sự đau đớn phải đè nén, giống như một ngọn núi lửa sắp bộc phát.

Người vừa cất tiếng gầm là một hòa thượng ngũ quan sáng sủa.

Khuôn mặt vốn sẽ mang đến cho người ta sự tươi sáng, giờ phút này bị thống khổ lấp đầy.

Trên mặt ông có vết thương do phong đao gây ra, nhất là phía lông mày bên trái, bị xén mất một phần ba, chỉ để lại một miệng vết thương cạn hẹp dài.

Ông tới quá nhanh, lúc đánh vỡ không gian, bị một sợi lưu phong gây thương tích.

Cũng suýt nữa đã dẫn phát Vạn Yêu Chi Môn phản kích, bị ma diệt pháp thân.

Người bị ông chất vấn mang mũ rộng vành, khoác áo tơi, đi giày cỏ, ngồi xếp bằng trên mặt đất, nằm ngang trên gối là một thanh đao.

Ông ta đương nhiên chính là một trong ba vị Diễn Đạo trấn giữ thành Toại Minh của Nhân tộc, cũng từng đối chọi với Sư An Huyền trên chiến trường Võ Nam, Chân Quân Tần quốc, Tần Trường Sinh.

"Không phải đã mở rồi sao?" Ông ta lạnh nhạt hỏi.

"Ngươi biết ta đang nói cái gì!" Hòa thượng phẫn nộ gầm nhẹ.

"Ngươi muốn mở cửa nào?" Tần Trường Sinh vẫn lạnh nhạt lên tiếng.

"Đương nhiên là cửa thông hướng vùng đất Thần Tiêu!" Hòa thượng kích động nói: "Hành Niệm thiền sư của tông ta đang ở đó, đã gõ cửa!"

Phản ứng của Tần Trường Sinh vẫn bình tĩnh như cũ: "Theo ta được biết, Vạn Yêu Chi Môn không thông với vùng đất Thần Tiêu. Đây là thông đạo do Hành Niệm thiền sư mở, ông ta cũng chưa đến trước cửa. Chờ ông ta đến trước cửa, chúng ta xác nhận an toàn sẽ tự đón ông ta vào."

"Ta muốn ngươi mở cửa ngay bây giờ!" Hòa thượng bỗng nhiên tới gần, trên đầu trọc là ba chấm đỏ như máu, giống như tín hương sáng tắt: "Ta muốn đi đón ngài ấy!"

Tần Trường Sinh mở mắt ra, vẫn nhìn ông như cũ, chậm rãi nói: "Ngươi biết ngươi đang nói cái gì?"

Đây là một câu nói, cũng là một câu hỏi.

Trong lòng hòa thượng đã nóng như lửa đốt, trong mắt hằn tơ máu: "Hành Niệm thiền sư là người có thành tựu tối cao "Vị Lai Tinh Túc Kiếp Kinh" của hiện thế, là Đại Bồ Tát của Tu Di Sơn, cũng là Diễn Đạo Chân Quân của Nhân tộc ta! Tần Chân Quân, Tần Trường Sinh ngươi, Tần quốc ngươi là muốn thấy chết không cứu?"

"Chiếu Ngộ, ta lại hỏi ngươi!" Tần Trường Sinh tay đè trường đao, vẫn ngồi xếp bằng bất động: "Nếu đây là cục, nếu Yêu tộc phá cửa mà ra, ai có thể gánh được?"

"Ta gánh!" Chiếu Ngộ hòa thượng phẫn nộ nói: "Nếu là bởi vậy xảy ra chuyện, ta lấy đầu bồi tội!"

"Ngươi bảo đảm không nổi!" Thanh âm của Tần Trường Sinh cực lạnh: "Chiếu Ngộ ngươi thịt nát xương tan thì tính là gì? Dù có mang cả toàn bộ Tu Di Sơn của ngươi vào thì có thể bồi thường nổi Vạn Yêu Môn sao?"

