Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3861

Chương 3861 Chương 3861Chương 3861

"Chắc chắn là Du Khuyết không chết. Mặc dù chúng ta không phân rõ thật giả, hơn nữa vừa rồi đã dùng chú thuật thử một chút, vẫn không có phản ứng... Nhưng chắc chắn không chết."

"Nếu ta có thể một kiếm giết Động Chân thì đã chắc thò chân vào cái vũng nước đục này với ngươi."

"Ngươi nói vậy nghe sao mà bạc tình bạc nghĩa."

"Đừng lạc đề, nói chính sự."

"Là ngươi lạc trước!"

Biện Thành Vương không thèm để ý, lạnh lùng nói: "Ngươi cảm thấy Du Khuyết muốn làm cái gì?"

Giọng của Tân Quảng Vương cũng rất lạnh: "Đơn giản là giả chết thoát thân."

Biện Thành Vương lạnh lùng phân tích: "Có hai khả năng. Thứ nhất, Du Khuyết có một kẻ thù lớn ở Cảnh quốc, y tự nguyện sa ngã hai mươi bốn năm kẻ kia vẫn không chịu buông tha cho y. Thứ hai, sau lưng Du Khuyết có dây mơ rễ má vô cùng phức tạp, có lẽ là y tham gia vào một tổ chức thần bí nào đó, điều này cũng có thể giải thích vì sao y lại rời đàn đơn độc lâu như vậy mà vẫn còn tài nguyên tu hành. Nhưng đã bị người ta dò ra manh mối nào đó, ít nhất cũng là sinh ra hoài nghi, cho nên mới dùng phương thức này rời đi. Thực lực của y bày ra đó, một khi tra là sẽ lộ."

Tân Quảng Vương nói: "Là kẻ thù lớn của y cũng được, chỉ là một nhân vật nào đó đơn thuần sinh lòng nghi ngờ với y cũng được. Tóm lại thân phận của người kia tuyệt đối không đơn giản, thậm chí kẻ đã là Động Chân như Du Khuyết cũng không phải đối thủ. Chỉ có thể tương kế tựu kế, lựa chọn giả chết trốn đi."

"Có lẽ không phải một người mà là một đám người." Biện Thành Vương nói: "Ta không hiểu rõ lắm về thế cục triều chính Cảnh quốc, càng không biết gì về ân oán của Du gia, không tiện nói bừa."

Tân Quảng Vương bổ sung: "Mặc kệ là một người hay là một đám người, khách hàng của chúng ta hẳn là ở đây."

"Có khi nào là chính y tự thuê chúng ta hay không?”

"Khả năng không lớn. Bởi vì nếu chỉ đơn thuần là muốn thoát thân thì có nhiều biện pháp ổn thỏa hơn so với thuê chúng ta tới ám sát. Chuyện quan trọng như vậy, chủ động kéo thêm bên thứ ba vào không phải lựa chọn sáng suốt."

"Nói có lý." Biện Thành Vương tiếp tục phân tích: "Khách hàng của chúng ta không tiện ra tay ngoài sáng, cũng không tiện tự mình ra tay. Bởi vì Du gia đã suy tàn đến mức độ này, Du Khuyết đã phế hai mươi bốn năm. Cũng không nghe nói Du gia có mối thù truyền kiếp nào, dưới tình hình này mà còn ra tay nhằm vào thì thật quá quắt, không phù hợp với quy tắc trò chơi của giới quý tộc... Xem ra khách hàng của chúng ta có địa vị cao ở Cảnh quốc đấy."

"Mặc kệ là một người hay là một đám người, tóm lại hắn vẫn thiếu ta một khoản." Tân Quảng Vương hung tợn nói: "Cái giá ta lấy trước đó là cái giá nếu Du Khuyết trở lại Thần Lâm. Món nợ này không đòi, ta không ngủ an giấc!"

Biện Thành Vương mặt lạnh vô tình: "Có liều mạng đòi nợ thì cũng đừng kéo theo ta."

"Ngươi có muốn chia tiền không?”

"Đương nhiên là có, ta bỏ sức lao động ra mài"

"Yên tâm, ta sẽ đòi từ từ.' Tân Quảng Vương suy nghĩ rồi nói: "Khách hàng này của chúng ta khó đối phó đấy."

