Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3910 - 1231 Chương 3910

1231 Chương 3910 1231 Chương 39101231 Chương 3910

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tiểu thánh tăng Huyền Không Tự hòa thượng Tịnh Lễ...dưới sự khuyến khích của Bạch chưởng quỹ, hắn ta đã mở ra một nghề tay trái cho tửu lâu.

Hắn ta ngồi ở cầu thang từ lầu mười lên lầu mười một, mỗi bên dựng một tấm biểu ngữ.

Bên trái viết: Lưu Ly Phật Tử.

Bên phải viết: Thành ý khai quang.

Ngươi vẫn còn chưa nguyện ý.

Mỗi ngày hắn ta chỉ tiếp nhận mười đơn, tiếp xong liền cuộn hai tấm biểu ngữ lại, quay lên trên lâu ngồi tĩnh tọa.

Chỉ có những khách quý siêu cấp của tửu lâu, những tửu khách đặt bàn từ lầu một đến lầu mười, những tửu khách tiêu sài xa xỉ Ở lầu mười, mới có cơ hội rút thăm may mắn, mới có tư cách tiêu tiền để khai quang! Không có hạn chế nào về đồ vật được khai quang, Phật viết chúng sinh ngang hàng, bất cứ thứ gì đều có thể cầm tới khai quang được.

Nếu không mang øì, thì tửu lâu bên kia cũng có rất nhiều vật phẩm kỷ niệm đa dạng.

Tất nhiên, giá cả khác nhau.

Công việc kinh doanh của tửu lâu ngày càng tốt hơn và việc tu hành của mọi người cũng đều có tiến bộ.

Đây là khoảng thời gian vui về hiếm hoi đối với tất cả mọi người có mặt ở đây. Không có mưu mô, không có oán giận, không có đấu đá, mọi người chỉ đơn giản làm việc, đơn giản sinh sống và đơn giản tu hành. Trong thế giới phức tạp này, sự đơn giản cũng chính là điều không đơn giản.

Thời gian tu hành vào giờ ty đã kết thúc, buổi trưa lại phải tiếp đón thời điểm kinh doanh cao điểm của tau lâu. Mọi người nhanh chóng tản đi làm việc, còn Khương Vọng thì tiếp tục tu hành.

Nhưng hôm nay Hí Mệnh không rời đi, hắn ta cẩn thận ngồi tại chỗ, nhìn Khương Vọng hồi: “Ngươi mỗi ngày đều chỉ sống như vậy sao?”

Khương Vọng một bên dieu chỉnh đạo nguyên, một bên thờ ơ nói: “Sống như thế nào?”

“Tu hành, tu hành, tu hành, thảo luận tu hành, rồi lại tu hành” Hí Mệnh nói: “Đây chính là cuộc sống mấy ngày nay ta nhìn thấy"

Khương Vọng suy nghĩ một chút rồi nói: “Hình như là như thế”

Hắn cong ngón tay bắn ra một luồng kiếm khí màu ngọc sắc, đó chính là Thiết Ngọc Kiếm Chỉ của Bạch Ngọc Hà: “Ngươi nói thử xem phương pháp ta sử dụng để phá võ đạo kiếm chỉ vừa rồi có đủ ngắn gọn đơn giản không? Ta luôn cảm thấy mình đã bỏ qua điều gì đó”

Hi Mệnh cảm thấy có chút vô lực: “.. Có lẽ không cần phải phá vỡ nó một cách hoàn mỹ, chỉ cần phá vỡ linh đài của hắn ta ở chỉ thứ hai là được rồi. Tu vi của hắn ta không đủ, nên vẫn lưu lại một kẽ hổ ở chỗ này” Khương Vọng lại bắn ra một luồng kiếm khí màu tuyết sắc, đánh nhau với tia kiếm khí màu ngọc sắc kia, rất chuyên chú nói: “Nếu tu vi của hắn ta đủ thì sao?”