Chiếu Ngộ đỏ hồng mắt nói: "Hành Niệm thiền sư có cống hiến lớn cho Nhân tộc, Tu Di Sơn ta vì Nhân tộc mà không màng sống chết! Nhìn quanh hiện thế, tính lực của ngài ấy không mấy người có thể sánh được. Nếu có thể cứu sống ngài ấy, sẽ có tác dụng rất lớn cho Nhân tộc ta!"

"Chưa nói đến việc đã năm trăm năm rồi ông ta chưa gieo quẻ. Nếu hôm nay ngươi không đến đây ta còn cho rằng ông ta vẫn đang ở trong núi." Tần Trường Sinh chậm rãi nói: "Ta chỉ nói với ngươi một câu quy củ."

"Không phải là quy củ do Tần Trường Sinh ta định ra, mà là quy củ từ xưa đến bây giờ, là quy củ do Nhân tộc ta định ra cho Vạn Yêu Chi Môn. Nó cũng không đặc biệt nhằm vào ngươi nhưng ngươi nhất định phải nằm trong phạm vi ràng buộc của nó."

"Từ trước đến nay, mỗi khi muốn ra vào Vạn Yêu Chi Môn, mỗi một người đều cần phải thông báo trước, khảo nghiệm trong ngoài. Ta không biết vì sao Sở quốc lại tùy tiện thả ngươi vào đây. Nhưng ta có lý do cho rằng bọn họ cũng không tôn trọng Vạn Yêu Chi Môn, không tôn trọng đại cục tranh chấp của hai tộc. Người phụ trách cửa phụ của Vạn Yêu Chi Môn ở Sở quốc đã không làm tròn trách nhiệm! Ta chắc chắn sẽ vấn hỏi Sở đình, đòi một lời giải thích."

Ánh mắt của Tần Trường Sinh càng lúc càng sắc bén, giống như trường đao đang nằm trên gối của ông ta, đã không có cách nào bị vỏ đao trói buộc: "Vạn Yêu Chi Môn là cánh cửa duy nhất thông hướng Yêu giới ở hiện thế, tuyệt đối sẽ không tùy tiện mở ra với bên ngoài. Đừng nói là Hành Niệm thiền sư còn chưa đến ngoài cửa, mà dù có đến rồi thì cũng phải đợi đủ kỳ hạn, đánh tan hết mọi phong hiểm, mới có thể cho ông ta vào cửa!"

Ông ta dùng đôi mắt này, trảm nhìn Chiếu Ngộ: "Là ai cho ngươi dũng khí, mở miệng liền muốn mở cửa đón người?"

"Hai quân giao phạt còn không thể tùy tiện mở cửa thành. Hai nước giao chiến còn không thể tùy tiện mở biên quan. Bây giờ hai tộc giao chiến, ngươi muốn mở cửa nghênh ai?"

"Chiếu Ngộ, ngươi cho rằng chúng ta là đang làm cái gì? Ngươi nghĩ ta tọa trấn ở nơi đây là vì điều gì?"

"Ngươi sẽ không thật sự cho rằng Nhân tộc ta gối cao không lo, chiến tranh với Yêu tộc chỉ là trò đùa trẻ con đấy chứ?"

"Nếu như đúng là vậy thì sao Tri Văn Chuông của các ngươi lại lạc mất? Vì sao Minh Chỉ thiền sư lại chết? Vì sao Hành Niệm thiền sư lại gặp nạn, vì sao Chiếu Ngộ ngươi lại hung hăng càn quấy ở đây?"

"Ngô Lĩnh huyết chiến đã qua rất lâu sao? Tượng của Yêu Hoàng Nguyên Hi vẫn còn đang được dựng trong trong Thái Cổ hoàng thành, sao ngươi lại không nhìn xa một chút?"

Những câu quát hỏi liên tục này, như trực đao liên trảm, phong mang khoét tâm, bổ đến Chiếu Ngộ hòa thượng đầy bụi đất.

Hết chương 3413.
Bình Luận (0)
Comment