Biện Thành Vương nói: "Dễ đối phó thì Du Khuyết cần gì phải làm thế này?" Tân Quảng Vương: "Đối mặt với kẻ địch như vậy, cho dù Du Khuyết mượn tay ta chết đi thì muốn bình yên rời khỏi Cảnh quốc cũng không phải chuyện dễ dàng."

Biện Thành Vương hỏi lại: "Cho nên ngươi bảo bọn Tống Đế Vương không cần gây ra động tĩnh nữa là vì ngươi cho rằng Du Khuyết tự có an bài?"

"Trong tình hình này, nước quá đục không phải chuyện tốt." Tân Quảng Vương hơi có vẻ tiếc nuối: "Bởi vì chúng ta mới là cá, rất dễ dàng bị nước đục cuốn đi. Lúc gây ra động tĩnh cũng sẽ để lại đầu mối, cuối cùng vẫn sẽ quấn lên cổ chúng ta. Du Khuyết nhất định có sắp xếp, vậy thì cứ để người Cảnh quốc đi tìm Du Khuyết đi."

Biện Thành Vương như có điều suy nghĩ: "Có lẽ Du Khuyết cũng đang chờ chúng ta khuấy đục nước để y nhảu ra ngoài cuộc."

Tân Quảng Vương cười lạnh một tiếng: "Há có thể để y toại nguyện?"

Biện Thành Vương không thể không thừa nhận, Biện Thành Vương có thể ngay lập tức đưa ra quyết định chính xác nhất, quả quyết từ bỏ những bài bố đã vất vả sắp đặt từ trước, quả thực là một người lãnh đạo tổ chức xuất sắc.

Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gã phàn nàn: "Thú vị đấy! Sau đó nhất định khách hàng sẽ tìm chúng ta, bởi vì muốn xác định Du Khuyết có chết thật hay không. Du Khuyết sau khi thoát thân cũng sẽ tìm chúng ta, bởi vì chúng ta biết chân tướng. Phản ứng của Cảnh quốc tính là gì, đường đường đế quốc trung ương, chỉ riêng khu vực trị an này, mỗi thời mỗi khắc đều có vụ án xảy ra, mỗi ngày có đến hàng vạn vụ án, không đến mức vì một tổ chức sát thủ, một Du Khuyết đã hết thời mà hao phí quá nhiều công sức... Nguy hiểm thật sự đến từ đây!"

Tân Quảng Vương nói: "Trước tiên cứ rời khỏi Cảnh quốc rồi hãng tính tiếp. Nhân lúc bây giờ còn có chút thời gian.

Biện Thành Vương chậc một tiếng: "Chúng ta vừa phải cẩn thận mục tiêu, vừa phải đề phòng khách hàng... Làm sát thủ khó đến thế sao?"

Tân Quảng Vương không quay đầu lại: "Thời buổi này kiếm tiền đâu có dễ dàng."

Biện Thành Vương lạnh lùng nói: "Lúc lừa ta gia nhập Địa Ngục Vô Môn ngươi đâu có nói như vậy.'

"Ngõ Quan." Tân Quảng Vương đột nhiên gọi một tiếng.

"Đây!" Ngỗ Quan Vương lập tức trả lời: "Chúng ta nói chuyện từ đâu? Ta cảm thấy chuyện này rất kỳ quặc, cái tên Du Khuyết này..."

"Ném một cái thi thể ở đây." Tân Quảng Vương hùng hồn ra lệnh: "Quấy nhiễu mọi khả năng truy tung."

Lại nhấn mạnh: "Đừng dùng cái loại rẻ tiền."

Ngõ Quan Vương há hốc miệng, cuối cùng nói: "... Vâng."

Mặt trời nhô lên sau rừng cây, mây tụ lại che lấp bầu trời.

Tân Quảng Vương nói: "Ném cái thi thể."

Hôm đó, trời trong mây trắng, gió man mát, ba Diêm La đi qua phủ Thuận Thiên.

Tân Quảng Vương nói: "Ném cái thi thể."

Đạo Lăng nguy nga, hồ Sùng Loan, núi Hàm Viễn, sông chảy dài, cá bơi như nước, thuyền khách như nêm.
Bình Luận (0)
Comment