Hí Mệnh nói thẳng: “Chèn ép hắn ta, khiến sát khí chỉ thứ hai của hắn ta càng dữ dội hơn, lúc đó khó lòng có thể tiếp tục được chỉ thứ ba, khi đó chính là một cơ hội khác”

“Thiết Ngọc Kiếm Chỉ quả thực là một sát thuật đòi hỏi sự khống chế cực kỳ tỉnh tế” Khương Vọng chăm chú nhìn các luồng kiếm khí giao tranh với nhau không chớp mắt: “Ngươi có một loại suy nghĩ rất trực tiếp, vô cùng hiếm thấy”

Hí Mệnh nhàn nhạt nói: “Ngươi suy nghĩ làm thế nào để so tài, còn ta suy nghĩ làm thế nào để giết chết hắn ta, chỉ vậy thôi.” Khương Vọng nắm chặt bàn tay, nắm bể cả hai luông kiếm khí trong lòng bàn tay, từ từ xoay đầu lại, nhìn vào khuôn mặt có chút lạnh lùng của Hí Mệnh: “Tại sao ngươi lại muốn giết hắn ta?”

Hí Mệnh bình tĩnh nói: “Đây là phương thức suy tính của ta”

“Phương thức suy tính của ngươi rất nguy hiểm” Khương Vọng trả lời.

Hí Mệnh nói: “Nên ta mới tên là Hí Mệnh” “Vẫn cứ quên hỏi.” Khương Vọng nói: “Ngươi tới Tỉnh Nguyệt nguyên để buôn bán cái gì? Ta thấy ngươi ngày nào cũng giờ ngọ xuất môn đến tối muộn mới về, dáng ve vô cùng bận rộn.”

Khóe miệng Hí Mệnh hiện lên một nụ cười giả tạo: “Không đợi đến khi ta cảm thấy thích hợp nữa sao?”

Khương Vọng nhún vai một cái: “Ta người này a, cái gì cũng nhìn tâm tình. Gần đây điều này còn đặc biệt đúng”

Hí Mệnh dùng một loại giọng điệu bình tĩnh nói: “Ngươi không sợ nguy hiểm, nhưng ngươi sợ bằng hữu của ngươi sẽ gặp nguy hiểm. An tâm, ta không có hứng thú với Bạch Ngọc Hà đâu”

Khương Vọng nói: “Đôi khi mọi người có những định nghĩa khác nhau về nguy hiểm. Vậy ngươi có hứng thú với cái gì?”

“Hay ta trả lời câu hỏi trước của ngươi đi” Hi Mệnh nói: “Ta tới Tỉnh Nguyệt nguyên là để phụ trách công việc làm ăn của Thiên Cơ Lâu”

Khương Vọng thở dài một tiếng: “Ta còn thật sự cho rằng ngươi là thương gia, như thế chúng ta còn có thể trò chuyện nhiều một chút”

Hí Mệnh nhẹ nhàng nói: “Cũng không khác là bao, ta làm ăn quanh năm và không can thiệp vào những tổ chức cơ quan kia. Hơn nữa, cự tử của nhà ta còn bị gọi là Đồng Xú Chân Quân...Trên đời này không có thứ gì thuần túy hơn tiền bạc, có thể thấy thương gia chính thống là ở Cự thành”

cự tử: người đứng đầu, Đồng Xú: hôi mùi tiền

Thiên Cơ Lâu là thương các đệ nhất trên thế giới ngày nay, và người đứng đằng sau nó, lại chính là Mặc môn.

Nó là sản nghiệp của Cự Thành, nên mới có nguồn cung cấp kỳ trâu cực kỳ ổn định, sở hữu các loại khôi lỗi, đầy đủ các loại cơ quan có thể đáp ứng các nhu cầu khác nhau... Người đứng đầu Mặc gia Tiền Tấn Hoa được mệnh danh là Đồng Xú Chan Quân, đây vốn là một cái tên miệt thị, ý chỉ ông ta đã làm trái đạo lộ của Mặc gia, vi phạm vào tinh thần truyền thừa lâu đời của Mặc gia.

Theo lý mà nói, người khác đả kích vũ khí tốt của môn đồ Mặc gia. Người đứng đầu nhà ngươi cũng không đủ thuần túy, vậy ngươi còn là Mặc gia như thế nào đây?

Nhưng Hí Mệnh ngược lại lại cảm thấy vinh dự, đúng là khiến người khác không thể lấy nó để làm tổn hại đến hắn ta được.

Đương nhiên, Khương Vọng không quan tâm đến mấy thứ này, hắn chỉ hỏi: “Ngươi có quan hệ øì với Hí Tương Nghĩ?”
Bình Luận (0)
Comment